F tháng 2 2013 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


100 từ. CÁI MỎI MỆT

          Những ngày nằm viện khó qua, phải đến lúc Bác Sĩ lắc đầu đưa về nhà chờ ngày... rồi Anh đi.
          Anh ra đi Tôi cố giữ nhưng không tránh khỏi nước mắt, cả nhà nhộn nhịp ồn ào không vui từ tiếng cầu kinh gõ mõ cho linh hồn siêu thoát, trộn lẫn tiếng chia buồn Bạn Bè Anh đến thật cảm động, tất cả ra về để Tôi và Anh, nhưng Anh bất động. Hai ngày nữa chỉ còn bàn thờ Anh, còn Tôi mỏi mệt cô đơn.
         Thấm thoắt 100 ngày, mỏi mệt tâm hồn trở lại .

          Phan Thiết, Ngày 28.2.2013

               NGUYENTIENDAO

   @ Có những tình cảm sống trong lòng cả đời và chỉ chấm dứt với đời sống.
                                             Josephine 

* Chia cùng Thanh Bình 100 ngày.

Mũi Điện - Khe Gà

100 từ. LÒNG TỐT DÂN TỘC

     Họ đến đất nước chữ S được nhiều người sẵn sàng giúp đỡ nếu cần, nhưng vì ngôn ngữ bất đồng làm cái giúp không trọn vẹn.

    Hôm ấy gặp 2 người Bạn Nga nhờ giúp, Chúng Tôi vui vẻ nhiệt tình giúp dù mới lần đầu gặp, lại chụp chung những tấm hình, lại tặng Họ khăn quàng cổ, lại chở Họ đi bằng xe gắn máy dù Họ thật to lớn, lại đờn hát nhảy múa chung những bài hát dân tộc Nga... Chúng Tôi và Họ cười vui thích thú. Chắc Họ khó quên chữ S, Chúng Tôi.

           Phan Thiết, Ngày 27.2.2013

                NGUYENTIENDAO

      @ Luôn yêu thương nhau thì trái đất luôn xanh tươi, đẹp mắt.

                         TS

Hai người bạn Nga

100 từ. NHỮNG NGƯỜI BẠN TỐT BỤNG

             Sau chia tay Nhân Lành, 15 phút Taxi đến chúng Tôi lên xe trực hướng Phan Thiết mà trong lòng ai cũng nghĩ 2 Bạn Nga lẽ ra đi xe Bus cùng, nhưng không xe phải đi bộ, chúng Tôi thấy tội nghiệp nên đôi mắt mỗi người tự mở lớn để tìm 2  Bạn Nga cho đi quá giang mà không ai nói ai ý đó, rồi 1 Bạn nói, tất cả đều oke. Xe vẫn chạy, mắt nhìn xa hơn... nhưng đâu ai biết Nhân Lành đã cứu giúp, làm ơn trước Chúng Tôi.
      Đúng tên Nhân Lành.

       Phan Thiết, Ngày 26.2.2013
              NGUYENTIEDAO

     @ ... Mỗi ngày Tôi có một niềm vui...
                      "Quên"

Một ngày khó quên

Rằm tháng giêng, tết Nguyên Tiêu, bạn bè chúng tôi lại rủ rê nhau đi dã ngoại ở Mũi Điện - Khe Gà. Lần này con ngựa sắt cà tàng được nghỉ xả hơi, tôi đi bằng xế 2 bánh, hàng chính hãng HonDa vừa mới hết bảo hành vài tháng mà bạn NguyenTienDao chạy một vòng khen ngọt và êm như ru.
Chúng tôi đã có một ngày thật là vui, chảy nước mắt vì cười, vả mồ hôi vì nhảy nhót, khan cả tiếng vì ca hát, tối về ê ẩm cả người vì biểu diễn thời trang theo kiểu đi của người mẫu…
Trong lúc chờ xe với các bạn về lại Phan Thiết, gặp 2 người Nga còn rất trẻ, khoảng độ chưa tới 30 cùng đón xe Bus về Resort; chúng tôi chỉ biết vài từ tiếng Anh, vài từ tiếng Pháp, vài từ tiếng Tàu, tiếng Nga thì chịu. Còn hai bạn ấy cũng chỉ biết vài từ tiếng Anh, vài từ tiếng Pháp, vài từ tiếng Việt thế mà chỉ cần khuơ chân múa tay, miệng lép nhép là hiểu nhau mới tài chứ. Rồi thì cùng nhau ca hát, nhảy múa, có bao nhiêu bài hát Nga ráng nhớ, đoạn nào quên thì là lá la, rồi chụp hình, quay phim, rồi cho nhau địa chỉ email…
Trời ngả về chiều, những tia nắng cuối cùng trong ngày khuất dần sau những hàng dương ven đường, chuyến xe Bus vừa chạy qua không chịu dừng vì đầy nghẹt khách, các bạn quyết định chờ 30 phút nữa xe Taxi từ Phan Thiết đến đón, 2 người bạn Nga quyết định đi bộ hơn 5 cây số vì không biết chờ đến bao giờ mới có xe. Tôi thì quyết định về kẻo tối.
Được khoảng vài trăm mét, thấy 2 người bạn Nga đang ra những động tác với một người cũng đi xe HonDa, một chiếc thì không thể nào chở được 2 người vì quá bự. Lòng thương người trổi dậy, tôi dừng xe ra hiệu: anh này lên xe kia, cô gái lên xe tôi. Như thế xe kia chở 3 vì có thêm cháu bé khoảng 5, 6 tuổi con anh lái xe; xe tôi cũng chở 3, một cô gái Việt và một cô gái Nga theo hướng Tiến Thành "rồ ga". Không mủ bảo hiểm lại chở 3, con đường độc đạo gặp phải cảnh sát giao thông thì hết đường trốn. Cuối cùng cũng đến đích bình an vô sự, lại bắt tay tạm biệt, lại Spa-xí-bồ (cám ơn) rối rít.
Quay lại đường cũ khoảng 2 cây số rồi rẽ ra hướng Quốc lộ 1, trời bắt đầu tối. Đang ngon trớn bổng chiếc xe cà nhịp cà nhịp rồi bánh sau xẹp lép. Đứng giữa rừng, trời tối như đêm 30 vì trăng chưa lên, đường không một bóng người, lâu thật lâu mới thấy ánh đèn của một chiếc xe chạy vụt qua nhưng họ không dám dừng lại vì giữa rừng có 2 bóng người biết “thiện hay ác” đây vì đoạn đường này nghe nói đã xảy ra những việc không hay. Tôi thấy hơi rờn rợn, điện thoại cho thằng em cách 5 cây số cầu cứu nhưng nó đã đi chơi ở Phan Thiết. “Chấp nhận thương đau”, cứ để bánh xẹp lép tiếp tục “lết”. Tôi trấn an bạn ngồi sau, qua khỏi cái cua này là đến trạm bảo vệ rừng, có nhà dân. Nhưng hết cua này đến cua khác mà trạm bảo vệ rừng vẫn biền biệt... Rồi thì cũng tới được khu dân cư, đến nhà một người quen làm nghề sửa xe, thay mới cái ruột rách toe toét…Vậy là đoạn đường 22 cây số từ Mũi Điện - Khe Gà về đến nhà mất hơn 3 tiếng.
Tôi nhớ câu chuyện, có một cô gái đã ra trường được vài năm, 12 lần đi xin việc đều thất bại, lần thứ 13 cũng không khả quan gì hơn, cô buồn lắm, trên xe Bus về nhà có chú bé khoảng 7, 8 tuổi bán vé số, cô mua 2 tờ rồi gượng cười tặng lại cho chú bé luôn. Một người đàn ông dáng vẻ thành đạt ngồi ghế bên hỏi: sao mặt buồn xo vậy cô gái…Và chính người xa lạ ấy đã cho cô cơ hội tìm được việc làm. Chỉ một chút lòng tử tế mà tương lai của cô trở nên tươi sáng…
Tôi thì ngược lại, tử tế quá chừng thế mà may mắn chẳng thấy đâu chỉ gặp toàn là chuyện rủi ro, có lẽ đầu năm xuất hành xui xẻo hư xe, mà chẳng lẽ xe hư cả năm hay sao ta? Không chừng phải nấu một nồi chè thật to, mời hết bạn bè đến cùng ăn “giải hạn”, xả xui chắc./.
PhamDinhNhan

