F tháng 2 2014 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Ảnh Xưa

Có biết gì đâu một tấm hình
Nếu không nhìn thấy tháp lung linh
Lầu Nước năm cũ người năm cũ
Phan-thiết ngày xưa có bùng binh

NTH

28-2-2014

KÝ ỨC

Hình ảnh xưa gợi nhớ bao điều,
Cây cầu sắt cũ, phố liêu xiêu.
Phố hoang liêu, dòng sông thơ mộng,
Lầu nước, vông vang đỏ bóng chiều.
Ta giật mình... quả thật thời gian,
Vụt như cơn mộng... dạ hoang mang.
Lòng người rạo rực ngày yêu cũ,
Hò hẹn... rồi xa... giấc mơ tàn!

100 từ. ĐỘC ĐẮC NỤ CƯỜI

      Dũng Nhân Viên Bảo Vệ Công Ty, đi làm luôn “Sạch sẽ” cả chiếc xe 2 bánh phải tốt, dù cố mọi cách cũng không “Sạch sẽ tốt” như bao người do Gia Đình Dũng nghèo, nên giao du gần gũi người Công Ty khó vì vậy Dũng chỉ lui lũi.
    Hôm đó buổi giao ca thật lạ, Anh Bảo Vệ thật vui, Chị Kế Toán cười tươi, Bác Lái Xe chào vui vẻ... mà chưa bao giờ Dũng được thế này.
     Hỏi mới biết, hôm qua cả Công Ty ai cũng nói Dũng Trúng Độc Đắc. Dũng nở nụ cười...

            Phan Thiết, Ngày 28.2.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Chúng Ta cho dù trèo lên vương vị cao nhất Thế Giới, cũng chỉ là ngồi trên Mông Đít.
                        Montaigne

100 từ. ĐỘC ĐẮC ĐÔI MẮT

      Vợ Chồng bán Vé Số, Chồng bán đầu này Vợ bán đầu kia, chỉ ăn cơm tối là Gia Đình đoàn tụ, Vợ Chồng, 2 Con và người Mẹ giữ Cháu cả ngày trong buổi cơm tối ấm cúng.
     Chuyện đến, Anh đi bán bị tai nạn xe không trả lại được những tờ vé số, may sao trong những tờ vé số không trả được Anh đang giữ lại trúng 5 tờ vé số Độc Đắc, từ đó cuộc sống Gia Đình thay đổi. Chưa kịp Vợ Anh lại bị xuất huyết đáy mắt dần dần không còn thấy...

           Phan Thiết, Ngày 28.2.2014
                 NGUYENTIENDAO

   @ Số phận có hai cách có thể xô ngã chúng ta: Từ chối hoặc thỏa mãn nguyện vọng của chúng ta.
                           Amiel

NHỮNG LỜI CẦU MONG

        Xin gửi đến mọi người trong từng phút giây,trong từng ngày, trong từng tháng năm,và trong suốt cuộc đời có những điều tốt đẹp nhất:
        Cầu mong bạn có được sự thanh thản và an lành trong một thế giới có nhiềù điều mà chúng ta không thể hiểu được.
         Cầu mong sự đau khổ mà bạn phải gánh chịu,cũng như sự xung đột mà bạn từng đương đầu sẽ cho bạn sức mạnh, giúp bạn vươn lên,đối mặt trước những thử thách với tinh thần dũng mảnh và  lạc quan.
          Hãy luôn nhớ rằng có một người hiểu và thương quý bạn. Người đó luôn ở bên cạnh bạn, ngay cả lúc bạn thấy cô độc nhất.
          Cầu cho bạn thấy được lòng tốt của người khác, để có được niềm tin vào một thế giới an lành.
          Cầu mong một lời nói dễ thương, một cử chỉ làm an lòng, một nụ cười ấm áp sẽ trao tặng cho bạn trong cuộc sống hằng ngày.
 Hãy nhớ rằng mặt trời vẫn toả sáng dù cơn giông bão có kéo dài vô tận. Hãy hiểu rằng một người luôn quý bạn thật sự là khi họ không có mặt bên cạnh, nhưng bạn vẫn cảm nhận được tình thương và sự quan tâm của người ấy. 
          Hãy nhớ rằng những xung đột và khổ đau trong cuộc sống mà bạn phải chịu đựng sẽ ít hơn so với những mơ ước và hạnh phúc mà bạn sẽ có.
         Cầu mong những điều mà bạn cảm thấy mình bị khiếm khuyết sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai.
         Cầu mong bạn thấy tương lai của mình như là một người có đầy đủ triển vọng và đầy khả năng.
         Cầu mong bạn có đầy đủ sức mạnh tinh thần để tự mình quyết định mọi việc trong tình huống tệ hại, mà bất cứ người nào cũng không thể phê phán kết quả đó của bạn.
          Cầu mong bạn luôn cảm nhận sự thương mến.

PHAN THIẾT XƯA

                                                                                                                    Nguồn: Sưu tầm

100 từ. ĐỘC ĐẮC BẠT TAI

      Sáng sớm Tôi mở cửa buôn bán thì có người Phụ Nữ chở đứa Bé 10 tuổi dừng xe trước nhà, quay hỏi đứa Bé:
- Phải đây không?       
     Đứa Bé nhìn gật đầu, người Phụ Nữ đến gần Tôi quay hỏi đứa Bé:
- Ông này phải không?
     Đứa Bé lấm lét gật, người Phụ Nữ quay qua Tôi nói nhỏ:
- Anh trúng 5 tờ Độc Đắc Thằng này bán, Tôi sẽ không nói ai hết…
     Tôi mừng lấy ra dò, không có. Người Phụ Nữ liền quay qua đứa Bé tát vào mặt thật mạnh hỏi:
- Mày bán cho ai...

           Phan Thiết, Ngày 27.2.2014
                 NGUYENTIENDAO.

   @ Nếu đầu lưỡi dài thi tay chân sẽ ngắn.
                    Ngạn Ngữ Anh

100 từ. CHỜ TRÚNG ĐỘC ĐẮC

     Anh sửa xe gắn máy giỏi, khách thợ đông nếu đừng mắc bệnh Vé Số chắc giàu lắm.
     Mua Vé Số chỉ mua một số, mua số 56 đi đâu chỗ nào chỉ lấy số 56, còn những người bán số quen có 56 để dành cho Anh. Dò số chỉ nhìn tờ dò có con số 56 là xong.
     Anh nghiền số như thế, nên phải bỏ nghề dù tay nghề sửa xe thật giỏi. Anh đã 2 lần Trúng Số Độc Đắc nhưng đến nay vẫn không tiền, vẫn mua Vé Số nhưng yếu hơn chờ Trúng Độc Đắc.

