F tháng 8 2015 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


MÙA THU ĐẤT BẮC!

Ta về thăm mùa thu đất Bắc,
Xanh tầng trời,xanh cả nước hồ Gươm.
Đường Thanh niên liễu thướt tha tươi mắt,
Tháp Rùa lặng lờ trong sắc nắng vàng ươm.
Phố Cổ bao đời, giờ khoác áo tinh tươm,
Thành Thăng Long một thuở còn vang bóng
Ga Hàng Cỏ ngày nào ta lóng ngóng
Chuyến taxi chiều xuôi về Mỹ Đình xa
Nơi cội nguồn hương tiên tổ thiết tha..
Nơi máu thịt quê Cha ngày gian khó..
Trời mùa thu ký ức còn gắn bó
Day dứt lòng vì đánh mất mùa Thu...

XIN

Xin mây trời nghiêng xuống,
Xóa muộn phiền đầu môi.
Xin mưa mùa nặng hạt,
Cuốn trôi lời xa xôi..
Xin ngày dài chậm tối
Đừng in dáng bồi hồi,
Xin gió bay nhàn rỗi,
Cuộn tròn niềm đơn côi.
Xin đời thu xếp lại
Góp chung nhau nụ cười
Xin tháng năm lưu giữ
Kỷ niệm hoài xanh tươi....

CAO LÃNH YÊU THƯƠNG!

Phố thị buồn sao lòng thương đến lạ.
Một ngày hè thở gió lộng.đồng quê.
Thượng nguồn xa con nước vẫn chưa về,
Và đồng lúa đang xanh thì con gái.
Vườn anh Hai ngọt ngào hương cây trái
Tiếng nói cười ấm áp ngợp không gian.
Lời thương yêu trãi mát tựa trăng vàng
Cao Lãnh nợ duyên ,bao lần tái ngộ
Nghĩa cả Hiệp Hòa chúng em ái mộ
Ghi khắc trong lòng tình cảm thương trao.

BUÔNG

Ta thong dong...     MỘT bến bờ êm ả,
Nghiêng sắc trời... THUYỀN theo nước buông trôi.
Mộng tương phùng SẦU thoát kiếp đơn côi,
Không níu giữ...     NẶNG lòng cơn huyễn mộng!
Thuyền thỏa sức... CHƠI rong cùng gió lộng,
Thương còn đầy... VƠI  trăn trở, bâng khuâng?
Thả muộn phiền... GIỮA bờ bãi trầm luân
Vô tư ngắm...        DÒNG chiều con nước ngược... 

BA NÀ HILL.



Ta lạc vào một cõi trong mơ,
Chuyện cổ tích có lâu đài, Hoàng tử.
Có chén rượu mềm môi người lữ thứ,
Có tầng hầm trong núi, có cung Tiên.
Có một rừng lộng lẫy của Hoa viên
Có cảnh sắc mê cung không lối thoát...
Có những nghệ nhân chơi điệu đàn linh hoạt
Có tầng mây bay ngập dưới chân người
Có rộn ràng một bầy khỉ vui tươi
Có tàu hỏa chạy vòng quanh hẻm núi
Có một khách ngẩn ngơ thơ đầy túi,
Mong một ngày cùng các bạn phiêu lưu..

MƠ ƯỚC

Sẽ có một ngày trên chuyến tàu đêm,
Có chúng tôi... tập thể đông vui vẻ...
Dẫu U60 vẫn tiếng cười tươi trẻ,
Câu hát rộn ràng tiếp nối hòa vang,
Chúng tôi sẽ đi xuyên suốt hành lang
Dọc biển bạt ngàn núi đèo xanh biếc,
Trong tim chúng tôi trọn niềm tha thiết.
Yêu mến cuộc đời thấm đẫm tình thương
Một thuở thơ ngây cùng học chung trường
Kỷ niệm sẻ chia cuộc đời mặn đắng
Giờ thì an vui mong sao bình lặng
Ta lắng nghe mưa rả rích thầm thì
Bên trong toa tàu xình xịch mê ly
Chỉ có bọn ta tha hồ tán gẫu
Điện thoại reo vang... của tôi hay cậu?
Các con yên lòng ba mẹ vui chơi
Sáng sớm cà phê, chiều ngắm biển khơi
Bên nhau ngày dài còn gì hơn thế?
Dù chỉ cơm rau mình không câu nệ
Mơ ước của mình thực hiện được không?

NGẨN NGƠ

Xếp những chiếc lá vàng rơi bên thềm vắng
Ngẩn ngơ buồn... Hạ đã sang sông
Xác phượng ngày xưa sân trường đỏ thắm
Lối đi đường đời xác lá úa tàn phai

Nhớ mùa Hạ năm xưa chung trường hai lối
Ta vẫn cùng nhau vui trọn cánh phượng hồng
Tàn mùa Hạ mình xa nhau... xa mãi
Ai cũng tựu trường... mình lại xếp bút nghiên

QUA ĐI... QUA ĐI... QUA ĐI...

Như phai nhạt mờ... tình xưa người cũ
Bất chợt trở về lặng lẽ buổi hoàng hôn
Mùa Hạ nay trở trời nhiều nắng úa
Hay tại mắt ta mờ nên nhìn nắng phôi phai

Các bạn xưa... ngày nay còn gặp lại
Nụ cười vở òa... kể lể chuyện thời gian
Lắng đọng trong ta một nỗi niềm thương nhớ
Cuối Hạ phượng tàn... Thu đến lá vàng rơi.

NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

NHỚ MỘT NGƯỜI KHÔNG QUEN

Tôi đến quê anh ngày mùa hạ
Nắng hong vàng chờ đợi những cơn mưa.
Nhìn trời cao thầm đếm ánh sao thưa
Tôi vẫn muốn tìm một vì sao lạc
Trong tâm khảm một nỗi buồn ngơ ngác
Vì dân nghèo sao lại mất anh?!...
Anh ra đi khi đời vẫn còn  xanh
Vẫn còn lắm con người cần bàn tay anh nâng đỡ.
Biết bao công trình đi vào nỗi nhớ
Của con người khi nhắc nhở tên anh
Đà Nẵng ơi! Thành phố của màu xanh
Biển cũng thế bờ cát vàng say đắm
Tôi vẫn biết tận cùng trong sâu thẳm
Tôi là người không thể quen anh 
Nhưng sao bồi hồi cứ mãi vây quanh 
Và nỗi nhớ  làm nao lòng người viễn xứ
Anh giờ đây chỉ còn là quá khứ
Nhưng những con đường vẫn vang mãi tên anh
Vang bóng một thời - sao nước mắt cứ vòng quanh ?
Đời bạc đãi sao tận cùng đến thế
Chuyện của anh biết bao người còn kể
Là một người yêu nước thương dân
Anh ra đi cho nuối tiếc bội phần
Đà Nẵng đẹp muôn đời ghi nhớ mãi.
Tôi muốn biết cuộc đời có phải
Đấng Siêu Linh không cứu nỗi một con người?!!!
Đà Nẵng ơi!... Sao lòng thấy chơi vơi
Về  nỗi nhớ một người không quen biết.

                     Đà Nẵng ngảy tôi đến 1-8-2015
                     Tặng các anh chị Hùng, Vân,  Tuyết , Thôi.
                                                       
                                                                HÀN THU