100 từ. LỜI CÁM ƠN CÓ BẠN TÔI

     Vợ Chồng Tôi về nhà 7 giờ tối,  thẩm thấu cái mệt 1 ngày rong ruổi du lịch Biển, đã mỏi mệt thế mà miệng vẫn nói cái vui hôm nay cho Con nghe. Tôi nói Vợ chen vào giống như hát mà có bè nên chuyện đi chơi hôm nay lý thú, đang hưng phấn bỗng có điện thoại, Tôi  nghe:

             - Alo! Anh Đạo, cám ơn những gì Anh đã cho Tôi ngày nay, thật vui mà lâu lắm Tôi mới có cảm giác này và cám ơn những người Bạn chân tình của Anh.

      Tôi vui, hết mệt.

         Phan Thiết, Ngày 25.2.2013

              NGUYENTIENDAO

  @ Kim Cương sáng thì dễ tìm nhưng tìm Người Bạn Sáng thì cực khó.

                       Pascal

NGÀY GIÃ NGOẠI

Có bước chân vui khắp nẻo đường quen thuộc....
Có nụ cười đồng cảm ,có cả giọt nước mắt ngậm ngùi..
Có tiếng đàn của bạn,mặc dù không điêu luyện..
Có giọng hát thật chan hoà trong nắng gió biển khơi..
Có một ngày sống động rất tuyệt vời....
Có ấm áp những tâm hồn rộng mở....
Có thêm bạn thêm tấm lòng bày tỏ....
Có ly mừng thêm khắng khít thông gia...
Có hai mâm chay mặn rất đậm đà....
Có cháu có ta Nội ngoại mình đầy đủ....
Có bóng dừa xanh gợi nhớ nhiều..ngày cũ..
Có những lần mình hò hẹn nơi đây....
Có bạn tôi xa tít tắp trời mây......
Có nỗi nhớ ..mong một ngày trọn vẹn.....


Dã ngoại Mũi Điện Khe Gà

                                                       Hai người bạn Nga mới quen

Giã Từ


Người ở gần nhà bệnh trầm kha
Ba năm đằng đẳng nhức rên la
Ngày xưa một thuở hùng hổ hổ
Ăn nhậu lu bù chẳng chết cha
Từ ngày tê liệt ngồi một chổ
Không kẻ đến thăm chỉ một ma
Chán đời tết nầy không sống nữa
Êm đềm dứt bóng giữa mùng ba

NTH
24-2-2012

Xuân Thu

Ngày ấy người đi đi mãi đi
Xa xăm vô định biết nơi gì
Bao la bát ngát lồng lộng gió
Chân trời tít tắp có ngăn chi
Cố nhân ngoảnh lại nhìn mây trắng
Tưởng chừng nhân cổ mãi đang phi
Miệng hét kêu lên tay vẫy gọi
Mây tan bóng rã sớm xuân kì

NTH
22-2-2013

100 từ. QUÁ KHỨ NGÀY XUÂN

    10 năm nay cứ vào ngày Tết mọi người vui vẻ đón chào, thì Chú Năm không vui đón nhận cái quá khứ 10 năm trước ám ảnh...

   Ngày đó, đúng cái đêm Giao Thừa Người Ta chờ đón cái giờ mới, ngày năm mới để hưởng cái tốt đẹp mới, nhưng Chú Năm lại nhận cái giờ Thím Năm “Ra đi”, làm cái đám tang thật lẻ loi đơn chiếc, Người Ta ngại không dám đến đốt nhang, đưa tang người chết vào những ngày đầu Xuân kể cả Đội Mai Táng cũng hẹn ngày tốt mới chôn cất.

           Phan Thiết, Ngày 22.2.2013

                 NGUYENTIENDAO

     @ Muốn sống cho bản thân thì phải sống vì người khác.

                                    M. Xênêca

SINH NHẬT BẠCH THU 22/2

Sinh nhật chị hai mươi hai, tháng hai,
Em vào nhà sau trước chẳng có ai....!
Giàn mướp đầu nhà hoa rụng trắng,
Hai chậu cúc vàng...mong vãng lai.

Xoài trĩu quả..Hương,Thu với hái,
Trái ngọt ngào như lòng chị bao dung.
Thu tặng chị nụ hồng ngan ngát,
Thay lời như nhung nhớ vô cùng....

Chạnh nhớ ngày xưa thật bất ngờ,
Chị về anh tặng một bài thơ.
Bàn tiệc các con làm đủ món
Sinh nhật năm nào vui như mơ....