            Phan Thiết, Ngày 27.2.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Trần gian có rất nhiều kỳ tích nhưng con người thần kỳ hơn những kỳ tích đã có.
                        Sophocles

CÒN GÌ BUỒN HƠN!!!

Tui gọi bạn... sáu bảy... không năm một
Bạn chẳng gọi tui... quả thiệt rất là buồn.
Bạn trả lời, sau tám lượt chuông buông...
Nhẹ... dịu nhẹ như đến từ cõi khác
Mặc dù vậy, tui tám... thôi bát ngát
Bởi, vì là các bạn có" ai phôn"
Nói,thấy nghe kết nối dập dồn
Dùng đúng mạng gọi nhau hông tốn kém
Còn tui nạp cứ phập phồng Anh Tém
"Mới hai hôm mẹ mày hết trăm ngàn
Gọi cái gì mà nạp quá là sang,
Bất cứ chi chi... Alô hết ráo"
Xin bật mí, nhắn tin tui láo nháo
Hỏng có rành như quí bạn mình đâu
Thế cho nên tui có nói từ đầu
Điện thoại bàn mình tám là chắc cú
Bạn Kiệt gọi nhằm khi mình đang ngủ
Tội bạn mình phải đợi: gọi lại nhen
Chơi ai phôn đúng điệu lại mô đen
Nhưng quẹt quẹt tui rờ là nó mất
Các con tui, cái thứ gì cũng chất
Còn riêng tui cái cùi bắp quăng quài
Thế cho nên cô bạn Lộc mỉa mai
Gọi cho nó reng hoài hông bắt máy
Các bạn xem: có buồn hơn tất thảy
Đọc dòng này quí zị cảm thông chưa
Chia sẻ về điên thoại... có từa lưa
Trăm cái chuyện dây dưa vì điện thoại
Nếu cần chi, bạn mình cứ gọi
Điện thoại bàn, là mình tám chán thôi..........ÔI

Bác sĩ bó tay

          Từ lúc thời tiết thay đổi nên người khó chịu, vùng họng bị đau. Tôi vốn sợ Bác sĩ nên ngại đi khám, hôm qua bấm bụng đi khám ở Bệnh viện An Phước, lúc vào nhận kết quả, gặp một bà được con trai đưa đi khám bệnh.
- Bác sĩ hỏi: Bà đau làm sao?
- Bệnh nhân trả lời: Tui bị đau cổ họng, ăn và uống nước cũng đau! (nhăn nhó).
- Bác sĩ: Dì đau lúc nào?
- Bệnh nhân: Từ lúc bị ỉa chảy đó. (xin lỗi, viết theo lời nói).
- Bác sĩ: Tôi hỏi Dì đau bao lâu rồi chứ Dì tiêu chảy lúc nào làm sao tôi biết được! (Bác sĩ vừa nói vừa cười).
- Bệnh nhân quay sang con trai hỏi: Ỉa chảy lúc nào?
- Con trai bực bội: Ai mà nhớ!!
- Bệnh nhân quay lại nói với Bác sĩ: Lúc cấp cứu ở bệnh viện Tỉnh!
- Bác sĩ lắc đầu!!!
BÓ TAY

NGƯỜI CỔ ĐẠI

   Ngọc Xuân gặp với nét mặt nhăn nhó:
   - Bực quá, N đi đâu mà gọi hoài không được?
   - Đi chợ chớ đi đâu.
   - Thiệt tình. Cho số di động để dễ nói chuyện.
   - Làm gì có, nếu có cũng không biết sử dụng.
   - Cổ lổ vừa thôi. Đây cầm lấy, sim mới đó, về nói con bày cho sử dụng...
    Reng... reng... reng... Đang giặt đồ, theo thói quen cầm lấy đt bàn nhưng không, cái di động đang reng
  -Bực mình... AI ĐÓ... Có phải số máy này của... Không phải X gọi. CỦA AI LỘN RỒI CHA NỘI. Số máy này X đưa ai biết mà gọi, mệt quá. Cái tay còn dính đầy xà phòng, không biết cái đt có bị làm sao không nếu hư X gọi tới không được thì sao... Bực mình... Cha nào dzô diên thiệt á
       Xuân chưa kịp nói và Tôi cũng chẳng biết dđộng có mấy số và số máy...

