F tháng 9 2017 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


NGÕ VẮNG

Đêm Phan Thành hắt hiu buồn ngõ vắng
Đóm lập lòe ngõ trúc chạy quanh co
Ngõ vắng lặng co ro nằm ủ rũ
Tiếng ve sầu rỉ rả khúc thiên thu...

Đêm Phan Thành không xa hoa tráng lệ
Người Phan Thành trên ngõ vắng đi về
Độc hành bước cô liêu người lữ khách
Nhớ nhung về ngày ấy đã rời xa ...

Cuộc đời ta như ngõ vắng sân ga
Không còn nữa những buổi chiều tiễn biệt
Kẻ ở, người đi buồn nào da diết
Xiết chặt tay mà không nói nên lời!

Cũng bởi vì mùa thu rơi rụng lá
Rồi đông qua, xuân đến lại hè về
Mà ngõ vắng không bao giờ xa cách
Gắn chặt tình ta qua cánh thư xa...

Ta đi qua những ngõ trúc ngân hà
Ngõ vắng buồn tênh không xa ,không lạ
Cánh phượng buồn mùa hạ sầu chia xa
Đời ngã nghiêng có ai không vấp ngã....

Ngõ trúc đêm nay ta bước đi về
Buồn héo hắt nhớ về ngày thơ ấy!
Cùng bạn bè trên đường sáng hôm nay
Ôm tập sách tà áo trắng tung bay...

Tình thơ ngây như buổi sáng thu say
Qua ngõ vắng giọt sương đang rướm lệ
Đợi đêm về ngõ vắng uống say mèm
Lữ khách về qua ngõ vắng đêm nay! ! !
Nguyen Em (29/9/2017)

THU VÀNG

Thu vàng võ mộng sắc tàn phai
Đợi cố nhân quên cả tháng ngày
Thề nguyện thủy chung thề nguyện vỡ
Ước nguyền son sắt ước nguyền thay
Quê nhà thiếp dõi theo vầng nguyệt
Xứ lạ chàng mê đắm tửu đài
Bến cũ sông xưa dòng nước cạn...
Phương trời kẻ ấy vẫn còn say
Phương trời kẻ ấy vẫn còn say
Giấc mộng phù vân mãi kéo dài
Để mắt người xưa nhòa lệ tủi
Cho hình dáng cũ nặng sầu cay
Vô tình họ cứ vô tình mãi
Bất nghĩa đành tâm bất nghĩa đầy
Có hiểu đâu nàng thôn nữ đợi...
Thu vàng võ mộng sắc tàn phai
Cư Nguyễn

GIÀN THIÊN LÝ

Bình minh thiên lý nở hoa vàng
Càng ngắm càng nhìn lắm xốn xang
Hương vàng thiên lý thơm ngan ngát
Hồn thơ ngào ngạt lạc phương trời.
Nhìn giàn thiên lý lắm chia phôi
Hoa ơi! Tôi có người yêu nhỏ
Tuổi độ trăng tròn vừa đôi mươi
Nàng đã đi rồi sầu ly biệt...
Tôi về ngắm lại giàn thiên lý
Di ảnh nàng buồn lệ khóe mi
Tình tôi rướm máu hồn tê tái
Người đã đi rồi không nghĩ suy.
Tôi đi chinh chiến buổi phân kỳ
Để người ở lại sầu ly biệt
Nỗi sầu da diết buồn trong tôi
Mong nàng hiện hữu lúc đơn côi....
Người cho tôi ấm thêm chút nữa
Để sưởi lòng trước lúc ra đi
Nàng về đất lạnh tôi thương nhớ
Hẹn gặp lại nàng ở kiếp sau...
Ngắt hoa thiên lý nàng cài tóc
Ta sẽ ung dung chuyện hôm nào
Tình ta thắm đượm như trăng sao
Hoa thiên lý đẹp tình bay cao.
Nguyen Em (29/9/2017)

BUÔNG…

BUÔNG rời ảo vọng lánh về đây
Mái cỏ ven đồi dõi gió mây
Mặc cõi phồn hoa đầy đắm lụy
Quên đời huyễn hoặc lắm cuồng say
Vần thơ giễu cợt trò thay đổi
Họa xướng trêu đùa thói đảo xoay
Suối lượn âm thầm trôi chảy mãi…
Xuôi về biển lớn …mộng thời trai!
Cư-Nguyễn

ÁO MGÀY XƯA

Chiếc áo ngày xưa anh dành tặng
Tôi vẫn thường hay mặc sáng hôm nay
Không hiểu rằng anh phía trời này
Còn sống hay đã đi hoài ngàn thu.


Ai có bảo tôi ngu tôi dại
Chờ một người nhưng vẫn nhận số không?
Người ta nói nhỏ này hơi ngông
Nhưng sao tôi vẫn ngóng trông đợi chờ?


Bây giờ áo đã pha màu nhớ
Nhưng mà sao tôi vẫn thấy lòng
Mặc áo vào lúc buổi sang đông
Sang thu vẫn nhớ, sang xuân vẫn chờ...


Mù sương che khuất cả bụi mờ
Lên non mà ngỡ sa vào biển mơ
Anh còn có nhớ một chút thơ
Mà anh dành tặng cho tôi lúc buồn...