(sáng nayHàn thu,Hương lên thăm B thu)

100 từ. LUÔN MÃI LÀ ĐẸP

       25 năm là một khoảng trời dài   ¼ thế kỷ, 1/3 cuộc đời thế mà không gặp nhau, gặp làm gì, gặp để đau khổ những tháng ngày bên nhau, thà như thế mà đẹp, cái đẹp tròn trịa không chắp vá, cái đẹp trong trắng, cái đẹp da thịt căng tròn thơm tho và cái đẹp mãi mãi.
      Thôi nha Em! Đừng gặp nhau để luôn nhìn Em là đẹp và mãi mãi đẹp. Ngược lại Em cũng luôn thấy Anh là vị Hoàng Tử trong sáng đáng yêu mãi, bởi Em không Gia Đình...
      Một ngày trong Tết.

     Phan Thiết, Ngày 22.2.2013
            NGUYENTIENDAO

   @ Tình yêu giống như một ngọn lửa vĩnh cửu, một khi nó đã cháy, nó sẽ rực sáng mãi mãi.
                    Kamila

Bạn Với Hoa


Tôi biết bạn thích hoa
Hoa nhà bạn thật nhiều
Hôm coi ảnh thấy lạ
Ngôi nhà lẫn giàn hoa

Lần đầu đến thăm bạn
Thấy có nhiều phong lan
Treo gốc xoài nhánh mít
Chậu sứ, trang, bát tiên
Đang nở hoa rất thích
Hai cây khế ngọt chua
Trái rụng đầy ngoài cửa
Thanh long mọc lưa thưa

Lâu rồi tôi chưa ghé
Có qua lại ngó vô
Xa xa từ quốc lộ
Xưa bạn trồng để chơi
Nay vợ chồng làm thiệt
Vườn thanh long xanh biếc !

Cao Niềm
21-2-2013

Hoa Súng

Hoa súng chụp tại nhà bạn Phạm Đình Nhân




Ngày Sinh Nhật 20 Tháng 2

Xưa làm ăn tối mặt
Không nghĩ gì sinh nhật
Lo nuôi con khôn lớn
Học hành mau nên người
Rồi ngày con vào đời
Có đồng lương rủng rỉnh
Nhớ công cha mẹ mình
Tổ chức ngày sinh nhật
Cám ơn đấng sanh thành
Hôm qua tôi thật rảnh
Mừng sinh nhật cho bà
Tại nhà hàng đồ nướng
Bày tiệc chỉ hai ta
Cùng bao thực khách lạ
Bài Happy Birthday
Hát mừng nghe quen thuộc
Bỗng rộn rã vang lên
Chiếc bánh kem sáng rực
Được trịnh trọng mang ra
Đêm có ba sinh nhật
Thật hạnh phúc bất ngờ
Tôi chúc mừng bà xã !

NTH
21-2-2013

100 từ. CÁI MONG MUỐN ĐẦU NĂM

      Tôi yêu thích trang Blog hocsinhchinhtam nên mọi to lớn, nhỏ bé đều kể lể trên Blog để cả Thế Giới  biết, nhất là những Người Bạn xa xứ.
     Tôi có những người Bạn phương xa, lâu nay hay trên trang Blog cùng Tôi, bỗng dưng bỏ lìa trang Blog có nghĩa không chịu chia sẻ những gì của Tôi. Không lý Tôi lại làm phật lòng những Người Bạn ở xa sao?
      Ngày mới, ngày cộng thêm tuổi tác, tí ti nữa là 60 còn gì phải ẩn dấu. Hãy thứ tha, Bạn sẽ được người khác tha thứ.

             Phan Thiết, Ngày 21.2.2013
                   NGUYENTIENDAO

  @ Nếu Bạn tha thứ cho 1 người thì Trái Tim Bạn sẽ cộng thêm niềm vui.
                               TS
  
 * Mến gởi những người Bạn Trung, Chính, Phán, Thân, Loan, Thành, Lành ... Hãy gần Chúng Tôi chỉ trên trang Blog này điều mong muốn đầu năm. Chúc mừng may mắn.

100 từ. CUỘC ĐIỆN THOẠI ĐẦU NĂM

      Sáng Mùng 1 Tết sau buổi lễ đầu năm, Vợ Chồng vui vẻ đạp xe một vòng Thành Phố rồi tìm một Quán Café vào uống để thưởng thức cảm giác Ngày Xuân. Trời cũng còn lạnh mát, uống ly café bốc khói thật ngon, thích. Nghĩ đến Người Bạn liền gọi điện chúc mừng:
           - Alo! Mừng Năm Mới.
       Bên kia đầu dây mệt mỏi trả lời:
           -Tao đang ở Sài Gòn, Vợ cấp cứu tối qua!
      Tôi trợn mắt không nghĩ thế. Người Bạn đang trong cảnh lo lắng Vợ bệnh ngày Tết, còn Tôi may mắn... diễm phúc.

         Phan Thiết, Ngày 20.2.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Điều hay nhất Tôi có thể làm cho Bạn Tôi là làm Người Bạn của Anh Ta.
                     Seneca

* Gởi Phan Thanh Cần, Chúc mọi may mắn.

100 từ. NGƯỜI BẠN NGƯỜI NHẬT

       Lâu nay xem phim ảnh, sách báo  luôn thấy người Phụ Nữ Nhật trong bộ đồ kimônô đẹp, duyên dáng nhẹ nhàng và cưới Vợ Nhật Chồng được chiều chuộng hơn ai cả, là người Vợ số 1 tuyệt vời Thế Giới.
      Đang ở Tokyo, đi trên phố Tôi  thấy đa phần người Nhật, mắt hí, bụng to... làm Tôi ngạc nhiên. Hỏi mới biết, nhiều phần trăm trên phim ảnh người Nhật sửa sắc đẹp và nay cách sống hoàn toàn khác hẵn.
      Từ đó Tôi nghĩ về những Người Bạn Chân Dài mà trong đó có Thanh Liên.