KỶ NIỆM NÀO BUỒN

            Kỷ niệm nào buồn, một ca khúc của Nhạc sĩ Hoài An mà có lần bạn bè chúng ta đi dự đám cưới con bạn Vàng ở Đồng Tháp, cô ca sĩ Cao Lãnh hát bài này làm ai cũng thích và thích mãi đến bây giờ. Nhưng kỷ niệm nào buồn của tôi còn buồn lê thê hơn Nhạc sĩ Hoài An. Số là như thế này:
Từ khi có cái điện thoại chung, tức là điện thoại bàn, còn gọi là điện thoại cố định rồi tiến lên một bước là điện thoại riêng, tức là điện thoại cầm tay, còn gọi là điện thoại di động, đặc biệt là nếu có cái “xì-mát-phôn” thì mọi thứ chuyện trên trời dưới đất trở nên cực kỳ đơn giản thuận tiện vô cùng. Điều này không cần nói ra ai ai cũng biết mà nếu có nói thì nói mãi đến ngày mai cũng chưa hết. Rồi thì không ít lần gọi nhầm, chỉ cần “em-so-ri” là vui vẻ huề cả làng hoặc gọi nhầm như NguyenTienDao gọi NguyenThiNgocXuan trong đêm khuya thanh vắng phải đưa ra xử thì không nói làm gì, đàng này nhầm kiểu như tôi mới đau chứ, đau như… bồ đá.
Tối hôm đó, vì có việc, tôi gọi cho một người bạn, mở danh bạ thấy tên bạn này có 2 số, gọi số thứ nhất, đầu bên kia vang lên giọng cô gái trẻ quát tháo dữ dằn, cộc lốc cơ hồ tóc gáy tôi muốn dựng ngược, (mà tóc gáy trủi lẳng rồi do mới hớt kiểu đầu mới trước tết, mọc chưa kịp còn đâu nữa mà dựng) “ai đó!”. Thế là trật người rồi, bạn mình đâu có ai ăn nói kiểu này, cúp máy ngang xương thì thiếu văn hóa quá, tôi hỏi thêm “có phải số máy này của… không?”; lần này giọng chợ búa còn dữ dằn mãnh liệt hơn “Lộn rồi cha nội! mệt quá!”. Chưa kịp để tôi bày tỏ phép lịch sự bằng 2 chữ xin lỗi, cô tắt cái rụp, không biết cái điện thoại đó có bị hư không chứ tôi nghe tiếng bấm mạnh tay lắm, có khi còn dằn cái bạch cũng nên. Tôi chưng hửng hết mấy giây rồi bấm máy gọi số thứ 2, đúng là người bạn tôi cần gặp, sau khi trao đổi những điều cần trao đổi, tôi hỏi: “ngoài số này, em còn số khác nữa phải không?” “Dạ! nhưng từ khi ra nước ngoài bỏ luôn, không sử dụng nữa. Khi về lại Việt Nam thì xài số mới này”. Giờ thì tôi đã vỡ lẽ.
Nhớ đến giọng của cô gái, ấm ức lắm, ý tưởng làm thám tử điều tra trỗi dậy, gọi lại xem con cái nhà ai? Cư trú ở đâu? … cho tường tận, nhưng nghĩ đi nghĩ lại lơ tơ mơ bị một tràng nữa bịt tai không kịp thì chết chắc, giấc mộng làm thám tử cũng tan thành mây khói, đành xếp hồ sơ. Mà tôi đâu có gọi nhầm, chính xác số đấy chứ, lỗi là tại cái ông viễn thông thay người không chịu “thông báo”. Lần đầu tiên trong đời được nghe câu nói của một cô gái trẻ như xô nước đá dội vào mặt (ông bà ta ngày xưa chỉ mới ở mức gáo nước lạnh) thấy không vui. Ngoài hiên, trời không một “giọt mưa thu thánh thót rơi” mà sao tôi thấy “dương thế bao la sầu” đến thế…
Thôi thì cũng xin được công báo cho tất cả, ai có nhu cầu gọi nhầm người, hoặc chán đời muốn nghe chưởi chơi, vui lòng liên lạc với tôi để lưu lại số điện thoại, hầu sử dụng khi cần thiết. Riêng tôi vẫn cất dành số này, xem đây như “kỷ niệm nào buồn”./.

100 từ. VÉ SỐ TRÚNG TRẢ ƠN

         Anh sống trong xóm làng nghèo muốn cố tránh thoát ra, nên tìm chơi gần những người khôn ngoan, giàu có bằng mọi cái khôn của Anh.
     Ngày đó, Anh trúng 7 tờ vé số lô nhất liền tìm cách né tránh những người phải trả ơn bằng câu nói “Từ từ rồi tính”. Đúng hơn Anh mang ơn nhiều quá với những tờ vé số trúng không đủ trả ơn, đành quay lưng.
     Hôm qua gặp, sau nói chuyện hình như Anh không là người sống nơi đó, quá khứ ở cao tầng do các tờ vé số trúng.

           Phan Thiết, Ngày 26.2.2014
                 NGUYENTIENDAO

   @ Chủ nghĩa cá nhân là thuốc độc chết người nhưng cá tính lại là muối ăn trong cuộc sống thường ngày.
                       H. Fandak

BÁM BIỂN!

Con theo chân cha,
Bám biển bao la
Xem biển như nhà
Nuôi mình khôn lớn

Biển gào hung tợn
Những mùa gió cao
Biển hát rì rào
Mùa nồm tĩnh lặng

Biển luôn ban tặng
Cho bữa cơm ngon
Giấc ngủ không tròn
Đời cha lận đận.

Biển trời vô tận
Cha vào mênh mông
Một sớm mùa đông
Thuyền không về bến.

Sợi thừng cha bện
Sóng tạt chỏng chơ
Đau xót xô bờ
Mẹ thơ thẩn ngóng.

Mắt buồn ngưng đọng
Mắt biển im lìm
Bơ vơ tiếng mẹ
Hoà vào cơn giông...

100 từ. 1/2 VÉ SỐ ĐỘC ĐẮC

   Nó thiểu não đến nhà, thấy vậy Tôi hỏi:
- Việc gì không vui vậy?
   Nó như muốn rơi nước mắt nói:
- Em trúng số Độc Đắc mà bị xù.
   Tôi trợn mắt nhìn Nó như hỏi tại sao? Nó trong xúc động nói:
- Em mua tờ vé số 20.000 đánh bài hết tiền, trả 5.000 do Em quên Nó lại tưởng tờ vé số 10.000 nên chỉ thối 5.000. Tờ vé số đó trúng Độc Đắc, Em đến nhà chia 2 tờ Độc Đắc do Nó chưa đưa hết tiền, Em còn 10.000 trong tờ Vé Số Trúng Độc Đắc.

            Phan Thiết, Ngày 26.2.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Khi bạn khóc vì không có đôi giày đẹp, bạn nên cám ơn vì có đôi chân để mang giày.
                       Helen Keller

BẾN BỜ

Một thời yêu câu thi cổ,
Như giọt thâm trầm dành dỗ tuổi thơ.
Yêu cồn cát thuở hoang sơ,
Mềm trong nắng dịu, chơ vơ bậc hồn.
Mệt nhoài khắc chữ hoàng hôn,
Tím màu cỏ lạ, bồn chồn dấu chân.
Bến bờ lỡ bước thanh tân,
Đắn đo hình tướng, phân vân nỗi niềm.
Nẻo xa xanh... bóng nguyệt chìm,
Cành hoa rụng cánh,gió tìm lãng quên.
Dặn lòng, gát mái lênh đênh,
Tường rêu đã phủ, gọi tên nẻo về.
Ta chào thôi nhé... si mê,
Từ tâm an trụ, một bề thoát thai.
Khởi đầu hai chữ trần ai,
Câu thơ trôi mãi dặm dài bi thương.
Bình minh hoa ngọt ngào hương,
Say sưa xuân cũng vấn vương điều gì
Trói tình vào sợi vô vi,
Nghiêng tai nghe chút xuân thì du dương...

