F tháng 7 2018 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


GIA ĐÌNH


THẤT bại còn chăng mỗi mái nhà
Vòng tay mở rộng mãi luôn là:
Lời an ủi dịu dàng nơi Mẹ
Giọng cảm thông nồng thắm của Cha
Lãng bạt phong trần bao vấp ngã
Phiêu bồng cát bụi lắm vùi sa
Gia đình điểm tựa khi buồn bã
Tổ ấm êm đềm của chúng ta!
Cư-Nguyễn

THU QUYẾN RŨ.


Thu vàng quyến rũ mộng xôn xao
Gợi những vần thơ cảm xúc trào
Gió khẽ lay cành thông nhẹ đảo...
Mưa vờn gợn liễu lá rung chao...
Phiêu bồng mỏi gối choàng mơ hão
Lãng bạt chùn chân nổi khát khao
Bỏ gánh phong trần an tĩnh dạo
Buông rời cõi tục bước tiêu dao...
Cư- Nguyễn

THU CUỐI


Thu chiều nắng Hạ cũng dần tan
Lại tiễn người đi chốn bạt ngàn
Kẻ sớm xa lìa nơi cõi tạm
Ai vừa giã biệt nẻo trần gian
Vàng phai giấc mộng đời hư ảo
Tím sẫm cơn mê phận úa tàn
Tóc phủ sương mờ pha trắng bạc
Mơ về bếp lửa mộng nhàn an
Cư- Nguyễn.

MƠ…


MƠ cảnh triền sông hết lở bồi
MƠ dòng lũ xoáy cuộn sầu tôi
MƠ vầng nguyệt tỏa vùi tăm tối
MƠ ánh bình minh khỏa khuyết lồi
MƠ kiếp yên bình ngưng dậy nổi
MƠ đời phẳng lặng dứt chìm trôi
MƠ tình mãi đẹp không dời đổi
MƠ chỉ là Mơ… Mộng vỡ rồi!
Cư-Nguyễn

RỐI NƯỚC


Mồm trơ mặt đá diễu bi tuồng
Dối phỉnh dân tình lệch hóa vuông
Rượu cũ thay bình bao lũ cuống…
Hề xưa đổi tựa lắm tên cuồng
Vầng dương chói rực còn mê sảng
Bão tố bao trùm vẫn nịnh suông
Thức tỉnh nhìn ra trời biển rộng
Thương thuyền tấp nập trổi rền chuông…
Cư-Nguyễn

MƯỜNG GIANG HOÀI NIỆM


Mường Giang sóng gợn mờ nhân ảnh
Tháp cổ sương nhòa nhạt cõi không
Dáng cũ quay về xao xuyến động
Hình xưa trở lại luyến lưu đồng
Kia thuyền cập bãi đang chờ ngóng
Nọ phố lên đèn mãi nhớ trông
Gió lạnh sông chiều cô lẻ bóng...
Tà dương nhẹ điểm sắc mây hồng
Cư- Nguyễn.

THUYỀN VÀ NƯỚC.


Bơi thuyền giữa phố tưởng là sông
Vận nước nhìn xem nghẹn cõi lòng
Cảnh ngỡ sa hồn nơi giấc mộng
Người ngờ lạc bước nẻo hư không
Thiên đàng chủ nghĩa ai chờ ngóng
Xã hội tiên đường kẻ ước mong
Khéo vẽ mô hình ôi sống động?
Mai này lịch sử chắc ghi công!
Cư- Nguyễn.

CÕI TA BÀ…


Phèng la náo động cắc..ùm …chòe
Quảng cáo um xùm bọn lấy le
Dối phỉnh dân nghèo phô ngốc bịp
Lừa mê kẻ khó diễu ngu què
Thay màu đổi sắc phe đầu sậu
Giả tướng che hình lũ mọt tre
Thực ảo ngay tà không định rõ
Nhân tài ẩn tránh lặng im khe
Cư-Nguyễn

TÌM


Bên thềm gió rít vọng thanh âm
Ngỡ dáng hình con đứng lặng thầm
Héo hắt xương chôn ngoài núi thẳm
Chìm sâu máu thịt chốn non tầm
Thương con xót ruột tình chan đậm
Nhớ quá hao mòn dạ tím thâm
Ở cõi hoang vu hồn lạc dẫm
Chuông rung mõ giục vía mê lầm
Hồ Thúy Hương.