           Phan Thiết, Ngày 20.2.2013
                 NGUYENTIENDAO

   @ Đường dài thì Ngựa, công việc kéo dài thì Bạn.
                 Tục Ngữ Trung Hoa

 * Mến tặng và chúc mừng Người Bạn THANH LIÊN ngày Sinh Nhật 20.2.2013

Chúc mừng Sinh nhật Thanh Liên

100 từ. CÁI BÚA

       Khi Ông Trời đọc 2 điều ước xong, Ông ngẫm nghĩ, điều ước thật đơn giản không cần Kim Cương Hột Xoàn đồ  đạc gì quý giá mà chỉ cho tuổi lùi lại ½ và cho ăn no cứ cười vui như thế thì dễ quá, chứ Tụi Nó đâu phá làng phá xóm gì mà ngại, nhưng cũng coi chừng sau Tui Nó muốn dễ thế nên nghĩ suy Yes hay No. Ông Trời nghĩ tới nghĩ lui rồi “Xin keo” ném đôi dép lên, keo hiện hình No. Ông Trời ghi Cái Búa  mà lòng buồn vô tả.

          Phan Thiết, Ngày 19.2.2013
               NGUYENTIENDAO

   @ Ông Trời mà còn buồn vô tả với Tụi Nó, còn Tôi làm sao không yêu thương.
                          TS

Hồ Thúy Hương

Vẫn người bạn Thúy Hương mau mắn
Có những lời thân chúc đầu năm
Ngày sinh nhật người tôi say đắm
Biết bao lần nhớ nhau lắm lắm
Quán Hương Trà nơi luôn điểm nhắm
Mỗi lần tôi hồ hởi về thăm
Miền nắng gió rì rào cát trắng
Có tôi, em, nàng ấy thì thầm !

NTH
19-2-2013
(10-1-Quí Tỵ)

100 từ. NGHĨ VỀ MẸ

          Chưa bao giờ Mẹ khóc, do Mẹ  can đảm trong mọi nổi khó, khổ. Lần đó duy nhất Mẹ khóc...
     Mẹ tảo tần nuôi Anh Em Tôi khỏe mạnh, ăn học. Riêng Tôi đứa Con Trai cũng khỏe mạnh nhưng lại mang con bệnh bẩm sinh Động Kinh, đến 14 tuổi bỗng  con bệnh lộ diện co giật bất tỉnh lần đầu trong đêm khuya, làm Mẹ phải ôm Tôi vào lòng gọi tên cùng nước mắt chảy liên tục cho đến lúc Tôi thức tỉnh Mẹ ôm Tôi chặt hơn, rồi khóc thành tiếng... Ngày đó Mùng 1 Tết .

         Phan Thiết, Ngày 19.2.2013
              NGUYENTIENDAO

   @ Sinh Vật đều có sự thương yêu tự nhiên với Con Cái.
                     Charnock

SINH NHẬT THANH LIÊN

Đường xa quá chúng tôi không đến được,
Sinh nhật nàng quà tặng vượt không gian.
Gửi thương trao bao câu chúc ngọc vàng,
Mừng sinh nhật trong như làn nắng ấm...
Xin chúc bạn tình già thêm đầm thắm,
Gia đạo an bình,hạnh phúc, giàu to.
Cơm gạo ngập tràn thịt cá đầy kho,
Hậu vận phát lộc tài do phước báu...
Cuối năm này gia đình thêm con cháu,
Nội,Ngoại thanh bình..kiến tạo tộc gia.
Ở phương tôi trời biển vẫn thật thà,
Xin gửi cả bao la mùa xuân mới....í ới.....

100 từ. NHỮNG CÔ BẠN CHÂN DÀI

       Các Cô Chân Dài đi lên bằng những cách khác nhau, phải trả giá không nhỏ Tinh Thần Thể Xác, thầm lặng “Ăn cơm trước kẻng”, “Chịu đấm ăn xôi”, mà tuổi đời không lớn nên phải tạo nét già dặn, chín chắn trong phong cách đi, đứng, ăn, nói, cười tiết kiệm, rồi tính cho mình Người Chồng không “love” Đại Gia dù làm nhỏ không ngại dị nghị, nếu không quá tuổi xuân sẽ không thực hiện ý đồ.
      Hãy xem những Bạn Tôi, những Cô Chân Dài mà đâu lộn xộn nên Tôi  yêu thích Bạn Tôi.

      Phan Thiết, Ngày 18.2.2013
           NGUYENTIENDAO

   @ Ồng Trời hỏi Tôi:
        - Cho Mày 2 điều ước thì Mày ước gì?
        Tôi nói liền:
       - Cho tất cả Chúng Tôi lui lại ½ số tuổi đang có và ăn no cứ như trong Video đầu năm qua.
            Tôi nghĩ chắc Ông Trời cho... Cái Búa.
            TS

Ly rượu mừng

Đón xuân

Hãy Thương Nhau Đi !


Đầu năm họp mặt thấy vui
Vẫn gương mặt ấy nhưng tươi hơn nhiều
Ngày xuân hoa tết trên môi
Nói cười ríu rít đứng ngồi lớp lang
Rượu ơi hãy chảy ngập tràn
Tình ta với bạn miên man không dừng
Đầu năm họp mặt tưng bừng
Bấy lâu năm tháng vui mừng này đây
Hôn nhau một chút cũng hay
Ôm thêm chút nữa hết say cùng về !

Cao Niềm
17-2-2013 (Mùng 8 tết Quí Tỵ)

Gặp nhau đầu năm

                                                                Khui rượu kiểu mới

XUÂN HỌP MẶT

Nắng hấp háy mắt cười rạng rỡ,
Hoa đầu cành hăm hở tươi vui.
Đường dài nung chảy bọn tui.
Nụ cười  ngọt tựa mía lùi góp chung..
Càng già lớp trưởng càng sung,
Hò dô kéo pháo lùng nhùng ngã nghiêng.
Nâng ly chúc phúc ngoài hiên,
Thương cho chai rượu đoàn viên kín nòng
Thế là dẹp quách cho xong,
KEN lon thế chỗ bọn mình chúc nhau.
Mận đào chuốt chén thương trao,
Ly mừng hội ngộ dạt dào bao la...
Đi đâu cũng lớp chúng ta,
Đầu xuân họp mặt đậm đà biết bao.
Cầm tay thân ái chúc nhau,
Bình an -hạnh phúc- thanh cao -Đẹp giàu
Cháu con sau trước xôn xao,
Hiển vinh tài lộc,ngọt ngào thuỷ chung.
Hữu duyên tương ngộ trùng phùng.
Cuộc đời gieo phước mình chung hội thuyền...