Tiếc Nuối

Bỗng nghe bước chân người về nhẹ hẫng
Như sợ ai nghe đánh thức nửa đêm
Bàn chân đã quen lối mòn ngày cũ
Thoang thoáng tợ sương mai lướt hổng tênh
Lại lời thầm thì nỉ non oán trách
“ Sao tôi chết đang hạnh phúc ấm êm
Trời ơi tôi muốn sống còn muốn sống
Tôi tội tình chi bắt phải xa em!”

NTH
25-2-2014

100 từ. TẤM VÉ SỐ GIẢ

         Nó làm xong ruộng rẫy mới vào đây bán Vé Số dạo, đã 5 năm nên rành rọt đường đi lối bán không nghĩ bị lừa thật khéo.
     Sáng sớm, sau khi qua khu café cóc bán được một số khách quen rồi lên xe đạp nơi khác, đang đạp thình lình một Anh đi xe Honda AB song hành ăn mặc sạch sẽ hỏi có đổi số trúng không, Nó gật đầu dừng xe xem số trúng đúng đổi mua lại, Nó mừng vui.
     Chiều, đến Đại Lý biết tờ Vé Số đổi sáng nay là giả, đầu năm.

            Phan Thiết, Ngày 25.2.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Buồn rầu là một bức tường giữa hai vườn hoa.
                           Gibran

100 từ. TẤM VÉ SỐ HÚ HỒN

    Tôi thường mua vé số tặng Bạn, người 1 tờ khi ngồi chung bàn vào những dịp ngồi quán, mục đích coi nếu tờ xé số tặng đó trúng Độc Đắc thì Tôi có hối hận khi tặng những tấm vé số đó bao nhiêu.
     Lần này Tôi mua 4 tờ tặng 3 còn 1, ngày mai gặp ai cũng lãnh lô đầu 100.000 Tôi cùng vui nhưng lại để vé số ở nhà, về nhà tìm không thấy, không biết tấm vé số đó đi đâu. May mà 100.000 nếu 1 tỷ 500 thì sao ta? Mới đầu năm.

            Phan Thiết, Ngày 25.2.2014
                   NGUYENTIENDAO

   @ Người thấu hiểu đau buồn rất ít  khi phiền muộn.
                            Disraeli

XA RỒI MÙA XUÂN

Mất  anh  rồi  tôi  đâu  có  mùa  xuân 
Dù  cuối  đông  đất  trời  nhiều  thay  đổi  
Cánh  én  chao  nghiêng  hoa  bung  nụ  mới 
Lộc  trổ  màu  xanh  biếc  trên  cây 

Đâu  còn  mùa  xuân  khi  tay  đã  rời  tay 
Đêm  cô  đơn ,  ngày  lạnh  lùng  trống  vắng  
Từng  giọt  cà  phê  của  nhiều  đêm  thức  trắng 
Nghe  tiếng  thạch  sùng  tắc  lưỡi  giữa  khuya

Chẳng  thấy  mùa  xuân  khi  thật  sự  xa  lìa
Quyết  định  ly  hôn  bên  trời  kia  gởi  tới 
Hạnh  phúc  vụt  bay  khỏi  tầm  tay  với 
Đã  hết  thật  rồi  ngày  tháng  đợi  mong  

Sáo  xổ  lồng  , thuyền  đã  sang  sông  
Bến  đỗ  bình  yên , tim  ta  còn  dậy  sóng 
Trừ  Tịch  đêm  nay  sao  lòng  trống  rỗng 
Điểm  lại  cuộc  đời  tay  trắng  vẫn  hoàn  không !

Đi và chớp - BẾN ĐỖ

            Khi mặt biển chói lòa phản chiếu những tia nắng rực rỡ bầu trời cũng là lúc những chiếc thuyền con lần lượt trở vào bờ. Mùa này, những mẻ cá Mòi tươi xanh, mập tròn, béo ngậy. Xuất hành đầu năm, những chiếc thuyền khoang đầy cá, báo hiệu một mùa khai thác khả quan, cũng đồng nghĩa với một năm mới đủ đầy no ấm.
Họ là những ngư dân nghèo sống dọc theo bờ biển xã Tân Thuận huyện Hàm Thuận Nam, với chiếc thuyền nhỏ, người địa phương còn gọi là “Sổng” vừa đủ cho 1 đến 2 người ra biển đánh bắt hải sản. (khai thác hải sản gần bờ). Họ ra đi từ 2, 3 giờ sáng và về bến khoảng 8, 9 giờ trưa trong ngày. Bến của họ không chỉ là những lạch nhỏ giữa những cồn cát ven biển và bờ mà bến đây còn là những ngôi nhà nho nhỏ, mảnh vườn xinh xinh; nơi ấy có người thân, người vợ và những đứa trẻ chờ đợi, hớn hở khi thấy từ xa những chiếc thuyền con trở về. Đây cũng là bến đỗ bình yên sau sóng gió của biển khơi và biển đời./.


DƯ ÂM

      Thời gian vẫn âm thầm lặng lẽ trôi qua. Cuộc sống của bạn tôi cũng êm đềm như dòng sông tháng ngày bình yên thanh thản. Trong mỗi chúng ta ai cũng có một tuổi thơ-một ký ức và nhiều kỷ niệm. Tất cả tự nhiên qua đi - - -qua đi- - -
      Sau mấy chục năm gặp lại nhau-rộn ràng -tưng bừng như những ngày Xuân-vui cười nhắc nhau những kỷ niệm và... ký ức quay về... buồn -vui-tiếc nuối...
        Những chuyện tình ngày xưa mới chớm nở đã vội tan
        Những chuyện tình đậm đà nhưng dở dang-hối tiếc...
        Rồi cũng qua đi...
        Chiều hôm qua nghe bạn gọi đt :
        -X-có nhớ anh P ở gần nhà mình không?
        -Nhớ chứ anh trắng mà hơi thấp người chứ gì.
        -Ừ dúng rồi đó-Mấy hôm trước đi họp lớp PBC mình có gặp em của ảnh-mình có hỏi thăm. Tự nhiên sáng hôm qua Anh gọi mình mất hồn mà cũng mừng và vui vui. X biết ảnh nói gì không?
        -Ai mà biết hai người tâm sự chuyện gì.
        -Ảnh hỏi: -Em ơi! tóc em có bạc không-tóc anh đã bạc hết rồi...
        Dòng sông ơi! đừng gợn sóng---

        NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

Cô Hàng Hoa

Có một người ngồi bên đường
Xem mùa xuân đi qua
Hỏi đã mấy mùa xuân rồi như vậy
Có mấy ai nhìn thấy ?
Em có vui khi xuân về
Loài hoa phong lan đê mê
Níu chân người lữ khách
Họ yêu tất cả cái thơm cái đẹp
Còn em cố nén lòng để tiễn đi !?