DIỄM XƯA - Trịnh Công Sơn - NGỌC THÚY

NGHÈO...


NGHÈO còn vẫn bám tận hôm nay
NGHÈO mãi vì không dám đổi thay
NGHÈO khoái vung tiền muôn kiếp nợ
NGHÈO mê phá của vạn đời vay
NGHÈO dân chịu khổ xây nhà nó
NGHÈO chúng xài sang lụy nước mày
NGHÈO đến ngàn sau hằng thế kỷ...
NGHÈO theo cũng tại lũ sâu này!
Cư- Nguyễn.

ĐẬM SÂU!


Đá mòn biển cạn chữ đồng hương
Vẫn giữ lời thương tận cuối đường
Trơ mặt đương đầu trong gió chướng
Gan lì thử sức tựa hoa cương
Cùng non nước đậm đà suy tưởng
Tuế vọng khơi in sắc lạc tường
Nguyệt rạng sông hồ truyền bốn hướng
NƯỚC CÒN CAU MẶT VỚI TANG THƯƠNG
Hồ Thúy Hương.

MƯA THÁNG BẢY…


Mưa tháng bảy khói trầm bay mọi ngả
Khói hương ơi theo gió quyện đèo xa
Nơi không nhang chẳng khói tháng năm qua…
Mộ chiến sỹ vô danh hồn héo rã

Dưới pháo thù thân anh vùi bụi đá
Hồn vút cao tìm về lại quê xa
Nơi mái tranh thắm lệ Mẹ mặn mà…
Nhớ thằng Bảy áo rách vai chưa vá?

Trải bao năm cội tre thay sắc lá
Cũng bao lần Mẹ lặn lội mưa sa…
Tìm mộ con mái tóc phủ trắng ngà
Con biệt thẳm... Mẹ cũng vùi mộ đá
Cư-Nguyễn

TRI ÂM...


"Thế gian bè bạn nhiều vô kể
Thử hỏi tri âm được mấy người?"
THẾ cuộc phô bày ngẫm hổ ngươi!
GIAN trần dạ héo giả làm tươi
BÈ qua biển rộng đành quên hứa
BẠN đến bờ xa nỡ phụ lời
NHIỀU nghĩa khi cùng chung khổ nạn
VÔ tâm lúc gặp cảnh vui cười
KỂ xem giữa khách mời nâng rượu:
THỬ HỎI TRI ÂM ĐƯỢC MẤY NGƯỜI?
Cư- Nguyễn.

HỎI AI???


Neo thuyền lữ khách đợi vầng trăng
Nước lạnh lùng trôi nhắn nhủ rằng...
Vọng chỉ thêm sầu mưa bão chắn
Mong càng gợi tủi gió mây giăng
Cầu Ô Thước rẽ lìa duyên phận
Cõi tục trần chia cách mộng Hằng
Chức Nữ- Ngưu Lang còn tiếc hận...
Bao giờ tái hợp hỏi Trời chăng?
Cư- Nguyễn.

CUNG ĐÀN LỖI NHỊP


Quạnh quẽ vầng trăng khói phủ mờ
Con thuyền cập bến cảnh buồn lơ
Bờ xưa lá rụng duyên tình lỡ
Bến cũ bèo trôi mộng hững hờ
Sóng gợn dâng tràn bao nỗi nhớ
Mưa lùa trổi dậy những hoài mơ
Người ơi có hiểu lòng ta vỡ...
Khắc khoải từng đêm hão vọng chờ.
Cư- Nguyễn.

