F tháng 6 2017 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (cuối)

DẤU LẶNG

Cũng đã hồn nhiên thơm nắng mai
Sao thưa ảo ảnh sớm tinh mơ
Đã như ngọn cỏ còn say ngủ
Lẫm đẫm sương giăng khuất xa mờ

Đếm dấu chân qua mấy đoạn đường
In vàng như nắng lặng bên hiên
Nhặt tiếng gà trưa thêm nốt nhạc
Biến khúc miên ca khúc ưu phiền

Mấy bận đi về đếm giọt mưa
Phiến xanh rưng rức giữa hoàng hôn
Âm thầm lặng lẽ rơi khoé lá
Nhỏ xuống thiên thu một mảnh hồn

Để thắp đêm lên đợi lặng thầm
Chờ nghe tiếng gõ nhịp thời gian
Để xem bóng ngã loang tường trắng
Một cõi riêng mơ mộng đá vàng

Chỉ là dấu lặng giữa buồn vui
Hồ thu gợn sóng lá vàng rơi
Xôn xao mấy ngả trong chiều gió
Xin chút an nhiên một cuộc đời
CN 30/6/2017

SÁO SANG SÔNG

SÁO nhỏ bay rồi lặng lẽ trông...
Thuyền ra khỏi bến Bậu theo chồng
Câu thề chót lưỡi giờ tan mộng
Tiếng hẹn đầu môi thoảng vỡ nồng
Pháo tiễn rơi đầy loang ngợp cổng
Hoa sầu rụng trải cuốn nhòa sông
Lòng ta bão tố dâng cuồng lộng...
Tựa lũ tràn tuôn phủ trắng đồng
Cư Nguyễn

HÒN VỌNG PHU 1

Bồng con mãi đợi thấy se lòng
Gió dãi mưa dầm lạnh giá đông
Dõi nẻo biên thùy mù mịt bóng...
Nhìn nơi chiến ải biệt tăm chồng
Tình chung thủy vạn đời ghi đức
Nghĩa sắt son ngàn kiếp tưởng công
Liệt nữ nghìn thu hương khói vọng...
Trời Nam vẫn khắc đậm duyên nồng.
Cư Nguyễn

HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (6)

PHAN THIẾT QUÊ TÔI

MŨI-Né bình minh rực ánh HỒNG
XANH ngời biển Mẹ chứa tình sông
Thuyền mơ cá BẠC hương đằm thắm
Bãi đợi VÀNG tôm sắc tỏa nồng
ĐỎ sẫm làn da tràn khát vọng
NÂU nhòa mái tóc dậy hoài mong
Hòn Rơm cát TRẮNG đồi thơ mộng
TÍM phủ Kê Gà khách lặng trông…
Cư-Nguyễn

HOA MẮC CỞ

THẸN thùng Hoa Mắc Cở ven đường
Tím buồn khép nép giấu thầm hương
Ẩn mình cô lạnh trong sương sớm
Dõi cánh chim trời lạc viễn phương...

Em Hoa Trinh Nữ lén mộng mơ
Cùng với người thượng dạo biển bờ...
Dẫu biết gái quê nào kinh nghiệm
Sao vẫn hoài mong với vọng chờ...?

Gió hỡi thôi đùa cành bé nhỏ...
Mưa ơi đừng vùi dập niềm mơ...
Người hãy quay về đường vạn dặm...
Để lòng thôn nữ trọn ước mơ!
Cư- Nguyễn.

TỪNG THU CHẾT...