Tôi buồn nhìn lá chiều buông xuống
Tóc nhuộm màu sương cảm thấy buồn
Nguyện làm tượng đá ôm thương nhớ
Ngàn năm còn đợi mãi một phương trời...
Nguyen Em

MÙA THU...?

Mùa Thu... mọi thứ nghĩ đau đầu
Khốn khổ dân nghèo biết chạy đâu?
Sách đổi chương trình nghe phát nẫu
Trường tăng học phí ngẫm thêm rầu
Bơ phờ Mẹ hỏi trời không thấu
Mệt mỏi Cha gào đất chẳng thâu
Cũng bởi vì con đành bỏ nhậu...
Bao giờ gạt hết nỗi lo âu?
Cư- Nguyễn.

KIM TIỀN

Trần gian cám dỗ tại kim tiền
Giấc mộng sang giàu ảo vọng tiên
Chức hão tranh giành nên nổi dại
Danh hờ chiếm đoạt khiến cuồng điên
Vàng tanh tưởi máu làm mê nghiện
Bạc vấy mồ hôi đã đắm ghiền
Phụ nghĩa quên lời xưa ước nguyện...
Vong thề dối gạt phũ phàng duyên.
Cư- Nguyễn.

ĐÒ NGANG

RỒI hoa úa rụng bởi Thu vàng
Nén lệ trông đò rẽ bến ngang
Sóng vỗ thuyền trôi mờ dạng thiếp
Sương đem gió lạnh phủ thân chàng
Tình chưa đượm sắc đành mau đổi
Nghĩa mới tươi màu thoảng vội sang
Đã hứa dù sông dời biển cạn…
Mà sao nước cuộn gãy trơ bàng
Cư-Nguyễn

LỠ DUYÊN

Chờ đợi mà chi mãi đợi chờ
Thơ tình khắc khoải dệt tình thơ
Nhớ nhung họ có còn nhung nhớ?
Hờ hững ngưòi ta cứ hững hờ...
Nợ vướng gieo lòng nên vướng nợ
Tơ hoài kết dạ phải hoài tơ
Lỡ duyên số phận đành duyên lỡ
Vờ vật hồn điên đảo vật vờ...
Cư Nguyễn

THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM

Hỡi người yêu dấu xứ Phan
Ra đi xin để niềm tin ban đầu
Mong tình ta được bền lâu
Em về bên ấy, anh sầu bên đây...
Em ra đi chiều hôm ấy
Nắng tắt trên đồi, gió cũng ngừng lay
Anh giờ ngồi đếm lá bay
Còn bao lâu nữa tháng ngày chơi vơi...
Anh tìm em bốn phương trời
Lá thư anh gửi nhớ thương vơi đầy
Chờ em nơi phương trời ấy
Có dáng người thương anh vẫn đợi chờ.
Ngàn mây xa khuất bụi mờ
Tình ta xa cách bao giờ hỡi em
Thời gian cứ đan xen mãi
Đã bao phen vượt sóng gió ngàn khơi..
Anh về nơi vùng gió biển
Tìm người xưa nào thấy hỡi em yêu,?
Em đi biền biệt phương trời
Ngàn thu mãi mãi im lìm theo mây...
Thôi em vĩnh biệt từ đây
Em đi anh ở tình này không phai
Tìm em trong hạt sương mai
Tình anh ấp ủ ,thương hoài ngàn năm.
Nguyen Em

TRĂNG ĐÁP…

MƯỜI sáu tròn trăng lại bảo già?
Chị Hằng giận dỗi trách hờn đa
Vần thơ vạn thưở si tình quá
Điệu nhạc muôn đời quyến rũ qua
Lãng tử yêu thầm ngơ ngẩn dạ
Anh hùng nhớ trộm tái tê da
Bao lần khuyết bởi mây mù đã…
Vẫn đẹp vàng tơ chẳng thấy à?

Cư-Nguyễn

KHÚC LẶNG TRẦM

ĐỜI trôi lắm ngả vạn thăng trầm
Chốc bỗng phai tàn chẳng vọng âm
Kẻ hút đường mây mờ biệt thẫm
Người xa nẻo gió lặng đơn thầm
Còn đâu thuở mộng bừng hoa gấm
Mất cả duyên đầu rộn rã tâm
Vẫn tưởng tình yêu son sắc đậm
Ngờ đâu gió bão dậy trơ mầm…
** 
Tợ bản tình ca trĩu nốt trầm
Vang buồn thổn thức vọng hoài âm
Ngàn thông gợi ảnh xưa nồng ấm
Phố lạnh khơi hình cũ tỏ thầm…
Viễn xứ còn khi nào lặng ngẫm
Phiêu bồng có một thoảng hồi tâm
Đồi ôm nỗi oán hờn sâu đậm…
Núi lũ cuồng dâng trụi lá mầm
*** 
Bình minh sẽ xoá sạch ưu trầm
Nhạc trổi tưng bừng rộn rã âm
Trở lại quê nhà vui tổ ấm
Về bên xóm nhỏ sống âm thầm
Nằm trên bãi cỏ bình yên ngẫm
Đứng ở bên vườn lắng dịu tâm
Lặng ngắm hoàng hôn dần phủ sẫm…
Ngoài hiên nguyệt quế khẽ vươn mầm
**** 
Vọng tiếng cầu kinh khẽ ấm trầm
Nghe hồn thoát nhẹ giữa làn âm
Mong đời tĩnh lặng bên nhà ấm
Ước phận bình yên giữa xóm thầm
Tối dõi trăng vàng buông sợi gấm
Mai nhìn nắng toả dịu hồn tâm
Ngồi bên rặng trúc màu xanh thẫm…
Ngắm dãy hồng tươi nẩy nhẹ mầm
Cư-Nguyễn