MƠ…


Lối cũ sương mù giăng đọng nhớ
Thông ngàn hão vọng nẻo thiên thai
Hồ thơ thẩn mộng xuôi về biển
Núi lặng trầm suy bổng với mây
Thỏ thẻ suối tình khao khát dậy…
Thì thầm hoa ái rộn ràng ngây…
Hồn như cánh bướm chơi vơi vẫy
Tỉnh giấc lòng xao xuyến lịm say…
Cư-Nguyễn

CHIẾC LÁ ĐẦU TIỀN


Ta nghe lời của gió
Gọi hồn thu trở giấc mơ màng
Gió mang hương nguyền thơm mùi cỏ
Một chiếc lá vàng
Một chiếc lá đầu tiên

Bản tình ca dịu ngọt
Trên phím đàn nghe rưng rức giọt ngâu
Đôi cánh chim nhỏ bay về đâu?
Mây tim tím
Mây giăng sầu vạn kiếp
Một hàng cây, chiều vắng bóng người đi

Lời nguyền của gió
Mang hồn thu về cuối nóc giáo đường
Câu Kinh nguyện
Ngủ vùi trên tháp cổ
Người đi vắng dấu chân...
Người qua phố !
Tiếng chuông chiều.. còn say giấc u mê !

Ta mang những buồn vui
Đón chiếc lá đầu tiên
Chiếc lá rơi trước ngõ
Gói vào thơ, rồi gởi vào mây gió
Một khoảng riêng
Và cũng rất mênh mông...

CN 27/7/2018

BỌN TẮC-KÈ


TRÁO trở ngàn mưu bọn tắc-kè
Nương hùa cảnh vật khéo lừa che
Chui lùm dạ hãi da vàng chóe
Núp bụi hồn kinh mắt đỏ lè
Cậy thế to mồm vênh bộ mẽ
Xu thời lớn họng nổ chiêu lòe
Theo chiều gió lụy, đời khinh rẻ
Loại cỏ đuôi chồn phản chớ nghe!
Cư-Nguyễn

CHIẾN SỸ VÔ DANH


Không một nấm mồ để tiếc thương
Hồn bay lạc lõng khắp cung đường
Mong về xóm cũ lòng vân vướng
Ước gặp làng xưa dạ vấn vương
Vợ dõi tin chồng tìm vạn hướng 
Con chờ đợi bố hỏi ngàn phương 
Thời gian chẳng xóa nhòa mơ tưởng
Nhận nhúm tro tàn lại cố hương
Cư- Nguyễn.

MỘNG TƯỞNG. .....


Chương hòa nguyện ước thỏa tình đan
Tưởng nhớ hương yêu lẫn khúc đàn
Phương diễm tuyệt tương tư dặm vạn
Hướng an bình mắt mõi non ngàn
Tường rêu phủ kín đơm hòa nhạn
Trướng lặng phai mờ úa rũ lan
Thương tiếc mãi canh hoài ngóng bạn
Vương thầm mộng cũ cảnh mùa sang

Sang mùa cảnh cũ mộng thầm vương
Bạn ngóng hoài canh mãi tiếc thương
Lan rũ úa mờ phai lặng trướng
Nhạn hòa đơm kín phủ rêu tường
Ngàn non mõi mắt bình an hướng
Vạn dặm tư tương tuyệt diễm phương
Đàn khúc lẫn yêu hương nhớ tưởng
Đan tình thỏa ước nguyện hòa chương! !!!!
Hồ Thúy Hương.

QUỲNH NHƯ - Clara Ngo

MẸ


(Vu lan nhớ Mẹ)
MẸ hằng ẩn hiện lúc đêm về
Mẹ nhắc con rời khỏi bẫy mê
Mẹ chỉ soi đường ngay thẳng tới
Mẹ khuyên lối vực thẳm đang kề
Mẹ ngời chói tỏ như vầng Nguyệt
Mẹ tỏa hào quang tợ ánh Khuê
Mẹ sáng tinh cầu ngôi Bắc Đẩu
Mẹ ơi! Nghĩa cả khắc ghi thề
Cư- Nguyễn

ĐỢI...