Hoa tết nhà Lê Lành

BỊ CHÚC MỪNG

Nửa  đêm  giấc  ngủ  nồng  nàn
Giật  mình  vì  điện  thoại  kêu  vang 
Qùơ   quạng  bỏ  chân  tìm  đôi  dép
Quáng  quàng  nhấc  máy  nói  A lô
Đầu  dây  một  giọng  nói  tỉnh  khô
Chúc  em  ngày  Va  len  tí  nồ  
Không  còn  vợ  chồng  , chẳng  phải  bồ
Năm  nào  cũng  chúc  Va  len  tí  nồ 
Đầu  năm  chẳng  lẽ  không  tiếp  nhận 
Bãi  buôi  chúc  lại .... Va  len  tí  nồ  ! *

                                                                           * tên  của  cầu  thủ 

NHẬN DIỆN

Xuân đến thôi quên hết muộn phiền,
Ru mình trong giấc mộng bình yên.
Lặng nghe hơi thở êm tiếng sóng,
Khép mắt tìm về cõi mênh mông.

Nếu cả cuộc đời ta ruổi dong,
Buông lung như ngựa chứng trên đồng.
Tâm thức quay về xa vọng động,
Nhận diện cuộc đời, một chữ KHÔNG..!

Thăm Bạn


Ngày Tết đến chơi bạn có nhà
Bao nhiêu mệt mỏi đã tiêu xa
Đồ ăn thức uống đem đãi khách
Tết ở trong lòng bạn với ta
Miền đất tốt lành cùng có được
Gặp gỡ khắc giây để vượt qua
Bạn ơi hãy tựa thêm vững chắc
Có nhau rồi tan biến xót xa

NTH
Xuân Quí Tỵ 2013

Xuất hành đầu năm

          Theo tập quán của một số nước Đông Á đặc biệt là những quốc gia ăn tết cổ truyền âm lịch như Việt Nam ta. Ngày đầu năm, một số người chọn ngày, chọn giờ để khai trương, chọn hướng để xuất hành. Đây cũng là phong tục để tìm sự may mắn cho mình và gia đình trong năm mới. Có người phải tra cứu lịch hoặc đi xem Thầy. Năm nay tôi cũng chọn mùng 3 tết, hướng Đông tức là hướng Phan Thiết – Mũi Né để xuất hành lấy hên.
          Dắt chiếc xe ra khỏi nhà, sao mà dơ quá, bụi đất bám đầy, có đến gần nửa năm chưa rửa. Làm siêng đột xuất, sẵn cái vòi nước tưới thanh long, cho con “ngựa sắt cà tàng” tắm nửa tiếng đồng hồ thỏa sức no nê trông cũng tạm ổn. Hòa với dòng người vi vu trên Quốc Lộ 1A theo hướng đã định. Được 4 cây số, xe tự nhiên tắt máy. Dzụ này mới đó nha vì từ hồi đó tức là từ lúc mua xe đến giờ chưa từng xảy ra như thế này. Lại trúng khu vực nhà cửa thưa thớt, không một bóng cây ven đường, dễ chết như chơi. Xa xa thấp thoáng tấm biển sửa xe HonDa, mừng quá trời, dắt bộ đến nơi, cửa đóng thin thít mà còn khóa bằng ổ khóa to tổ chạc mới thất vọng làm sao. Thôi thì lấy đồ nghề ra tự sửa, mở “bu-ri” chùi tới chùi lui vẫn không nổ, chẳng biết phải làm sao vì nghiệp vụ chuyên môn sửa xe của tôi chỉ có bấy nhiêu, chẳng lẽ phải thuê chiếc xe lớn chở chiếc xe nhỏ về. Vào một quán cóc bên đường hỏi thăm, người ta chỉ cho đi tới một đoạn nữa có tiệm sửa xe nhưng không biết đầu năm đầu tháng đã làm chưa. Lại tiếp tục dắt bộ, vừa đi vừa thầm “than thân trách phận”. Con ngựa sắt tuy là cà tàng thật nhưng là bạn thân thiết đã từng đồng hành với tôi trên mọi nẻo đường tôi đã đi qua: Phan Thiết Mũi Né, Ma Lâm Thiện Giáo, Bình Tuy LaGi, Bình Châu Xuyên Mộc… hàng tuần đều bồi bổ đầy đủ xăng nhớt, chỉ thiếu vệ sinh mà thôi, nay đột nhiên nổi chứng bỏ tôi giữa đường trong một buổi sáng nắng chang chang, không một bóng mát, mồ hôi đầm đìa mới đau làm sao.
          Rồi thì cũng đến được tiệm sửa xe thứ 2, nói tiệm cho nó oai chứ thực ra là cái nhà nhỏ nhỏ, chủ yếu sửa lặt vặt xì hơi xẹp lốp. Cũng lại cửa đóng then cài một cách lạnh lùng, may mắn hơn một chút nhà của chủ tiệm ở phía sau, tuy chưa khai trương nhưng thương cho cảnh “cơ nhở dọc đường” nên đang tưới thanh long, người nhà gọi vào sửa dùm, mừng hết lớn. Cũng lại kiểm tra “bu-ri”, rồi tháo “bựng xe”, rồi mở ”lốc máy”, một dòng nước chảy tóe ra ướt cả khoảnh sân. Mà nước không vào lốc máy mới là lạ!!! vì như tôi đã nói “cà tàng” mà, ron riếc bung từ đời nào, bựng xe thì vừa chạy vừa phát ra tiếng nhạc re re, yên xe thì rách bà xã phải lấy kim chỉ khâu lại, mùa mưa ướt cả mông quần, người ngồi sau cứ một lát phải điều chỉnh lại thế ngồi vì bị vẹo qua một bên, dằn mạnh cũng vẹo, dằn sơ sơ cũng vẹo, đường êm như ru cũng vẹo luôn…
          Thì ra tôi làm siêng hơi quá mức, xịt thật kỹ, nước vào lốc máy, quá trình vận hành làm cháy cuộn điện phát lửa; cũng may tiệm có cuộn lửa duy nhất, còn mới, tuy khác hãng xe nhưng gắn vào vừa khớp, chỉ cần chế lại “rắc cắm” bằng cách cắt luôn 4 sợi dây điện nối vào rắc cũ, băng keo thì hết, lấy sợi dây nylon đen quấn cho nó khỏi chạm nhau là xong, đề một phát xì khói nổ giòn tang, phẻ re. -Nhiều tiền đó nghe Chú. Hơi bối rối, nhưng không sao, trong túi đã có sẵn căn cước, bằng lái xe cả thẻ ATM, nếu thiếu thì thế đỡ, bữa nào chuộc lại, chẳng lẽ ráp vào rồi lại tháo ra. -Nhìn tướng chú sang, thay xe khác đi chú ơi. Sướng rơn, làm dóc: -Chiều mua tờ vé số sắm xe con luôn. -Mà nhắm chừng đi tới Mũi Né được không? -Tới Hà Nội luôn. Cháu chủ tiệm sửa xe vừa cười vừa trả lời…Cuối cùng thì vẫn đến đích như ai, gió biển mát rười rượi làm quên đi mệt mõi vừa trải qua.
          Người ta thường nói, hên đi liền với xui, may đi liền với rủi, được đi liền với mất. Tôi thì xuất hành đầu năm xui vì bị hư xe nhưng hên là còn có người chịu sửa và có cả phụ tùng thay thế. Rủi là con ngựa sắt cà tàng chưa bao giờ bỏ tôi dọc đường dù lên núi xuống biển nhưng lại chọn đúng ngày xuất hành nổi chứng nhưng may là cũng đến được Mũi Né, gặp người thân bạn bè trong đó có nhà thơ Mỹ Lệ, chuyện trò vui vẻ cười no ruột. Mất là mất một mớ mồ hôi và “ngân khoản” sửa xe, còn được là được cái gì đây ta…nghĩ mãi chưa ra./.
PhamDinhNhan