MƠ TÀN

Cánh buồm khuất biển cánh buồm trôi
Mộng vỡ tàn theo mộng vỡ rồi
Sương phủ vai gầy sương phủ lối
Lệ hoen mắt đỏ lệ hoen môi
Mây mù kéo ngập mây mù nổi
Gió lạnh lùa giăng gió lạnh bồi
Sao nỡ vong tình sao nỡ đổi...
Trắng như bọt sóng trắng như vôi
Cư- Nguyễn.


NGÀY TRỞ VỀ

Ngày trở về của tôi không giống như các bạn. Đã 27 năm rồi nỗi nhớ quê nhà, nơi mà ngày đầu tiên tôi oa oa tiếng khóc chào đời. Tôi đã sống một nơi cũng có rất nhiều kỉ niệm với chồng và hai đứa con. Bây giờ người ấy đã là một kỉ niệm đẹp cho tôi .Đà Nẵng nặng tình nghĩa sâu.
          Hôm nay tôi đã thật sự trở về cố hương. Nỗi nhớ nhà, nhớ trường lớp, nhớ bạn bè lại trỗi dậy trong tôi... xin đón nhận tôi các bạn nhé!

NGÀY TRỞ VỀ
Cảm ơn đời đã cho tôi gặp lại
Bạn bè xưa nay đứa mất, đứa còn
Đứa ở phương trời xa xôi vời vợi
Đứa bên này... đứng đợi đứa bên kia...

Bạn còn nhớ những trưa hè oi ả
Trốn học rủ nhau ra biển ngồi mong
Mong sóng im cho đong đầy tình bạn
Nhưng mà sao giờ vẫn nhớ vẫn trông!!!

Bên khúc sông Cà Ty nhiều mộng mị
Ai ra đi thì xin nhớ trở về
Nhớ những chiều cùng núp dưới bóng dừa
Nơi phố Rạng bạn bè chung ly nước...

Dừa mát quá! Ai ra đi xin nhớ!
Lúc chiều về bên bến cá xứ Phan
Từng đoàn thuyền nhổ neo đang đỗ bến
Lũ lượt về đầy ắp cá trong khoang...
Nguyen Em
(27/9/2017)

TẠI AI?

Nghe bầy phỉnh nịnh cứ như ru...
Cắm cổ theo lời bọn não ngu
Chẳng biết ngay tà sa kế giặc
Nào hay phải trái lụy mưu thù
Thiên đường huyễn hoặc rơi nhà điếm
Định hướng mơ hồ lạc ổ cu
Quẩn trí không tìm phương trở lại
Loay hoay một chỗ giống đèn cù!
Cư- Nguyễn.

TÌNH ÁO TRẲNG

Anh trường Phan ghé ngang qua trường Chính
Hỏi nhỏ rằng nhỏ có biết anh không?
Nhỏ cúi đầu lặng im không nói được
Hình như anh và nhỏ đã quen rồi!...


Những buổi chiều biển vắng trắng lưng đồi
Anh và nhỏ cùng ngồi nghe sóng biển
Nhỏ có còn áo trắng đứng dưới mưa
Anh bây giờ ngồi ngóng cánh thư xưa.


Không biết nhỏ có còn nghe mưa nhớ
Những trưa hè say sưa nhìn phượng thắm
Anh vội ngắt một chùm hoa say đắm
Dành tặng em để nhớ tuổi học trò.


Tuy rằng anh có một chút âu lo
Nhưng anh vẫn tin rằng em sẽ biết
Rằng tình anh tha thiết biết chừng nào
Giờ hãy xem như một giấc chiêm bao...


Tuổi học trò như cành đào tươi thắm
Ta hãy mơ như tuổi độ trăng rằm
Ta thỏa thích cùng nhau ta say ngắm
Đắm mình trong màu áo trắng học trò!!!
Nguyen Em
27/9/2017

CHỊ TÔI.

Chị như một con chim én nhỏ
Đem mùa xuân đến với cuộc đời
Đến gia đình và các Cháu Chị ơi !...
Dù cuộc đời đầy mây giông bảo tố
Chị đã giang dôi tay nhỏ bé
Chở che vun đắp xây đời
Bao nhiêu năm sương gió trùng khơi
Chị vẫn chao nghiêng đôi cánh én
Tìm miếng mồi ngon đem về tổ ấm
Mặc vết thương mang nặng trong tim
Hai mươi năm chinh chiến lặng im
Âm thầm và lặng lẽ...

Chị tôi... vẫn nụ cười san sẻ
Khuôn mặt yêu thương trắng sáng rạng ngời
Một tấm lòng trong trẻo Chị ơi...
Cho con tất cả...
Nay Chị đi xa...vào cõi nhớ...
Cõi vĩnh hằng với nổi niềm riêng
Em mong Chị ra đi mãi mãi bình yên
Chỉ nhớ Anh... với tháng năm còn mãi...
{ Vĩnh biệt Chị Dâu Vũ Thị Bạch Yến }
Thu Han

ĐƯỜNG VÀO LỚP

Đường nhỏ đi tới nhà hay vào lớp
Đường nhỏ về cho anh đứng làm thơ
Có chàng khờ mỗi sáng cứ lơ ngơ
Chờ nhỏ đến đem bài thơ tặng nhỏ...