Mong chờ bóng trẻ mịt mù âm
Quạnh quẽ từng đêm Mẹ khóc thầm
Xác rã đèo hoang vùng khuất thẳm
Hồn tan suối lạnh nẻo xa tầm
Trông ngày trở lại tròn ơn đậm
Ngóng buổi quay về trọn nghĩa thâm
Dõi mắt tìm con mồ lạc lẫm...
Rừng sâu núi lạ dễ sai lầm.
Cư- Nguyễn.

NÀNG


Môi Hồng thắm đượm mỉm cười duyên
Tóc xõa Đen hòa điểm nắng xuyên
Vạt áo Xanh ngời theo gió quyện
Vành nơ Tím sẫm gợn mây huyền
Trăng Vàng ngắm thẹn thùng lay chuyển
Suối Bạc nhìn ngơ ngẩn lắng nguyên
Lữ khách bàng Hoàng tan mộng huyễn...
Mơ về bếp lửa Đỏ tình quyên
Cư Nguyễn

TIẾNG THU


Chia lìa nhau
Cả đồi xưa phố cũ
Biết đâu tìm
Hay hẹn đến ngàn sau
Thu vô vọng
Xuân mãi là ảo vọng
Mỏi mòn chờ
Dù không thể gặp nhau
Thu lại đến
Hạ luyến lưu chưa vội
Ngậm ngùi đời
Quanh quẩn lối tà ma
Mộng tàn trôi
Lá vàng rụng úa già
Men cay đắng
Biết bao giờ uống cạn?
Lệ thấm mặn
Dường như tình khô cạn
Mong chờ gì?
Hoàng hôn tím không gian
Giờ nhung nhớ
Chỉ chìm trong khổ nạn
Đường bôn ba
Mù mịt nẻo sơn hà...
Cư- Nguyễn.

VU LAN NHỚ MẸ


Viễn xứ Vu Lan quyện khói trầm
Quê người khắc khoải nhớ từng năm
Quay về chỉ kịp nhìn bia khuất
Trở lại còn chăng khóc mộ nằm
Bám đuổi phồn hoa tàn mộng lỡ
Theo đòi ảo vọng vỡ mơ lầm
Tìm đâu dáng Mẹ vòng tay ấm?
Vụt tỉnh thiên đường ảnh hút tăm...
Cư-Nguyễn

MẸ VIỆT NAM


MẸ trĩu lưng còng dáng mỏi mòn
Trông chờ dõi đợi bóng đàn con
Nhìn nơi núi thẳm sương mờ khuất...
Ngóng nẻo rừng sâu khí độc còn...
Đứa tận ngàn khơi gìn giữ đảo
Thằng ngoài vạn lý gác phòng non
Tâm lòng từ mẫu như trời biển 
TỔ QUỐC thiêng liêng quyết vẹn tròn
Cư Nguyễn

VỠ...


VỠ vụn cuồng dâng nước lũ về
Vỡ tan ruộng lúa phủ muôn bề
Vỡ chìm khát vọng còn chan chứa
Vỡ nát niềm tin đã tràn trề 
Vỡ mộng an bình bên bếp lửa
Vỡ cầu hạnh phúc giữa bờ đê
Vỡ tàn tất cả mờ trong lệ...
Vỡ ngập thôn làng trắng xóa quê!
Cư- Nguyễn

CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ


Còn chút gì để nhớ
Của một thời áo trắng
Của một thưở ngày xưa
Không mơ mộng thật nhiều
Mái tóc thề buông xỏa
Nón lá thơ xứ biển
Tung tăng thỏa vui đùa
Mong học hành chăm chỉ
Còn chút gì để nhớ
Của chiều mưa tan trường
Áo dài nhanh bước vội
Như sợ ướt bờ vai
Như có người trông bóng
Còn chút gì để nhớ
Một mái trường thân yêu
Chính Tâm Ôi Chính Tâm
Hàng dừa xanh trở mình
Hoa anh đào nghiêng gió
Cây sâu chiều vương vấn
Ghế đá lặng buồm im
Hoa phượng nở sân trường
Ôi mùa hè dễ thương
Báo mùa ly tạm biệt
Tiếng trống trường lần cuối
Tay vẫy tay chào nhau
Còn chút gì để nhớ
Góc phố xưa lặng thầm
Dõi bóng người áo trắng
Đã một thời để yêu
Nhưng mà không dám nói
Sợ tình yêu học trò
Ôi tình yêu học trò.....
Còn chút gì để nhớ
của những giờ lên lớp
Những bài kim văn cổ
Tiếng giọng hò trong suốt
Của thầy tôi mến yêu
Những vần thơ học trò
Ôi thổn thức trong tim
Còn chút gì để nhớ
Ôi hoài niệm học trò
Của một thời xa xưa
Chợt bây giờ ngẫm nghĩ
Ôi tuổi nữa đời người
Còn chút gì để nhớ.....
Để nhớ tuổi học trò
Tuổi học trò đáng yêu.....
Biên Nguyễn