" Mà từng thu chết từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người"
Trích thơ TTKH.
MÀ ngỡ còn vang vọng tiếng cười
TỪNG ngày lạnh lẽo dưới sương rơi
THU vàng võ ứa châu nhòa mắt
CHẾT tái tê nhòa lệ đẫm môi
TỪNG dõi thuyền chân trời khuất vợi
THU chờ nhạn cuối biển mờ vơi...
CHẾT rồi kỷ niệm tình nhân hỡi:
VẪN GIẤU TRONG TIM BÓNG MỘT NGƯỜI.
Cư- Nguyễn

HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (5)

VỀ THĂM TRƯỜNG CHÍNH TÂM

Tôi về thăm truờng cũ
Chính Tâm xưa đâu rồi
Hàng dừa xanh trơ gió
Cổng trường xưa còn đó
Nhưng đã khép từ lâu

Tôi về thăm trường cũ
Qua ngõ mới bây giờ
Nhìn tên trường thay đổi
Bồi hồi nhớ trong tim
Một thời ta cắp sách
Bao kỷ niệm khó quên

Tôi về thăm trường cũ
Lớp ngày xưa đây rồi
Vẫn bảng đen phấn trắng
Bục giảng vẫn đứng yên
Nhưng thầy cô người mới

Tôi về thăm trường cũ
Sân trường ôi vắng lặng
Gió nhẹ nhàng từng cơn
Một thời bao kỷ niệm
Nỗi tiếc nuối thẩn thờ

Tôi về thăm trường cũ
Cơn mưa chiều rớt hạt
Nước tung tóe đầy sân
Áo dài trắng đứng đợi
Mong mưa hãy ngừng rơi

Tôi về thăm trương cũ
Nắng trãi nhẹ sân trường
Dấu chân in còn đó
Ôi nhung nhớ trong lòng
Thôi một thời quá khứ
Hãy chôn chặt trường xưa
Coi như là kỷ niệm
Của tuổi mộng học trò
Áo trắng trường Chính Tâm
Bien Nguyen

CÒN CHĂNG...

Còn chăng giấc mộng vỡ tan rồi
Biển động chia lìa rẽ lứa đôi
Sóng vỗ trùng khơi mù mịt nổi
Giông gào núi thẳm cuộn cuồn bồi
Thuyền đang khuất thẫm... thuyền đâu nhỉ?
Nhạn đã xa mờ...nhạn hỡi ôi!
Ước hẹn giờ thôi đành cũng chỉ...
Ngàn thu mãi mãi cách ngăn người
Cư- Nguyễn.

HẠNH PHÚC MUỘN MÀNG – Clara Ngo

RƯỢU ĐÃI KIM BẰNG

"Rượu vui bạn quí ngàn chung ít
Ngữ gặp kẻ sơ nửa ý nhiều"
RƯỢU đãi kim bằng thỏa bấy nhiêu
VUI thay tái ngộ giữa gian lều
BẠN vàng chẳng nói lòng thông hiểu
QUÍ hữu không lời dạ cảm yêu
NGÀN chén men nồng ôn lắm chuyện
CHUNG ly tửu ấm luận bao điều
ÍT khi trở lại tình đâu thiếu...
NGỮ GẶP KẺ SƠ NỬA Ý NHIỀU
Cư- Nguyễn.

CÁI CÒ

CÁI cổ con cò cóng cọng cong
Nhòm nha nhấp nhổm nhóng nhong nhòng
Vẻ vời ve vản vơ vờ vợ
Điếu đóm điệu đàng đóng đỏng đong
Cặm cụi cần cù cân cẩn cấn
Vội vàng vất vả vọng vòng vong
Bộn bề bới bốc ba bà bạo
Tất tả tơi tàn tỏng tọng tong
Cư Nguyễn

TRẢ CHO NGƯỜI

Trả cho người trả hết hồn tim
Trả giấc mơ hoa mộng say mềm
Trả mái tóc bay chiều lộng gió
Trả lời âu yếm lúc tàn đêm

Để ngồi lặng lẽ ngắm vầng trăng 
Để tiếc hoài mơ tưởng bóng hằng
Để vọng thiên đường xa thẳm lắm
Để rồi vỡ mộng nhận gì chăng

Trao người tất cả hết còn chi
Trao trọn rồi mang hận trĩu ghì
Trao chẳng cần mong người đáp trả
Trao giờ gánh nặng mối tình si

Yêu là dâng hiến chẳng mong đòi
Yêu giữ trong lòng khó thể nguôi
Yêu em anh ngại gì lỗ lãi
Yêu để sầu vương vấn một đời...
Cư- Nguyễn.