Nhỏ chỉ cười qua lời ngỏ của anh
Nhưng rồi vàp một sáng lá rơi nhanh
Anh mới biết ngày xanh không còn nữa
Giờ là lúc tâm hồn anh mở cửa


Nhưng mà sao sắp sửa đến đông rồi
Anh chờ nhỏ dù chỉ nói một lời
Rằng nhỏ cũng yêu anh từ ngày ấy
Để lòng anh cảm thấy bớt cô liêu...


Nhỏ có biết bao điều anh muốn nói
Rằng nhỏ ơi! Anh chẳng có ngày xanh
Anh góp nhặt tình thơ dành cho nhỏ
Rằng nhỏ ơi! Sao nỡ bỏ theo người ?


Sáng nay anh trở về qua trường cũ
Nghe tiếng ve ủ rũ dáng mây sầu
Lòng người ai nào biết được nông sâu
Anh mãi nhớ con đường em vào lớp...
Nguyen Em

100 từ. BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA

Chị Bạn Học Chúng Tôi cùng lớp từ Cấp 2, 3 sau những thăng trầm cuộc sống Chúng Tôi những người Bạn Học không còn biết nhau. Cách đây 14 năm Chúng Tôi tổ chức gặp mặt thật mừng vui, từ đó Bạn Học năm ít nhất gặp nhau một lần.
Chị trong những người Bạn thường gặp, hôm qua nghe tin bị tai biến mạch máu não đang nằm Bệnh Viện, Chúng Tôi gọi nhau thăm, Chị nước mắt chảy Tình Bạn, còn Tôi gặp Chị cùng những người Bạn bỗng một thoáng quay về nơi học năm xưa...
Phan Thiết, Ngày 28.9.2015
CHINHDAO.
@ Thường tuổi càng lớn quá khứ càng quay về.

GIẬU MỒNG TƠI

Tôi, nàng cách nhau bờ giậu
Giậu mồng tơi tim tím hạt đung đưa
Chiều thu lất phất hạt mưa
Mưa có biết tôi say sưa nhìn trộm


Nắng thu vàng thơm mùi cốm
Đượm màu buồn trong nắng sớm lưa thưa
Ngày nào lòng cũng nghe mưa
Nhìn qua bờ giậu sớm trưa gặp nàng.


Tôi, nàng đều giống nỗi buồn
Tình yêu say đắm mối tình vỡ tan
Ngày mai nàng bước sang ngang
Phũ phàng để lại mình chàng nhớ mong...


Bây giờ nàng đã có chồng
Nhìn vào khoảng trống hư không thẩn thờ
Nàng không biết nỗi đợi chờ
Của người ở lại mịt mờ vấn vương!


Chàng giờ là kẻ gió sương
Đem bao thương nhớ bốn phương tìm nàng
Tình ra đi rất nhẹ nhàng
Giá như ngày ấy tôi, nàng gặp nhau


Thôi xem như giấc chiêm bao
Tình này xin để ngàn sau gởi nàng
Tình tôi sao quá phũ phàng
Người đi để giậu mồng tơi úa vàng ! ! !
Nguyen Em

ĐẤT-BIỂN-TRỜI TA!

Biển-Đất ôm Trời đẹp áng thơ
Trời cao Đất rộng, Biển im lờ…
Cầu Trời- Biển lặng, thanh bình Đất!
Nguyện Đất-Trời yên, Biển mộng mơ…
Biển bạc Trời xanh, rừng Việt Đất!
Trời thiêng, Đất Tổ, Biển Nam bờ!
Canh Trời, giữ Biển, lo gìn Đất!
Đất-Biển-Trời nhà quyết chẳng ngơ!!!
Cư - Nguyễn

SÁO TRƯƠNG CHI

Thuyền anh nặng gánh một kiếp người
Tiếng sáo Trương Chi buồn ly biệt
Mà sao Nương cứ quyết gặp Chi
Đã biết tình ta sẽ chia ly.

Mấy khi tình có người chung thủy
Giờ thì đã biết tình sầu bi
Tiếng sáo Trương Chi tình chở nặng
Thôi người đừng để kẻ ra đi...

Khắp bốn phương trời buồn ly biệt
Ngàn thu nuối tiếc hỡi Trương Chi?
Mỗi khi Nương nhớ nhìn đáy cốc
Hình bóng Trương Chi lại trở về...

Trương Chi ơi hỡi! Trương Chi hỡi!
Chờ Nương theo với khỏi chia ly
Tương tư một gánh sầu người đi
Thuyền anh ghé bến hỡi Trương Chi?

Tình bất phân ly Trương Chi hỡi!
Để Nương chờ cả suốt một đời
Tình đôi ta đẹp mãi ngàn khơi
Tiếng sáo Trương Chi tương tư đợi !!!
(26/9/2017)
Nguyen Em

THÓI ĐỜI

" Đường thương đau đầy ải nhân gian
Ai chưa qua đâu phải là người "

Tiếng hát vang ra qua ly café vắng
Từng chuỗi buồn trong giọt đẳng café
Trông thói đời nghĩ thấy cũng vui ghê!
Kẻ thích người mê,kẻ chê người ghét...