BÓNG CHIỀU


Choàng cơn mộng ảo tóc phai già
Một kiếp phong trần bám mãi ta
Hạ trải mưa buồn rơi đẫm lá
Đông giăng tuyết lạnh phủ trùm nhà
Lòng nghe tiếng Mẹ khi chùn ngã
Dạ ngỡ ru hời lúc mỏi sa
Quạnh quẽ âm thầm nơi xứ lạ
Hoài mơ trở lại ngắm dương tà…
Cư-Nguyễn

TƯƠNG PHÙNG KHÚC


THUYỀN ai lạc hướng thả theo dòng
Bỏ mái buông chèo cập bến sông
Có phải thương hàng tre gió lộng
Hay là nhớ ruộng lúa hương nồng
Nửa đời lãng bạt du làn sóng
Một kiếp giang hồ bước ruổi dong
Tỉnh giấc phù vân mờ khói mỏng
Tìm đâu dáng cũ tỏ tâm lòng
** 
Miền quê thế sự đã xoay vòng
Thiếu nữ xa làng mộng phố đông
Tiếng nhạc mơ hồ say ảo vọng
Cung đàn huyễn hoặc đắm cuồng mong
Bên thềm Mẹ dõi bơ phờ bóng
Trước cửa Chàng lo quạnh quẽ phòng
Rặng trúc chao buồn trong gió lộng
Hàng dừa lặng lẽ giữa ngàn không
***
Dõi đợi bình minh tỏa nắng hồng
Xuân về én lượn giữa tầng không
Nương trà xanh đượm chen đồi trống
Thửa lúa vàng ươm trải nước ròng
Rộn rã câu hò khơi ước mộng
Êm đềm điệu hát gởi thề trông
Thanh bình khắp nẻo tràn hy vọng
Pháo nổ mừng ai kết vợ chồng
**** 
Dải nắng dầm sương với ruộng đồng
Sông cùng sắc mạ trỗi hòa tông
Chiều vang điệu sáo êm trầm bổng
Tối vẳng cung đàn khẽ dịu bồng
Lánh cõi phồn hoa đầy náo động
Xa vùng náo nhiệt trĩu phiền đong
Tình quê giản dị nào mơ mộng…
Phố thị đèn hoa cám dỗ tròng
Cư- Nguyễn

MƯA ĐÊM


Từng giọt buồn lăn tăn trên đường vắng
Nhè nhẹ rơi sợ hoang vắng giật mình
Mây trải dài trên sông trắng lặng thinh
Gió hờn dỗi hôn cành cây sương ướt...

Rồi từng giọt trĩu màn đêm nặng lướt
Tí tách mưa rơi nằm sóng xoải cười
Tiếng côn trùng trỗi dậy khúc nhạc tươi
Người lữ khách cùng mưa đêm nhẹ bước..