NTH

24-2-2014

THÁNG GIÊNG

Hãy ở lại đây, mùa xuân và hoa cỏ,
Nghe tiếng vườn khuya rạo rực lá xanh non.
Trời tháng giêng ngào ngạt má thơm dòn,
Gió lúng liếng lời yêu dâng trăm họ.

Nơi hội tụ, sóng ngàn đang bày tỏ,
Như vỗ về, ánh dương ló đồi cao.
Thôi nhé xót xa, mây vén nghẹn ngào
Ngày hiện tại xin chia lòng áo não!

Ta nợ gió trăng, nợ đời cơm áo.
Và nợ tình yêu, chữ đắm say nhiều.
Dương gian nghìn đời, chở mộng hoang liêu,
Ta vẫn nợ nhau... những chiều xuân thắm.

Ngày hoảng hốt, tháng giêng ngắn lắm!
Sợi nắng hanh vàng, chiều xuống nôn nao.
Bên kia cây cầu phố vẫn xôn xao,
Bờ ghế đá bao lứa đôi hò hẹn.

Xin nhé! tháng giêng mùa xuân trọn vẹn,
Cầu cho mọi nhà hạnh phúc bình yên
Ta muốn quên đi quá khứ ưu phiền
Mong ước mùa xuân triền miên hiện diện.

100 từ. THAY ĐỔI 1

     Từ lúc trên tay Vợ Chồng Anh cầm tiền Tỷ do trồng Thanh Long nên tạo mọi cách cho Con vào Saigon ăn ở, mua 1 căn nhà 38 mét vuông, vài năm sau đã đổi căn nhà rộng hơn nên Gia Đình bằng lòng lắm, mà  phải trải qua nhiều công đoạn người làm nông cực nhọc.
     Thỉnh thoảng các Con về nơi Nó sinh ra mà khó chịu sợ nắng gió, lại thay đổi tiếng nói, ăn ở thiếu tiện nghi dù Ba Mẹ đã xây mới chứ không phải cái nhà tôn khi Nó còn ở đây.

           Phan Thiết, Ngày 23.2.2014
                 NGUYENTIENDAO

   @ Tài sản có thể phục vụ bạn nhưng cũng có thể nô dịch bạn.
                         Horace

100 từ. THAY ĐỔI 2

      -  Thằng Hai vào Saigon xin đi học lại nên Ba Mẹ cho, trồng Thanh Long nay phải thuê người làm.
-   Con Ba thì đang học trong đó.
-  Con Gái Út muốn vào học lớp 12, trong đó dạy dễ thi Đại Học hơn.
     3 đứa Con gần như ở Saigon không về do sợ mưa nắng, cứ xin tiền gởi vào để học.
     Nhưng không! Hôm qua Ba Mẹ 3 đứa Con tại Quê nhận giấy mời của Công An Phường nơi các Con ở, đúng ngày giờ đến giải quyết chuyện Hút Chích trong căn nhà Ông đứng tên.

            Phan Thiết, Ngày 23.2.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Nếu danh dự chỉ có được sau khi chết, vậy Tôi sẽ không vội để có được nó.
                        Marshall

100 từ. THAY ĐỔI 3

      Lâu nay Anh có ý tưởng có  tiền phải cho Con vào đó để học cái hay khôn lạ đẹp, mới song hành cuộc sống ngày mới. Nhưng khi Anh thực hiện được lại quên đi cái nhìn ngó các Con, vô tình nơi đây căn nhà này là cái ổ nguy hiểm có sẵn. May mắn có sự nhìn ngó địa phương đã giúp Anh chận đứng bước đi không hay đầu tiên của 3 đứa Con.
     Anh quyết định bán nhà cùng 3 Con về nơi tụi Nó sinh ra, mà ánh sáng đang chờ đón tụi Nó.

            Phan Thiết, Ngày 23.2.2014
                  NGUYENTIENDAO

   @ Lúc ở nhà là lúc Tôi sống tại một nơi êm ấm.
                       Shakespeare

VẪN CÒN

Vẫn còn hương Xuân vấn vương trong ta
Vẫn còn dư âm những tháng ngày hạnh phúc
Những cánh Mai vàng nở muộn rụng đầy sân
Gió thổi lăn tăn xoay tròn trên lối nhỏ

Dòng đời trôi ta đối gương tìm hình bóng
Tháng năm dài trên khóe mắt hằn sâu
Ký ức xưa một thời thơ dại
Quanh quẩn đâu đây hình bóng một người

Tan vỡ ước mơ nỗi niềm xao xuyến
Nuối tiếc mà chi thêm chồng chất ngậm ngùi
Gửi theo gió theo mây-giọt dài giọt ngắn
Tung ký ức thành Sao giăng mắc cả bầu trời

Vẫn còn trong ta chút ân tình xưa cũ
Vẫn hàng cây nghiêng-ấp ủ khoảng đường dài
Đôi cánh chim-chiều buông-tìm tổ ấm
Màn đêm rơi-mòn mõi mắt hao gầy...

NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN

Tuổi Thân

( Xin tặng TL cùng các bạn tuổi Thân)

Tuổi thân con khỉ ngoại giao
Tuổi thân con khỉ rất giàu tình thương
Nằm đêm luôn chút vấn vương
Lo cho số phận lo đường tương lai
Tuổi thân con khỉ có tài
Mọi việc quán xuyến trong ngoài một tay
Tuổi thân con khỉ loay hoay
Trèo lên tuột xuống té hoài dưới sông

NTH

22-2-2014

100 từ. GẶP CÔ BẠN NHỎ

      30 tháng 4 là ngày bạn bè đột ngột xa nhau nên mỗi năm Chúng Tôi chọn ngày này để Họp Lớp, đủ nơi đủ chỗ đủ người gặp nhau mà lâu không gặp, rồi gặp trong cái tình Bạn xưa nay thật tình cảm trong cảm động. Những người tham dự lần đó có một Cô Gái nhỏ nhắn, nhẹ nhàng làm ai cũng tưởng là Người Em của Bạn đi cùng chia vui.
     Nhưng không! Đó là Người Bạn nhiệt tình trong các lần gặp mặt và Bạn chân tình trong những lần thăm hỏi. Muốn biết hãy chờ 30.4 .

           Phan Thiết, Ngày 22.2.2014
                  NGUYENTIENDAO.

   @ Chỉ có nhiệt tình, nhiệt tình hết mức mới có thể làm cho tâm hồn thăng hoa.
                           Didenot .


    + Tặng Cô Bạn Nhỏ.

100 từ. SÁI CHỮ NHƠN

     “Người ơi gặp gỡ làm chi,
   Trăm năm biết có duyên gì với Ta”.
   Đặng coi Ông Hội Đồng lập mưu bày kế thế nào? Tôi và Em đầy tớ ở đây từ nhỏ đến tuổi biết yêu, thương nhau tìm cách trốn lên Thành sống.
   Sáng đó Ông Hội Đồng tấn bộ cầm tờ Nhật Trình, tôi tớ thưa người ở bỏ trốn, Ông Hội Đồng sợ ô danh lại miệng lưỡi thế gian làm sự nghiệp hư, la lối gọi trung tín bắt cho bằng được nên Ông Hội Đồng cuồng tâm loạn trí “Thả mồi bắt bóng”.

           Phan Thiết, Ngày 22.2.2014
                 NGUYENTIENDAO

   @ Tất cả sinh mệnh con người đều có lịch sử.
                      Shakespeare

Lời văn ngắn . MỘT CHÚT NGÀY TẾT.

     Bạn Tôi gần 60 tuổi Đầu Tóc bắt đầu là Phi Trường nhưng chưa là Phi Trường Tân Sơn Nhất. Gần Tết, ra  Tiệm Hớt Tóc do tập trung đọc Báo cùng đôi kính trên mắt nên giao Đầu Tóc cho Thợ, sau khi đọc xong Tờ Báo ngước nhìn mình trên gương, “Trời đất! Có phải là Tôi không?”  rồi hỏi Thợ, trả lời:
-      Đây là Cái Đầu Model nhất.
     Phải Cái Đầu Model Bạn Tôi, “Trọc không ra trọc, Chùa không ra chùa”  do hớt 2 bên mang tai kéo lên đỉnh đầu không sợi tóc cùng Phi Trường bóng trơn le que đủ nhìn. Đó Model.
      Rồi những ngày tháng Tết cứ qua đi Bạn Tôi cũng phải vui trên mái đầu Model nhất chứ biết làm gì khác hơn.
      Đến ngày Mùng 6 Tết Bạn cùng Chúng Tôi kéo nhau ra nhà Anh Baket do đã hứa trước Tết nên cũng tạm đông đủ chơi thật vui, chụp những tấm ảnh lưu lại đó là chuyện thường xuyên của Chúng Tôi, hình ảnh thật dễ thương từ những hình ngồi bàn ăn, cười nói vui vẻ, hình chụp hát karaoke tại nhà Anh Baket đứng hát như Ca Sĩ cười như trẻ thơ và cuối cùng là tấm ảnh chụp chung như không vắng ai. Chiều hôm đó khi về nhà Anh Đức tuyển lựa đưa lên Blog thì có người Bạn gọi Tôi.
-         Ủa! Ông Nhân đâu rồi? Sao không thấy trên hình.
    Chưa kịp mở Blog coi lại có người Bạn khác đang coi trang Bog hỏi tiếp Tôi:
- Ủa! Cái hình chụp đủ hết mà có Thằng nào lạ vậy, đầu trơn láng...?
     Thấy chưa, do cái Đầu Tóc Model đã hớt trước ngày Tết nên nhìn lạ không ra Bạn. Tôi liền nghĩ ra ý mới để năm khác, năm mới sẽ mới vui cùng tất cả. Dẫu sao Chúng Tôi tạo những nét vui cười ngày Tết thật ấm áp may mắn hơn những Người Bạn đang cách xa ½ vòng trái đất, xin chia vui cùng chúc mừng khi Bạn đọc những dòng này.

           Phan Thiết, Ngày 21.2.2014
                 NGUYENTIENDAO

    @ Người hoàn toàn không cười chính là đang vui.
                       Meitelinger .

Thương Bà Ngàn Năm

Hôm kia con hỏi ăn gì
Tôi cứ tình thiệt ăn mì lẩu dê
Tối qua thực phẩm ê hề
Thêm một cái bánh có đề Happy
Thật tình tôi chẳng biết chi
Các con mở tiệc mừng khi mẹ già
Còn tôi chỉ có chúc bà
Một câu ngắn ngủn…thương bà ngàn năm

NTH

21-2-2014 

TỜ LỊCH MỚI

TRĂM sắc hương hội tụ mùa xuân mới,
NĂM ngựa về đây sãi vó trên đồi.
TAO nhân vẫn đắm say ngày thay đổi,
NGỘ lắm điều vi diệu đã sinh sôi.
MỘT sớm gió ,tàng cây lay động,
GIỜ xuân qua ngày tháng vấn vương trông!
TÌNH dù xa nhưng tình không phai nhạt,
THƯƠNG làm sao câu tình lỡ bẻ bàng.
VÔ thường ơi giờ người cũ mang mang
TẬN thung sâu hay đỉnh trời cao vọi.
BẤT chợt đến rồi đi làm tim nhói,
NGỜ hơi sương buốt thấu nỗi đoạn trường.
TÁI lai ơi xin hẹn mối duyên vương ,
SINH tan hợp bể dâu..đời vay mượn.

22/2 BẠCH THU Ơi!

Mai này,sinh nhật chị
Em sẽ mua hoa hồng
Nụ hồng xinh tiểu muội
Chị vẫn thường nâng niu..

Em sẽ rót tuần trà,
Rồi hát bài Tình lỡ
Ngày nào,em còn nhớ
Chị vẫn thường ngân nga.