Kẻ tâm giao ngày xưa không còn nữa
Thói giàu ,nghèo hèn mọn trách chê nhau
Bao nhiêu khổ nhọc,biết mấy gian lao
Giờ hỡi người tâm giao sao biết được,?

Lúc thiếu thời ta cay đắng có nhau
Sướng biết bao ta có người tri kỉ!
Suốt đời này đôi ta cùng hoan hỉ
Mà hôm nay sao nỡ vội quên đi...

Thói đời là thế đó có mấy khi!
Giàu sang phú quý quên đi bạn " cùng "
Ta đang cười nhưng sao rơi nước mắt
Ta bắc thang lên hỏi tận ông trời ?

Thói đời có phải vậy hỡi ông ơi ?
Nhìn quanh chỉ thấy lá rơi úa vàng
Lòng ta héo hẳt lắm những bàng hoàng
Rồi chợt nhớ người xưa qua dĩ vãng.

Thói đời xưa nay ta làm nền 
Thói đời là ánh sáng để ta theo
Thói đời ta có phải thật sáng ngời
Thói đời đừng fể buông lơi tình bạn !
Nguyen Em

VỌNG GÁC ĐÊM ĐÔNG

Vọng gác biên thùy giữa giá Đông
Đồi cao chiến sĩ giữ Xuân hồng
Bình yên xóm nhỏ người say mộng
Lặng lẽ tiền đồn lính dõi trông…
Nhớ Mẹ sương mù rơi áo mỏng
Thương em gió lạnh buốt vai bồng
Trăng về núi tỏa soi vàng bóng…
Vọng gác biên thùy giữa giá Đông
Cư Nguyễn

ÁO TRẮNG EM ƠI CHẬM LẤYCHỒNG

mỗi lần hoa phượng
nở bên sông
áo trắng em ơi
chậm lấy chồng

để con đường Nguyễn
thôi hiu quạnh
con dốc cầu Phan
kẻ đợi trông

mỗi lần em đếm
một mùa trăng
Hàn Mặc về đây
cũng lạnh hồn

lầu ông Hoàng đứng
run trong gió
có chở trăng về
vọng cố nhân

mỗi chiều em quét
lá thu phong
biển động Đồi Dương
cá trỡ mình

có con Dông nhỏ
nằm trên cát
thở chút tình không
ở cuối đời
"I am an artist you know ... it is my right to be odd.”
― E.A. Bucchianeri
Xin phép anh Cong Do cho M được share bài thơ này cho các bạn học cùng xem.
Minh Nguyen

MỘNG VỠ RỒI

Tiếc để mà chi mộng vỡ rồi
Đau buồn khắc khoải một mình tôi
Bờ xa sóng vỗ tình vang dội
Bãi vắng triều dâng ái vọng bồi
Lặng lẽ nhìn trần gian gió nổi
Âm thầm dõi thế sự mây trôi
Tà dương đỏ sẫm màu u tối...
Bạc trắng màn sương phủ tóc đời.
Cư Nguyễn

ĐỒNG DAO

Sau cơn mưa chiều, tiết thu về đêm dìu dịu, ánh trăng non lờ mờ vừa đủ soi bóng bụi tre ngà trước sân.
          Làng quê yên ả thanh bình như chìm vào giấc ngủ, thời gian chầm chậm như không muốn về khuya.
         Xa xa tiếng trống của đám trẻ con múa lân lúc giục giã, khi khắc nhịp đều đều, bất giác những kỷ niệm tuổi thơ tràn về như những thước phim bỏ quên trong ký ức.
        Thuở ấy có lẽ cũng đã lên tám lên mười, cứ độ trăng non tháng tám âm lịch là đám trẻ con trong xóm lại chộn rộn vui đón Trung Thu. Mà cái thời ấy thì có gì ngoài lồng đèn bằng giấy, với những nét vẽ nguệch ngoạc ngây thơ, giấy thì cũng chẳng màu sắc hay bóng kính gì, chỉ là bao xi măng rồi tập vở. Lồng đèn là sở thích của mấy đứa con gái!
          Đám con trai có vẻ kỳ công hơn, nhặt nhạnh đâu đó những lon sữa bò, mà lúc bấy giờ cũng hiếm hoi lắm! Thế là 3 lon sữa bò, một bình mực đã dùng hết hoặc có khi lén đổ mực của chị hai để rồi sau đó bị ăn đòn… vậy là có một cái lồng đèn đẩy đi quanh xóm. Cái tiếng kêu lạch cạch, lộc cộc của mấy cái lon là thứ âm thanh ma mị, không lẫn được vào đâu của đám trẻ con, chiếc đèn dầu bình mực hắt ra cái ánh sáng đùng đục qua mấy cái lỗ trên lon, xoay xoay mỗi khi đẩy làm nức lòng đám trẻ con không có, mấy cái đầu để chỏm thậm thụt lấp ló trong nhà...
          Những đứa không có lồng đèn thì tụ tập lại ngã ba, ngã tư bày trò chơi, nào là rồng rắn lên mây, nào là trốn tìm, và những bài đồng dao thuộc lòng răm rắp… cái xóm nhỏ rộn ràng tiếng trẻ thơ.
          Đồng dao là một thể loại văn học nghệ thuật dân gian, được truyền miệng từ đời này sang đời khác, lạ thay những người lưu giữ và chuyển đưa lại là các bà mẹ và trẻ con!
         Những bài đồng dao mẹ thường hay chơi với con khi con lên hai, ba tuổi
"Cút ca cút kít
làm ít ăn nhiều
Nằm đâu ngủ đấy
Nó lấy mất cưa
Còn gì mà kéo.."
Và những bài đồng dao trò chơi trốn tìm bịt mắt
"Mít mật mít gai
mười hai thứ mít
Đi vào ăn thịt
Đi ra ăn xôi
Bởi chẳng nghe tôi
Tôi bịt mắt chú
Ăn đâu ở kín
Lúa chín thì về.."
Ngoài những bài đồng dao ru con, đồng dao trò chơi, đồng dao mang tính giáo dục, còn có những bài đồng dao chọc ghẹo xu hướng tiêu cực
"ông điển ông điên
ông ra ngoài hiên
ông bắt chuồn chuồn
cởi truồng mang dép..."
          Khuôn khổ bài viết, tản mạn đôi điều ký ức tuổi thơ. Chợt nhớ ra tết Trung Thu cũng đã đến gần, công ty TNHH yến sào Lộc Thiên Đan sẽ có chương trình siêu khuyến mãi dành cho khách hàng, chi tiết liên hệ Cúc Nhật .
        Tìm hoài không thấy có bài đồng dao quảng cáo nào hết ...hee, hổng biết cái này có phải đồng dao không
Yến Lộc Thiên Đan
Sức khỏe là vàng
Thông báo cả làng
Trung Thu khuyến mãi..hee
CN 27/9/2017