Từng hạt trắng rơi. môi em mềm ướt
Lướt thướt trên mái tóc nhẹ vai gầy
Nghe gió rít len qua đầyhơi thở
Thắm đượm tình yêu bè bạn muôn phương

Mùi hương đất lòng vấn vương trỗi dậy
Ai làm người lại không nhớ cố hương ?
Chiều vương vấn thương ngày mưa tiễn biệt
Mưa Phan Thành tha thiết buổi chia ly

Đưa tiễn người đi cũng đêm mưa da diết
Buổi phân kỳ anh có nhớ người xưa
Nghe tiếng mưa thương nhớ mấy cho vừa
Cùng chung bước dưới mưa đêm ngày ấy

(Mùa mưa 73)
Nguyễn Em

HỒI TƯỞNG…


Ngàn thông dạo bước bỏ quên đời
Đứng lặng ven rừng ngắm cảnh chơi
Gió lộng nhìn mây vờn đỉnh núi
Sương pha dõi khói quyện ngang trời
Tang bồng mộng ước giờ tan vợi
Lãng bạt mong thề khắc vỡ vơi
Bạn hữu say mèm bên chén rượu
Men sầu nhắc mãi chuyện xa vời…
Cư-Nguyễn.

CHƯƠNG TÌNH SỬ


Chương tình sử mộng kết hồn đan
Tưởng mãi lời ca khúc hợp đàn
Phương biển ngóng trông người cách vạn
Hướng non sầu dõi kẻ xa ngàn 
Tường loan úa rũ đơn hình nhạn
Trướng phụng phai nhòa lẻ bóng lan
Thương tủi đêm dài nhung nhớ bạn
Vương hoài ước hẹn buổi đầu sang

Sang đầu buổi hẹn ước hoài vương
Bạn nhớ nhung dài đêm tủi thương
Lan bóng lẻ nhòa phai phụng trướng
Nhạn hình đơn rũ úa loan tường
Ngàn xa kẻ dõi sầu non hướng
Vạn cách người trông ngóng biển phương
Đàn hợp khúc ca lời mãi tưởng...
Đan hồn kết mộng sử tình chương
Cư- Nguyễn.

MƯA NGÂU


ẢM đạm mưa chiều ngỡ lệ ngâu
Ngưu Lang-Chức Nữ nhớ mong sầu
Như đời lãng bạt, trời xa hút…
Tựa kiếp phiêu bồng, biển cách sâu
Vọng tưởng quê nghèo tim vỡ nát
Hoài mơ xóm nhỏ dạ tê nhàu
Cầu Ô-Thước đợi trông mòn mỏi…
Chẳng biết khi nào tái hợp nhau?
Cư-Nguyễn

BỂ DÂU


"Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang thương"
ĐÁ vàng quyết vẹn nghĩa quê hương
VẪN tỏ lòng trung đến trọn đường
TRƠ dạ dù giông gào bão chướng
GAN bền dẫu sóng dậy mưa cương
CÙNG sông núi giữ hoài mơ tưởng
TUẾ biển trời ghi mãi tận tường
NGUYỆT tỏa màn đêm bừng mọi hướng...
NƯỚC CÒN CAU MẶT VỚI TANG THƯƠNG
Cư- Nguyễn.

PHÙ VÂN


Phù vân ngắn ngủi kiếp con người
Hợp đó xong tàn lệ đẫm vơi
Cứ ngỡ duyên nồng đang chớm đợi
Nào hay hạnh phúc chẳng trao mời
Cung đàn khắc khoải âm thầm gợi
Khúc nhạc trầm tư nức nở lời
Bóng phủ hoàng hôn đời cũng vợi…
Tìm đâu những phút rộn câu cười
Cư-Nguyễn

CHỬA HOANG


Mang bầu chửa lén cũng như nhau
Chẳng biết thằng cha nó miệt nào?
Xóm hỏi khai càn tên lái gạo...
Làng tra kể bậy gã buôn đào
Đồn vang cả chợ lời huyên náo
Đoán phổng bên đường tiếng rộn phào
Đến cử lòi ra con sếp lão...
Bà con té ngữa chạy lăn nhào
Cư Nguyễn

HAI VÀ MỘT!


Hai con mắt để rõ đời đen trắng,
Hai vành tai để nghe rõ chánh tà,
Hai cánh mũi để nhận mùi dối trá...
Một miệng thôi chỉ duy nhất Việt nam!

Hai bờ vai nặng ân tình đất nước,
Hai cánh tay ôm trọn nghĩa tình quê,
Hai chân bước đạp gông cùm bạo ngược.
Một mái đầu thao thức với hẹn thề!