Sao tình quá thiết tha
Mắt đượm buồn da diết.
Sao chị đi biền biệt..
Tình dâng lên trăng ngà .

Tháng giêng trời còn giá
Nơi nào đó xa xôi
Xin chị thôi hờn dỗi
Sinh nhật..Em nhớ rồi!

NHỚ!

Nụ cười
                             Khuất dấu 
                                                    Khoảng thinh không.
Bàng bạc
                           Màu mây
                                                      Sắt se lòng
Sương lạnh
                            Thềm rêu
                                                       đèn chiếc bóng
Tầm xuân
                            tàn rụng
                                                         Tiếc mênh mông!

SÂN GA TÌNH YÊU

Bình yên nhé! trái tim ngoan bé nhỏ,
Ga tình yêu ta mua vé khứ hồi,
Rong ruổi trạm dừng,rồi cũng sẽ về thôi,
Luyến tiếc, phiêu lưu hay nợ bàn tay vẫy?
Cảnh vật lướt qua..đẹp hơn mơ đấy
Chỉ có thể thôi,ta có thể ngắm nhìn
Độc thoại , ngại ngần,trách cứ,đinh ninh!
Rồi rốt ráo,ta ngược về chốn cũ
Sân ga tình yêu:Lạnh lùng? Quyến rũ ?
Rảo bước quanh ta,có khách đồng hành
Sau những đón đưa.sân ga lại vắng tanh
Đèn đối ngọn,đìu hiu trống lạnh
Sân ga tình yêu..tiễn đi điều bất hạnh
Giữ lại bình yên.an trú trái tim lành!

Mừng Sinh Nhật Bạn

Chúc quang gánh tình trần nhẹ nẫng,
Chúc bạn đời thông hiểu nhiều hơn
Chúc các con hiếu hạnh thật chơn
Chúc cháu nội ăn ngoan ,ngủ tốt
Chúc cho mẹ dẻo dai gân cốt
Chúc bạn hiền đỡ bớt âu lo
Chúc đêm về thong thả,ngáy pho
Chúc Sinh nhật thật to,,Liên nhé..hé ,hé....

100 trừ. GẶP LẠI QUÊ HƯƠNG

      Anh cùng Gia Đình trốn ra nước ngoài mà chưa một lần về thăm Quê Hương do câu thề hứa trước khi vượt biển, “Sẽ mãi mãi không về cái nơi khốn khổ này”.
     Năm gần 60, đã có Gia Đình 20 năm nay có Con Cái khôn lớn nhưng vì câu hứa nên những lần Con hay Vợ hỏi về phía Nội và Quê Hương, Anh đều lắc đầu.
    Ngày ấy, Anh quyết định phải về Quê Hương do hôm đó tình cờ nghe từng lời nhạc; “...Quê Hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nỗi thành Người...”

           Phan Thiết, Ngày 20.2.2014
                 NGUYENTIENDAO

   @ Phải vậy! Quê Hương luôn là cái gì đó có tất cả, tất cả Bạn và Tôi thật đẹp.
                           NTD

100 từ. GẶP LẠI PHỤ TỬ

      Anh lích chế độ cũ có Vợ một Con. Năm 1975 đi cải tạo, người Vợ thăm Anh một lần duy nhất và mãi không liên lạc, lấy chồng khác trốn ra nước ngoài mà luôn nói với Con, Cha chết 1975, Con nghe tin là sự thật nên không nhắc Cha.
     Sau cải tạo 8 năm không về Quê nơi đó sẽ làm Anh đau khổ đành lang thang đủ nơi, rồi đến ngôi Chùa xin tá túc, từ đó Anh quy y, quá khứ bỏ quên.
     Năm đó, có Cô Gái Đẹp tìm đến Chùa xin gặp Thầy...

          Phan Thiết, Ngày 20.2.2014
                NGUYENTIENDAO

   @ Giá trị cuối cùng của đời người nằm ở năng lực giác ngộ và suy nghĩ mà không chỉ ở sinh tồn.
                       Aristotle

Ngày 20 Tháng 2

Làm thơ sinh nhật người ta
Bà nhà bả tức bả la um sùm
Năm nay định bụng chúc mừng
Có trời mới nhớ ngày từng bả ra
Sáng nay mở blog “Chết cha!”
Ngày sinh của vợ làm ta giật mình
Ở đời nghĩ cũng thiệt tình
Cái không muốn nhớ chình ình không quên!

NTH

20-2-2014

MISA..MISA

Chúc mừng Chính Hậu đã làm Bà,
Chúc mừng phe hắn lại thua xa.
Chúc mừng gia tộc ta đại thắng
Chúc mừng Misa..yêu Misa,
Mùa xuân ngộ nghĩnh lắm bạn ơi!
Hoa lại dâng hương sắc xuân ngời
Một nụ nõn nà,,trong nắng mới, 
Phen này đại phúc..bạn mình ơi

100 từ. GẶP LẠI NÓ

      Gặp lại Nó!   
     Tại sao cả một đời Tôi đi đâu cũng đều gặp Nó?
-     Học Tiểu Học Nó luôn đứng Nhất, Tôi luôn đứng Nhì.
-  Học Trung Học lại gặp nhau, Nó luôn hơn Tôi các môn chỉ ½  điểm.
-   Đậu Đại Học lạ lùng lại học cùng Trường, cùng Khoa tên Nó luôn đứng trước tên Tôi dù  biết bao lần cố lên.
     Tốt nghiệp Tôi chạy trốn Nó, chọn ra giàn khoan ngoài biển khơi, 1 tháng trên bờ 1 tháng dưới giàn khoan, thế mà vẫn gặp Nó dưới giàn khoan 1 tháng và trên bờ...

            Phan Thiết, Ngày 19.2.2014
                  NGUYENTIENDAO.
 
   @ Trí tuệ chỉ quyết định bởi một việc, chính là tư tưởng giỏi điều khiển mọi thứ.