Ăn Tết


Xuân đến trước thềm đã rối bâng
Đàn bà con gái chạy lăng xăng
Vô ra siêu thị như cơm bữa
Rinh vác về nhà trữ cái ăn
Đàn ông còng lưng làm thêm ‘dóp’
Về nhà giúp vợ ngó nồi măng
Thằng cháu chạy vô mét ông ngoại
Kiệu để ngoài sân chó hất văng !

NTH
Mùng bốn Tết Quí Tỵ 2013

TẢN MẠN NGÀY XUÂN

Xuân duyên dáng nhẹ nhàng đi qua cửa,
Xuân dịu dàng ngây ngất cánh hoa ly.
Xuân quê hương  đang nhắn nhủ điều gì
Xuân xa xứ bạn bè ta mong ngóng.

Xuân đầy đủ sao lòng ta vẫn trống,
Xuân xứ người bạn có nhớ nhiều không?
Xuân mênh mang, đêm thổn thức giấc nồng,
Xuân khẻ đặt nụ hồng trên gối mộng..

Xuân muôn thuở vẫn làm tim xao động,
Xuân rộn ràng thêm nhớ những ngày xưa.
Xuân tuổi thơ ký ức mãi bộn bừa,
Xuân gợi mở cuộc đời trên trang mới.

Xuân kỷ niệm tuổi hồng xa dịu vợi,
Xuân thẩn thờ nhớ bạn đã xa xăm.
Xuân nâng niu ,ôm ấp những hạt mầm,
Xuân đằm thắm xuyến xao làn nắng ấm....

Xuân lữ thứ thương bước chân vạn dặm,
Xuân đón chờ ngày đoàn tụ hoan ca.
Xuân cho ta bao thời khắc mặn mà,
Xuân tích cóp tình già thêm gắn bó...

Xuân yên ổn, hạnh phúc dâng trăm họ,
Xuân ngọt ngào trong bao khúc tình xuân.
Xuân nâng ly ta chúc tuổi lục tuần,
Xuân quý báu tháng ngày ta hiện diện...

Xuân thanh thoát mở rộng lòng như biển,
Xuân hiền hòa lời chúc tụng lên ngôi.
Xuân đến rồi! xin xuân mãi êm trôi,
Xuân vĩnh cửu trong tuổi già xuân nhé!

Xuân đã đến nghiêng mình chào vui vẻ,
Xuân năm này thêm bè bạn vào trang.
Xuân mới sang,nào đâu có muộn màng,
Xuân khỏe khoắn ngập tràn trang viết mới.

Xuân trầm ngâm nghe lời thương nhắn gởi,
Xuân muôn đời tha thiết nét tươi vui.
Xuân đừng đi khi thấu đáo ngọt bùi,
Xuân giữ nhé tình xuân-xuân bất tận.......

Xem Pháo Bông


       Tối hôm qua coi clip huyện Hàm Thuận Nam bắn pháo hoa, ráng đọc cho kỹ cái tựa như không tin. Thành phố Phan-thiết tỉnh Bình Thuận bắn pháo hoa còn có thể chớ huyện làm gì có chuyện đó, vì tốn rất nhiều tiền. Bây giờ đọc bài “Huyện tôi bắn pháo hoa” của PĐN, biết huyện đã tổ chức lần thứ ba rồi mới nể thật. Pháo hoa đẹp thiệt không thua gì thành phố HCM.
      Dân mình làm ăn có dư giả thì chơi cho xứng đáng, đốt pháo hoa là sang, nhưng hiệu quả cũng đáng đồng tiền bát gạo, mắc mớ gì mua ba cái pháo con con pháo lậu của TQ đốt cho phí tiền. Đốt nổ cái đùng giật mình không thấy gì, tét tay mấy đứa nhỏ lượm pháo, thương tật suốt đời. TQ trước đây có cấm pháo sau nầy cho đốt lại vì muốn ngành du lịch kiếm tiền, trước tết có nhà máy sản xuất pháo nổ banh thiệt hại lớn. Nước ta không làm theo vì quá biết rõ tác hại ghê ghớm của nó, cái chết đến bất ngờ cho người làm pháo, người chơi pháo, người bệnh tim hen suyễn; các con vật chó mèo gà vịt chạy trốn mất tiêu mỗi dịp tết đến xuân về.
      Pháo hoa bắn lên trời nghe tiếng nổ, được mãn nhãn thưởng thức cái đẹp đủ màu sắc, hình thù rồng rắn bông hoa của từng loại pháo. Bắn pháo hoa có dàn dựng thành kịch bản chủ đề như diễn xuất sân khấu, được lập trình tính toán khoa học trước, đội ngũ nhân viên kỹ thuật đảm trách chớ không phải chơi. Người xem thấy hay thấy đẹp, thấp hấp dẫn vổ tay không ngớt. Người xem hân hoan vui sướng cùng bắt chuyện gần gũi như đã quen cùng làng cùng xóm, cùng chúc nhau tốt lành ngày Tết. Tất cả ai nấy đều hạnh phúc.
      Bây giờ nghe được chuyện xã hội hóa bắn pháo hoa càng mừng hơn, nếu có nhiều huyện bắn pháo hoa càng tốt.  Lúc đó ngành sản xuất pháo hoa trong nước mạnh hơn, pháo hoa đẹp hơn có thi thố cùng các nước trên thế giới. Nghe nhà quay phim than muốn trẹo cổ thấy thương, hết mình vì bạn bè có clip xem đẹp, may mà 15 phút chớ không 30 phút tại hai điểm như thành phố HCM. Vậy cũng quá hay rồi huyện giỏi, người quay cũng giỏi.