Hai lá phổi trời Tự Do khao khát,
Hai lá gan ngạo nghễ trước bạo tàn,
Hai quả cật chai đòn thù hung ác,
Một mật thôi không khuất phục tà gian!

Hai con mắt sáng ngời trong ngục tối!
Hai vành tai nghe hờn oán ngút trời...
Hai cánh mũi hương Tự do bay tới,
Một miệng thôi Tổ Quốc nghẹn không lời!

Hai bờ vai trút ngàn cân uất hận,
Hai cánh tay chào đón mặt trời lên,
Hai bàn chân khua sóng vỗ bồng bềnh...
Một mái tóc phong trần qua mấy bận!

Hai và Một đâu Hai mà chỉ Một,
Một con tim hai lối rẽ nghiệt oan!
Một nước non hai bến đợi mỏi mòn,
Hai và một cùng một nguồn Âu- Lạc!
Cư- Nguyễn.


GÁC KIẾM


Nồng men rượu đắng lãng quên đời
Vạn nỗi ưu sầu khó thể vơi
Cõi thế quyền danh còn rủ gợi
Trần gian chức vị vẫn ru mời
Quay đầu chẳng thiết lòng không động
Ngoãnh mặt nào ham miệng nhếch cười
Trở lại vườn quê nhìn khói tỏa...
An nhàn ngắm cảnh suối đồi chơi!
Cư- Nguyễn.

NHỚ CỐ NHÂN


Đứng lặng ven hồ gió lạnh xuyên
Lòng dâng nỗi nhớ dáng ngây hiền
Làn môi đỏ thắm ghen hoa rũ
Mái tóc đen ngời thẹn nón nghiêng
Mộng ước chưa tròn duyên cách trở
Tình yêu chẳng vẹn kiếp phân chuyền...
Ngàn thông khắc khoải hoài mong đợi...
Đứng lặng ven hồ gió lạnh xuyên
Cư Nguyễn

ẨN CƯ


Trời mây bốn bể mộng chưa thành
Kiếm bỏ cung rời biệt cõi tanh
Mặc sóng đời xoay cuồng bật nhánh
Lờ nhân thế đảo lộng nghiêng cành
Danh hờ huyễn hoặc xa lìa tránh
Lợi hão mơ hồ dứt đuổi tranh
Một góc vườn hoa ngồi ngắm cảnh…
Bên thềm vẳng giọng hót hoàng anh
Cư-Nguyễn

LÝ&KỲ


Sống hãy ghi lòng câu ĐẠO LÝ
Gia đình xã hội tròn NGUYÊN LÝ
Chính trung vẹn nghĩa chẳng KIÊU KỲ
Hiếu thảo toàn tâm không NGHỊCH LÝ
Nhân quả vần xoay đến DIỆU KỲ
Luân hồi vận chuyển theo CHÂN LÝ
Vì Dân tiết kiệm bỏ CẦU KỲ
Nước khổ tiêu dùng sao HỢP LÝ 
Cư-Nguyễn

CÒN MỘT CHÚT GÌ...


"Còn một chút gì để nhớ... thương"
Khung trời phố cũ nhạt nhòa sương
Ngày đi uất hận lòng vân vướng
Buổi tiễn u sầu dạ vấn vương 
Vỡ tổ người chia lìa vạn hướng 
Tan đàn kẻ lạc lõng nghìn phương...
Từng đêm thổn thức hồn mơ tưởng
Lặng giữa đồi thông lẻ bóng Trường...
Cư- Nguyễn.

HỠI...


HỠI thuyền viễn xứ trở về chưa?
HỠI nhạn sao còn nẻo gió mưa?
HỠI kiếp phiêu bồng bao mộng nữa?
HỠI đời lãng bạt mấy mơ vừa?
HỠI người có vọng quê nghèo thuở...?
HỠI đó không hoài xóm nhỏ xưa?
HỠI kẻ Xuân rồi quên hẹn hứa?
HỠI câu nguyện ước phải chăng lừa?
Cư- Nguyễn.