                        Heraclihs

100 từ. GẶP LẠI CÁI ÁO

     Hôm xếp đồ cũ tình cờ gặp lại Cái áo mà Bạn tặng Tôi lâu nay, khi ấy thật thích đã mặc cho đến bạc màu, nay Tôi mặc Cái Áo đó lại như có Bạn bên cạnh đã bỏ mất lâu nay.
     Năm sau Bạn về, Tôi cố mặc Cái Áo đó để được ấm áp. Gặp Bạn nhìn Cái Áo mà nói;
-       Tại sao Cái Áo Tao tặng Mày lại để bạc thế này?
      Tôi nhìn Bạn như muốn nói “Tao luôn mặc như luôn có Mày bên cạnh nên mặc thường xuyên, mà Mày đâu hề biết”.

            Phan Thiết, Ngày19.2.2014
                  NGUYENTIENDAO.

   @ Có những kỷ niệm mà cả một đời mang theo đến trước nhắm mắt.
                          “Quên” .



100 từ. GẶP LẠI VẾT THẸO

     Anh quyết định gặp lại để hỏi rõ Tôi là ai?
    Tôi và Anh học cùng Trường, Anh  thường chở Tôi bằng chiếc xe đạp, cứ mỗi lần qua Cầu thả dốc coi trớn xe chạy đến đâu nên thích lắm, lần đó xuống dốc Anh cố đạp thêm, té Tôi có vết thương thành thẹo khá lớn nơi cánh tay.
     Nay chính vết thẹo Anh thấy nên mới quyết định gặp Tôi, còn Tôi biết đó là Anh nhưng tránh do đã có Chồng Con Hạnh Phúc, còn Anh mãi chờ Tôi vì Tôi Vượt Biên nay mới về.

            Phan Thiết, Ngày 17.2.2014
                  NGUYENTIENDAO.

   @ Tình cảm phong phú dĩ nhiên là nguồn suối của đạo đức tốt đẹp, nhưng cũng là nguyên nhân bắt đầu của rất nhiều tai nạn.
                          Jefferson .


LỜI THƯƠNG YÊU!

Tiếng cười dòn rồi bỗng chốc lặng im,
Bạn lên xe một mình về lặng lẽ.
Các bạn chia tay,nhà còn nguyên dáng vẻ
Thương bạn nghĩa tình,gió mát cuốn chân nhau...
Lá vàng bay..tháng giêng ..vẫn đậm màu ,
Nắng vẫn ấm..ngoài kia trời ..dịu lắm.
Ta bên nhau,quý nhau,chia lạnh ấm,
Nghĩ tới bạn mình gặp nghịch cảnh xót xa.
Dù chẳng là bao nhưng nghĩa cử thiết tha,
Rất trân trọng..niềm tin trong cuộc sống.
Xoè bàn tay, mảnh đời thêm hy vọng,
Mắt thương trao,san sẻ,vết lăn trầm..



100 từ. GẶP LẠI CÁI TÌNH

     Cô Dung có 3 Con, Chồng chết trong chiến trận mất xác, nay mãn tang lên đây mướn nhà ở, ngày bán gạo tối về lo  Con học.
     Chú Bảy độc thân tốt tánh thuê ở đây 3 năm là Công Chức, trong xóm ai cần thì giúp, nay kề bên có 3 đứa trẻ cần giúp việc học Chú giúp, cả xóm có ý gắn Cô Chú.
      Thét bằng lòng cả xóm vui lắm, Cô Chú chọn ngày làm buổi tiệc nhỏ. Ngày vui đến cũng cái ngày Chồng Cô Dung còn sống tìm đến là Bạn Chú Bảy . . .

        Phan Thiết, Ngày 17.2.2014
              NGUYENTIENDAO.

   @ Tình cảm chính là tình yêu bản thân, lo lắng với đau khổ, sợ hãi cái chết và hướng tới hạnh phúc.

                    Rousseau .

100 từ. GẶP LẠI CÁI NHÌN

    Tôi có Người Bạn học cùng lớp cả 2 thích chỉ nhìn lén chứ chưa bao giờ nhìn thẳng bằng đôi mắt thật thà của mình. Hết chiến tranh Bạn theo Cha Mẹ không còn gặp để nhìn lén.
     Nay tuổi lớn gặp lại, Bạn cho biết ½  mất, có 2 Con đã gả Chồng Vợ, 1 đứa muốn Bạn ½  lần nữa, 1 đứa thì không nên canh giữ lắm. Gặp lại  mừng, cho số phone nay Tôi gọi;
-      Alo! B phải không?
Bên kia trả lời;
-      Dạ đúng! Nhưng B Con.
Tôi gặp đứa canh ½ nên Stop.

     Phan Thiết, Ngày 17.2.2014
           NGUYENTIENDAO.

   @ Nhiệt tình là sấm chớp lướt nhanh, Công suất nó không thể dùng mã lực để đo.
                        Emerson .

  

100 từ. GẶP LẠI

    Dung Bạn tốt sinh trong gia đình giàu, năm lớp 9 giúp 2 người Bạn nhà nghèo nhưng học giỏi, việc giúp ấy nhỏ, so với học trò là việc lớn nên 2 Bạn mang ân với Dung thật lớn. Tháng ngày trôi đi, mọi người chuyển theo gia đình sống nên không còn ai biết ai .
      Hôm qua một phụ nữ tròn trịa, hồng hào, sang trọng đến Tôi nhận ra, Dung hỏi thăm 2 người Bạn học giỏi năm xưa nay thế nào? Tôi lắc đầu “Con Thầy Chùa vẫn quét lá đa” .
       Dung hỏi liền địa chỉ .  

           Phan Thiết, Ngày 17.2.2014
                 NGUYENTIENDAO .

   @ Không có gì trên đời này quý giá hơn tình bạn chân chính .
                     Julia  Verost .



MỐI LƯƠNG DUYÊN!

SẮC son nồng đượm thuở đôi mươi,
CẦM tay thề ước đoá trăng cười.
HẢO ngọt cũng say câu đùa nịnh.
HIỆP  hoà duyên nợ đã đinh ninh.
CÂU hứa, lời trao tình đà thắm,
MAI  chào ,Cúc đón mấy mươi năm?
TRÚC như quân tử nâng sen ngọc
VĨNH cửu từ đây mối duyên mong.
KẾT chặt phu thê tròn ước nguyện
ĐỒNG cam cộng khổ chữ lương duyên.
TÂM tợ tuyết pha không hối tiếc,
CHỮ ân lời nghĩa vẫn tràn lòng.
ĐÁ tạc muôn đời,thương phận mỏng,
VÀNG phai nhưng dạ chẳng bội vong.