NTH
Mùng Ba Tết Quí Tỵ 2013

Huyện tôi bắn pháo hoa

          Hồi đó, cứ mỗi độ xuân về tết đến, gia đình tôi thể nào cũng phải mua ít nhất là 2 phong pháo, một đốt vào thời khắc giao thừa, một đốt vào sáng mồng một sau khi thức dậy. Tiếng pháo làm tâm hồn thêm náo nức phấn chấn đón mừng năm mới, xác xáo đỏ rực bay tung tóe, rơi vãi trước sân nhà tạo thêm niềm hy vọng cho một tương lai gặp nhiều may mắn tốt đẹp. Từ ngày cấm đốt pháo, không khí tết như thiếu thiếu một cái gì đó, mà theo như người ta giải thích là để tiết kiệm, tránh những trường hợp thương tâm do đốt pháo gây ra. Lâu ngày không có tiếng pháo rồi thì cũng quen. Mà nghĩ lại thấy cũng hợp lý đối với gia đình tôi. Với cái nghề làm đẹp cho người, những ngày cận tết là thời điểm làm “hết tốc lực” không kể sáng trưa chiều tối mới kịp, thế mà mới giữa tháng chạp, tiếng pháo đã lác đác đì đùng nổ làm nôn nao đứng ngồi không yên, làm cho đường kim mũi chỉ rối loạn tùng phèo, không có tiếng đì đẹt thế mới yên.
          Vì không đốt pháo nên chính quyền tổ chức bắn pháo hoa để công chúng đến xem, tạo không khí khấn khởi hồ hởi chào mừng năm mới. Ban đầu chỉ ở các thành phố lớn, rồi thì đến thành phố nhỏ, đến tỉnh rồi đến huyện. Huyện tôi mấy năm nay cũng bắn pháo hoa như ai, mà theo như Ban tổ chức là phải “xã hội hóa bắn pháo hoa”. Nghe mà đớ người. Hồi đó đến giờ chỉ biết xã hội hóa giáo dục, xã hội hóa y tế, xã hội hóa giao thông…nay lại thêm xã hội hóa bắn pháo hoa, tức là nhà nhà người người cùng tham gia, tức là mọi người góp một ít chi phí, tức là có sự tài trợ của các doanh nghiệp, các đại gia. Từ ngữ ngày nay sao mà cắc cớ, rắc rối quá sức. Người nhà quê trình độ ngữ pháp được xếp vào hạng lờ mờ như tôi hiểu được chết liền.
          Thông thường hàng năm, gia đình tôi quần tụ trước cái tivi, nhấm nháp một tí gì đó chào đón giao thừa. Năm nay phá lệ đi xem bắn pháo hoa vừa để cổ vũ cho huyện nhà, vừa để biết thế nào là pháo hoa vì cả đời chỉ thấy trong tivi, trong phim ảnh. Mười giờ đêm, ra khỏi nhà, dòng người, xe cộ ồn ào tấp nập đổ về khu trung tâm huyện. Sau khi thưởng thức chương trình ca múa nhạc miễn phí, đèn đường cúp cái rụp, tiếng pháo nổ ầm ầm như tiếng súng hạng nặng. Giữa bầu trời đen kìn kịt, từng vệt sáng từ mặt đất phóng lên tạo ra những chùm hoa đủ màu sắc, đủ kiểu dáng bung ra bay tung tóe, mọi người đồng loạt ồ lên thích thú…Tôi không thể tưởng tượng được nó đẹp đến thế, hèn gì người ta phải bỏ ra khá nhiều chi phí để có được một bầu trời đầy hoa cho công chúng xem trong thời khắc đặc biệt của đầu năm mới. Tôi tranh thủ chổng ngược mặt lên trời (vì chọn vị trí gần quá) bấm máy quay, kịp thời đưa lên Blog cho các bạn thưởng thức, kết quả là chỉ có hơn 15 phút mà cho đến hôm nay cái cằng cổ vẫn còn ê ẩm.
          Đèn đường lại được bật sáng, đêm pháo hoa hoàn tất, mọi người ồn ào ra về. Chỉ tiếc một điều là không có tiết mục “kính thưa” để cám ơn những người đứng ra tổ chức, nhà tài trợ và những người đến xem vì nếu như không có ai xem thì bắn làm gì. Tôi nhớ câu chuyện liên quan đến người xem. Có một gánh hát trình diễn một vở kịch, có người hỏi ông trưởng gánh: Vở diễn với thời lượng là bao lâu? Theo kịch bản thì 3 tiếng, nhưng thường chúng tôi chỉ diễn khoảng một tiếng rưỡi, có khi chỉ một tiếng. Hễ nhìn xuống không còn thấy khản giả nào nữa là nghĩ.
          Năm nay là năm thứ ba liên tiếp huyện tôi tổ chức bắn pháo hoa chào mừng năm mới thành công tốt đẹp. Không như ở huyện bạn, năm ngoái mới bắn được 6 phút, pháo xì rồi tịt luôn mọi người thất vọng lặng lẽ ra về bởi ở lại thì biết xem cái gì bây giờ./.
PhamDinhNhan

Xuân Thì

(Tặng  Thanh Liên)

Xuân đậu trên cành hoa lộc non
Xuân phớt mi cong mắt em tròn
Xuân tung mái tóc lay tà áo
Xuân nấp trong vườn chim véo von
Lộc non giao thừa anh ra hái
Mắt em tròn mấp máy ngộ hơn
Áo bà ba mới xanh màu lá
Chim hót sau vườn dạ sắc son

Cao Niềm khai bút
Sài-gòn, mùng một Tết Quí Tỵ 2013

Pháo hoa chào mừng năm mới

CHÚC XUÂN

Đầu xuân khai bút,
Chúc hết mọi người..
Trăm họ tốt tươi,
Nhà nhà an lạc

Làm ăn phát đạt,
Sức khỏe dồi dào.
Con cháu phổng phao..
Hay ăn chóng lớn.