TÂM TÌNH

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà”
Trích trong thơ: Đây thôn Vỹ Dạ của cố thi sỹ Hàn Mặc Tử

Ở cách đồi thông phố lạnh và…
ĐÂY thầm quạnh quẽ chỉ mình ta
SƯƠNG miền viễn xứ buồn lan tỏa
KHÓI nẻo làng quê nhớ quyện hòa
MỜ mắt chờ mong người ngõ lạ
NHÂN sầu dõi đợi kẻ phồn hoa
ẢNH xưa nét cũ còn ghi dạ…
AI BIẾT TÌNH AI CÓ ĐẬM ĐÀ

Cư Nguyễn

ÁC MỘNG

Đêm nay khó ngủ, khi mà ngủ được lại gặp ác mộng.Tui mơ mình lạc vào một hoang đảo bên Châu Phi. Không biết phương hướng.
          Đang còn đi lơ ngơ thì bị một nhóm người thổ dân bắt trói ké, đưa về bộ lạc.
Lúc đó sao sợ ghê. Nhìn thấy tên nào cũng hung dữ. Đứa cầm đao, đứa cầm cung tên, dí dí, nhá nhá kinh lắm.
          Tên tù trưởng nhìn tui hét lớn. Mày, tao cho mày hai điều kiện. Một là mày phải chết. Hai, mày phải chọn một trong những cô gái này làm vợ.
          Trời! Ngó tới, ngó lui thấy cô nào cũng đen thui. Tai, cổ, mũi đeo lủng lẳng đủ thứ, thân mình lại lấm vết bùn. Tui nghĩ, kiểu này đêm động phòng mình chết chắc. Chết vì mùi hương thể nàng gởi tặng!
          Bỗng tên tù trưởng lại hét lớn. Ê, tên kia mày trả lời mau. Sợ quá, tui chỉ đại một cô. Nàng cười nhìn tui.
          Khổ nữa rồi! Răng nàng đã đi du lịch gần hết, bỏ lại khoảng trời mênh mông.
Ác Mộng Đêm 26/09/2017
Nguyen Dung

TRĂNG VÀ THƠ

TRĂNG về khởi xướng hoạ cùng thơ
Thơ chở thuyền Trăng ánh nhạt mờ
Mờ biển mây đùa Trăng thuở mộng
Mộng đồi núi giỡn gió Trăng mơ
Mơ hoài phố lạnh Trăng vàng toả
Toả rực hồ Trăng trải sáng bờ
Bờ ngóng Trăng chờ ai lãng bạt
Bạt trời viễn xứ nhớ Trăng tơ
Cư Nguyễn

PHÍA TRỜI TÂY

Hoàng hôn nhỏ ngóng phía trời Tây
Có phải nhỏ đang đợi chờ ngày
Mong anh đến thăm trường cũ
Má nhỏ hây hây nhuộm nắng vàng...

Gió lùa kẻ lá lắm bàng hoàng
Luống những đợi mong nhỏ mỏi mòn
Buồn trong kí ức len kỉ niệm
Nhỏ trốn thời gian, trốn cuộc đời

Thôi đành để nước cuốn hoa trôi
Lơ lững tầng mây đếm tháng ngày
Bởi vì anh ở phía trời tây
Trời nam khắc khoải lá thu bay...

Nhỏ muốn chu du đến phương này
Để tìm anh ở phía trời tây
Trời tây anh hỡi nào có hay!
Nhỏ muốn thăm anh chỉ một ngày?