PHỐ CHIỀU MƯA...


Phố chiều mưa lũ phố chiều mưa
Ngõ nước thừa dâng ngõ nước thừa
Trôi rác ngập hè trôi rác ngập
Nổi bùn thưa hẻm nổi bùn thưa
Xe dừng bỗng kẹt xe dừng bỗng...
Kẻ lội vừa bơi kẻ lội vừa...
Sông suối đổ về sông suối đổ!
Nhớ hồ xưa... chạnh nhớ hồ xưa.
Cư- Nguyễn.

THOẢNG…


THOẢNG sợi tơ tình đã đứt ngang
Tình yêu Thoảng lịm giấc mơ vàng
Như luồng gió Thoảng chìm quên lãng
Tợ bóng mây vờn Thoảng lướt sang
Mới Thoảng đà chia lìa khuất dạng
Đây vừa Thoảng cách biệt trùng quang
Thu về nhẹ Thoảng hương mờ dáng…
Thoảng nhớ người phiêu bạt nẻo đàng
Cư Nguyễn

BÁM LẠI BUÔNG


Bám của sau cùng chết cũng Buông
Mê tiền Bám bạc chẳng đành Buông
Buông quyền rã bọn không đường Bám
Bám lợi tiêu bầy hết cửa... Buông
Tỉnh giấc Buông lầm xa chỗ Bám
Choàng mê Bám lụy xả lòng Buông...
Trần gian huyễn hoặc Buông rồi Bám
Bụi Bám thân tàn tất phải Buông...
Cư- Nguyễn.

HỒN THU


Thoi đưa mấy bận phai màu nắng
Lơ lửng hồn bay theo lá rơi
Ngày đi cuối nẻo chân mây trắng
Quạnh quẻ bên hiên một giọt đời
Sỏi đá
Yên lặng thiên thu giấc vô thường
Đôi miền nhật nguyệt ướp gió sương
Trầm luân vạn kiếp rêu phong kín
Hờ hững chiều tàn nắng tơ vương
Im
Thinh không lặng lẽ một chòm mây
Gió mãi nơi đâu chẳng buồn lay
Hồ thu lạnh lẽo gương soi bóng
Lau khô hiu hắt nhánh xương gầy
Hơi thở
Bàn chân nhè nhẹ bước lần đi
Tiếc cõi vô thường xót biệt ly
Hồn thu sỏi đá im hơi thở
Tựa cửa riêng tây vướng điều gì!...
CN 19/7/2018

BÔN BA !


Cuộc sống vốn dĩ trãi dài chiến đấu không ngừng nghỉ .
Tầm gần sáng bóng người trung niên tay xách một đùm , trong đó nhiều sinh vật hải sản li ti.
Cá Trắng , cá Lòng Tong cùng mớ Tép
- Vậy sẽ bán được bao nhiêu tiền em ?
Tiếng thở ra ....
- Chừng vài chục chị ạ !
- Có để ăn không em ?
- Dạ hôm nào bộn thì kho một nồi , còn lại bán để
chi tiêu .
Bóng dáng gầy guộc đổ xiêu
Luôn là vậy ..... chợt nao lòng .
Có hôm trời mưa dầm , mưa rơi rơi ....
XUÂN LY

LỖI HẸN


Xuân lặng lẽ mình ta đi giữa phố
Trời Lâm Viên nắng đổ nhẹ ngang đồi
Quay về đây đời dâu bể cuộn trôi
Kỷ niệm của một thời xao xuyến nhớ…

Trường vẫn đó cỏ khuất mờ lối ngõ
Thông còn kia thầm lặng võ vàng trông
Người ra đi núi đợi giữa mênh mông…
Ngày trở lại bao lần Xuân lỡ hứa?

Xuân lỗi hẹn, đợi chờ bao Xuân nữa?
Cố nhân ơi! Sương phủ bạc tóc rồi
Bóng tà dương sẫm tím nỗi sầu côi
Xuân lặng lẽ mình ta đi giữa phố…
Cư-Nguyễn