Chúc mừng năm mới

Kính chúc quý Thầy Cô, các bạn
Năm mới: sức khỏe, hạnh phúc, an khang, thịnh vượng

Tản mạn đêm giao thừa

“Quanh đi quẩn lại mới đó thế mà giờ đã năm hết tết đến rồi…”. Đây có lẽ là một trong những câu nói được nghe thấy từ nhiều người nhất trong những ngày cuối tháng chạp này. Hình như cả một năm trời tất bật lo toan với cuộc sống, chẳng mấy khi ta dành ra một chút thời gian để nghĩ về những giây phút đã và đang lặng lẽ trôi qua. Khi những tờ lịch cuối cùng rơi xuống, để lộ cả một khoảng trống mênh mông của những ngày tháng cũ, ta mới giật mình ngồi đo đếm thời gian…
Tháng chạp thiếu, Tết sớm hơn một ngày, chỉ một ngày thôi nhưng bao nhiêu lo toan tất bật dường như dồn cả vào đấy, mọi người ai ai cũng vội vã; người buôn bán đóng cửa tiệm chậm hơn tranh thủ những giờ phút cuối năm kiếm thêm lợi nhuận; anh công nhân tranh thủ làm thêm giờ tăng thu nhập gởi về giúp gia đình, chị thợ may nhanh tay hơn cho kịp đồ trong tết… mọi người ai cũng muốn hoàn tất mọi công việc trong năm, không để những tồn đọng của năm cũ sang năm mới.
Dù khó khăn cơ cực thiếu thốn đến mấy nhưng những ngày đầu năm phải đầy đủ như mong ước một năm mới đem đến sự tốt lành no đủ, cũng phải có nồi thịt kho măng, bánh mứt, kiệu chua, dưa hấu và mâm cơm chiều cuối năm cúng rước ông bà về ăn Tết với con cháu. Những tập tục ấy được lặp đi lặp lại từ năm này sang năm khác tưởng chừng như không còn mới nhưng thật ra không bao giờ cũ đối với lòng hiếu thảo và tình cảm của con người.
Thế là lại chuẩn bị từ giã một năm cũ, đón một năm mới, trời đất lòng người như hòa quyện với nhau trong cảm giác bồi hồi ở một thời khắc mang ý nghĩa giao hòa giữa sự chấm dứt và bắt đầu, chiếc bóng của quá khứ đời người lại dài ra thêm một chút. Đêm cuối năm, ngồi tính lại “sổ đời”, những ngày tháng đã qua ta đã làm được những gì, những gì còn băn khoăn trăn trở. Bạn bè ai còn ai mất ai mới tìm ra được trong năm, bạn nào cưới vợ gả chồng cho con, bạn nào đã lên chức ông bà nội ngoại, bạn nào đã thành đạt an nhàn với cuộc sống hiện tại, bạn nào vẫn còn lao đao với cơm áo gạo tiền hàng ngày…
Nhịp đập của thời gian đang nhích dần nhích dần đến những giây cuối cùng để bước sang năm mới, ta tạm gác những lo toan buồn vui sướng khổ của năm cũ để đón chào một ngày mai tươi sáng với những dự định, những ước mơ và tràn đầy những khát vọng về một cuộc sống an lành, ấm no.
Xin cảm ơn gia đình, người thân, bạn bè, những người đã gởi trọn cho ta tình yêu thương tốt đẹp nhất trong năm qua./.
Đêm 29 tết - PhamDinhNhan

Ngày Về

       Ngày mùng một Tết năm Mậu Thân 1968, tôi đến nhà chúc tết cậu Hai. Cậu đang nghe radio đài Sài-gòn, đang nói ba điều bốn chuyện với cậu thì đài tắt ngóm. Cậu rà qua đài khác mới biết tin quân giải phóng tấn công đài phát thanh Sài-gòn lúc đó 8 giờ tối.
      Tôi với cậu Hai không có bà con với nhau, nhưng trước đây hai cậu mợ đến mướn một căn phòng nhỏ nhà dưới của ba má tôi ở lâu ngày coi như người thân. Sau nầy cậu có con chật chội nên dọn đi thuê nhà khác, tôi mến cậu hiền hay ca vọng cổ. Những ngày tết xa quê hương người Việt bắt đài nghe tin tức quê nhà thấy ấm áp cho đở tủi thân. Những người Việt kiều ở Campuchia cũng vậy, trong đó có tôi luôn đau đáu hình dung về đất nước mình chưa một lần biết. Ở nhà chiều tối ba hay bắt đài nghe tin chiến sự; còn ban ngày má hay nghe vọng cổ, tin quảng cáo... “thuốc ho Acodine hiệu lá vàng rơi hay kem đánh răng Hynos hiệu anh Bảy Chà… ”. Việt kiều cũng có hai thành phần như đất nước chia hai đánh nhau dai dẳng chết chóc rất đau buồn. Nhưng Tết đến mọi người đều chung lòng cầu nguyện cho đất nước mau được bình yên hết tiếng súng.
      Năm 1970 tới phiên người Việt kiều Campuchia bị “cáp duồn” chết chóc oan ức, xác trôi về miền nam Việt-nam. Ôi, chiến tranh thật đáng nguyền rủa, dẫn đến tất cả người Việt kiều trong đó có gia đình tôi, buộc phải hồi hương tị nạn. Mọi sự êm ấm bình yên đảo lộn, chúng tôi trở về nước tay không, mọi tài sản đều bỏ lại bỏ hết. Về Sài-gòn ba má phải làm lại từ đầu bằng đôi bàn tay trắng, con cái học hành dang dở. Nhắc tới nhớ thương ba má thật nhiều, đã bảo bọc nuôi nấng sáu anh em tôi tới ngày khôn lớn, trên đất nước mình như xa lạ như ruột thịt của những ngày đầu tiên.
      Bây giờ đôi lúc tôi tự an ủi mình trong cái rủi có cái may, biết đâu cuộc chiến đưa đẩy chúng tôi trở về cội nguồn xứ sở, không còn đêm ngủ mơ ngày về quê hương… không biết bao giờ. Tôi nhớ ngày về thật lạ thấy phụ nữ ngồi sau xe hai bên, chạy xe honda vù vù đội nón lá, tài thật.

NTH
Tân-Định, đêm giao thừa mừng xuân Quý Tị 2013