Để nhỏ chờ anh lá thôi lay
Nhỏ anh, anh nhỏ cùng say ngắm
Tắm ánh trăng vàng lắm xốn xang
Cho anh và nhỏ khỏi bẽ bàng
Nguyễn Em
(26/9/2017)

THU ĐẾN

Hạ đi thu đến cứ từng thời
Dòng đời trôi chảy cứ như chơi
Thời gian qua rồi không trở lại
Mấy thu ta đã ở trên đời?

Hãy hỏi lòng mình có chi vui
Để khi thu đến khỏi ngậm ngùi
Khi cánh lá vàng rơi về cội
Vào bến TÌNH YÊU hưởng ngọt bùi.

TH

TÌNH HỌC TRÒ

Thuở học trò tình tôi ngây ngô quá!
Chưa biết yêu chỉ rung động chút thôi
Anh viết cho tôi dòng thơ lưu bút
Tôi tiếc rằng kỉ niệm đã phôi pha..

Nếu là anh, anh cũng nghĩ thế mà
Ta cùng hát tình ca còn dang dở
Thuở học trò ngây thơ và bỡ ngỡ
Đứng nhìn nhau mà cứ thở dài...

Tình học trò là bài thơ trong sáng
Sáng tựa như những lứa tuổi học trò
Ngày hai buổi áo dài bên trường CHÍNH
Không ấp e, không toan tính chuyện đời..

Từng đoàn thuyền vượt sóng gió ra khơi
Thuyền ta đứng chơi vơi bên bờ vắng
Chờ sóng yên , gió lặng nắng trở về!
Sẽ có lúc thuyền ơi về bến đỗ..
Nguyen Em
(26/9/2017)

XẾP TÀN Y LẠI...

"Đập cổ kính ra tìm lấy bóng
Xếp tàn y lại để dành hơi"

ĐẬP tầm chẳng thấy hận nào vơi
CỔ tháp còn đây mộng rã rời
KÍNH vụn tình tan lòng mãi nuối
RA hình ảnh khuất dạ hoài nguôi
TÌM thơ để nén cơn sầu vợi
LẤY họa hầu xua nỗi nhớ hời...
BÓNG cũ người xưa thăm thẳm lối...
XẾP TÀN Y LẠI ĐỂ DÀNH HƠI.
Cư- Nguyễn.

TÌNH YÊU TUỔI HỌC TRÒ

Tình học trò ôi một thời áo trắng
Má ửng hồng bẻn lẽn cười dễ thương
Thật trong sáng của màu hoa tinh khôi
Chẳng mơ mộng cuộc đời... sao đẹp quá
Tình học trò ôi áo trắng ngày xưa
Vẫn hai buổi sớm chiều đến trường Chính
Những vần thơ lưu bút ôi nguyệch ngoạc
Trắng thơm nồng của màu giấy yêu thương
Tình học trò ta tạm biệt xa nhau
Của mùa phượng vỹ nắng đẹp sân trường
Giờ hoài niệm chỉ là tình áo trắng...
Ôi chưa biết yêu tuổi học trò xưa
Giờ kỷ niệm khẻ cười trong kí ức
Bien Nguyen

VỀ TRƯỜNG CŨ


Sáng nay em đi học
Tóc em cài ngọc lan
Hương ngọc lan thơm ngát
Quyện hồn anh ngất ngây


Ngày mai em đi học
Hàng mi buồn mong manh
Mỗi lần anh đứng ngắm
Cúi đầu em bước nhanh...


Ngày mai không đi học
Ve ngủ vùi trên cây
Chim ngừng thôi tiếng hót
Anh đứng nhìn ai đây?


Tôi về qua trường cũ
Đứng lặng nhìn ve kêu
Nhớ em tà áo trắng
Giờ xa cách nghìn trùng...
Nguyen Em
(25/9/2017)

YÊU ĐƠN PHƯƠNG

Cho dù thất vọng vẫn thầm yêu
Dẫu biết tình gieo khổ lụy nhiều
Lặng lẽ ôm sầu ai thấu hiểu
Cô thầm tưởng nhớ họ nào xiêu
Từng đêm khắc khoải phai hình liễu
Mỗi sớm hoài mong nhạt bóng chiều
Dệt gởi ngàn thơ lòng cũng thiếu...
Trao người vạn ý mãi buồn hiu?
Cư Nguyễn

NGANG ĐÈO HẢI VÂN

CẨM tú sơn hà đẹp Hải Vân
Vân hòa quyện biển nhất dương trần
Trần gian nắng tỏa như vào Hạ
Hạ thế mây vờn giống khởi Xuân
Xuân gởi tình thơ bày cảm họa
Họa trao ý nhạc tỏ mơ vần
Vần hay điệu nhã say lòng khách
Khách lặng ngắm nhìn chẳng bước chân…
Cư-Nguyễn

THUYỀN

Thuyền trôi mải miết giữa dòng đời
Thuyền ngược xuôi hoài nẻo gió khơi
Thuyền vượt bão giông đời nắng biển
Thuyền băng sóng dữ phận mây trời
Thuyền mơ bến cập yên bình gởi
Thuyền ước bờ neo lặng lẽ lời
Thuyền lạc loài theo cơn nước nổi...
Thuyền chờ tái ngộ cố nhân ơi!
Cư- Nguyễn.

YÊU

"Đời không ân ái, đời vô vị
Kiếp sống không yêu kiếp sống thừa"
Cố thi sỹ Xuân Diệu

ĐỜI bể tình sâu thẫm khó vừa
KHÔNG thề hẹn trước dễ gì ưa
ÂN hoài giữ dạ chân thành hứa
ÁI mãi bền tâm chẳng dối lừa
ĐỜI vạn thăng trầm tim vẫn chứa...
VÔ vàn dạt nổi ý nào thưa...
VỊ thắm hương nồng dâng rực lửa
KIẾP SỐNG KHÔNG YÊU KIẾP SỐNG THỪA
Cư Nguyễn

CHỜ NGƯỜI DƯỚI TRĂNG – Clara Ngo

HẠNH PHÚC BÊN EM

Cơn mưa tầm tã suốt đêm thâu
Đợi anh đợi mãi không thấy đâu
Đêm lạnh mưa rơi anh có thấy
Ướt lạnh vai mềm anh chẳng hay

Xa xôi cách trở anh tìm về
Bao nhiêu mộng ước ngày xe duyên
Trao nhau tình yêu như lời nguyện
Đến lúc bạc đầu anh không quên

Em là tất cả cuộc đời anh
Anh yêu em lắm trọn kiếp này
Hạnh phúc bên em đời tươi sáng
Hoa nở bốn mùa làn hương bay

Đời anh khổ cực hay thăng trầm
Bên em mãi mãi tình chẳng phai
Cùng nhau thương yêu đàn con dại
Chung tay xây đắp tìm tương lai
Nguyen Dung
09/09/2017

MƠ TÀN

Cánh buồm khuất biển cánh buồm trôi
Mộng vỡ tàn theo mộng vỡ rồi
Sương phủ vai gầy sương phủ lối
Lệ hoen mắt đỏ lệ hoen môi
Mây mù kéo ngập mây mù nổi
Gió lạnh lùa giăng gió lạnh bồi
Sao nỡ vong tình sao nỡ đổi...
Trắng như bọt sóng trắng như vôi
Cư- Nguyễn.     

ẢO VÀ THỰC

"Ngoảnh nhìn thời thế như cơn mộng
Được mất bại thành chốc ảo không"

NGOẢNH lại danh quyền tan bọt sóng
NHÌN quanh chức hão tựa mây bồng
THỜI cơ đã hé...vùi hy vọng
THẾ hệ đang bừng...lịm ước mong
NHƯ khói lam chiều sương quyện mỏng...
CƠN mây sẫm tối lũ tràn đồng...
MỘNG tàn tỉnh giấc đôi tay rỗng
ĐƯỢC MẤT BẠI THÀNH CHỐC ẢO KHÔNG
Cư Nguyễn

PHIÊN CA MƠ TIÊN

M đã được cấp phép post bài thơ này lên cho các bạn xem.
Đây là lần thứ 3 M đăng bài thơ vào trang này đó các bạn!
Mấy lần bị mất điện thoại, bài thơ cũng biến mất luôn.
Đây chắc là lần cuối M post lại bài thơ cũ vì tâm hồn chúng ta sẽ bị già đi theo tuổi tác.
Không lẽ một bà già trên 70 tuổi suốt ngày ngồi xem Tuổi Ngọc, còn thích xem " Anh Chi yêu dấu " và ngâm nga mấy bài thơ viết cho tuổi học trò sao các bạn?
M thấy điều đó hơi quái dị đó!
Chỉ còn có 6 năm nữa là bọn mình 70 tuổi đó các bạn.
Vui được ngày nào thì cứ vui đi, các bạn ơi !

. Phiên ca mơ tiên.
Có phải mùa xuân về trong mắt nai
Có phải mùa xuân về trên những ngón tay dài
Có phải hoa xuân vừa kết nụ
Và tình anh sẽ dài như ngày mai
Thì ngày mai là gì hở em yêu?
Có phải ngày mai là những sáng mơ chiều?
Có phải ngày mai là những chiều tan học?
Anh đứng nhìn theo làm cuống quýt chân yêu
Em đi từ trên con dốc cao
Anh chỉ muốn làm thơ như độ nào
Có những bài thơ dài như khóe mắt
Có những nụ hôn thơm như mùi cỏ may
Anh yêu mùa xuân như dáng em
Áo lụa ngà tơ vương vít ngón chân mềm
Anh yêu màu nắng say màu gió
Yêu cả trần gian rồi mơ tiên
Có gió mùa xuân thổi tóc bay
Có những bàn tay chẳng muốn ngủ say
Chỉ muốn nhìn em và khẽ bảo
Tay gầy làm lược cho ai đây?
Anh chải tóc em bằng đôi bàn tay
Đôi bàn tay với những ngón khô gầy
Anh đem màu nắng hong màu tóc
Tóc em dài như tháng với ngày
Anh muốn làm mây vương tình thơ
Anh muốn làm anh của những sáng mong chờ
Anh muốn làm anh say màu khói thuốc
Anh muốn làm anh say trong tình ngơ
Rồi những đêm dài anh tìm em trong mơ
Anh tìm em trong những sáng bơ vơ
Có phải anh yêu rồi không hở?
Yêu rồi đấy bảo sao là chả nhớ!

Có nhiều người bị say bởi bài thơ này rồi đó các bạn!
Minh Nguyễn