BÁN TRĂNG

Trăng này trăng của chị Hằng. 
Thế gian người đã mua trăng hết rồi.
Còn tôi bán ké trăng hình. 
Bán cho những kẻ thất tình mà thôi. 
Còn ai nói tỉnh hay điên. 
Xin cho hai chữ bình yên cuộc đời

Bien Nguyen

TIẾNG TƠ LÒNG

ĐƯỜNG khuya vẳng vọng khúc dương cầm
Thổn thức ưu tình khẽ gợi âm..
Chạnh nhớ quê nhà sương khói tỏa
Hoài thương đất Mẹ gió mưa trầm
Bờ tre rặng trúc đời yên tĩnh
Ruộng lúa ao vườn cảnh tịnh tâm
Lãng bạt đô thành muôn cám dỗ...
Đường khuya vẳng vọng khúc dương cầm
Cư Nguyễn

SƯƠNG TRẮNG PHỦ ĐẦY

SƯƠNG chiều phủ trắng nhuộm đồi mơ
Núi nhạt nhoà mây tím đợi chờ
Kiếm gãy lưng đèo tan giấc mộng
Cung lìa giữa suối vụn đường tơ
Người đi vọng quốc hồn trăn trở
Kẻ lạc hoài hương trí thẩn thờ
Bạc tóc tìm nhau vàng võ nhớ
Sông đời cuốn chảy lịm tàn xơ…

Cư-Nguyễn

TƯỞNG...

TƯỞNG cùng lý tưởng bên nhau
Nào hay dâu bể đời xao xác buồn
Lâm Viên nhòa nhạt trời sương
Phố xưa dốc cũ vấn vương buổi nào...

Dư âm vọng mãi ngàn sau
Choàng mơ tỉnh giấc ...nghẹn ngào lệ rơi
Cố nhân biền biệt xa rồi
Đồi hoang quạnh quẽ riêng tôi lạc loài

Ngàn thông vẫn đợi mong ai
Thác tuôn muôn nẻo...mờ phai bóng người...
Hồ âm thầm giấu sầu côi
Lang thang giữa phố lòng tôi trĩu buồn
...
Cư Nguyễn

---DÒNG SÔNG YÊU THƯƠNG---

Người viễn xứ nhớ dòng sông thuở ấy
Ánh bình minh dòng nước chảy lợ êm
Ông lão chài thả Rớ sớm sương lam
Một vài chiếc thuyền tung xoã lưới,
Dòng sông xứ người êm in bóng rọi
Bình minh vừa ló dạng gọi tay chèo
Trên dòng sông CHARLES tấp nập anh hào
Giới Khoa bảng, khoẻ, thuyền chèo lướt nước,
Dòng sông thuở ấy, dòng sông đất khách
Cùng chung vòm trời dưới ánh bình minh
Mang đầy yêu thương sức sống đậm tình
Vượt bao thử thách hoà mình nhịp sống,
Đạt thành quả cho ta bao ước mộng
Tình yêu thương với tháng năm dài
Hãy yêu đi đừng dối trá sinh ly
Dòng sông cuộc đời trong hoài xanh biếc.
Phan Khôi 06/27/017

HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (4)

NHỚ MÙA TỰU TRƯỜNG

Tháng năm nhớ tuổi học trò
Nhớ thời áo trắng nhớ trường năm xưa
Trường xưa phủ mái phong thưa
Hàng cây phượng vỹ đong đưa hạ về
Sân trường văng vẳng tiếng ve
Báo mùa hạ đến nỗi niềm chia tay
Bạn bè nỗi nhớ cay cay
Mong mùa thu đến gió lay tựu trường
Sắc thu se lạnh mây Hường
Báo mùa khai giảng trống trường rộn vang
Nhìn sân sắc trắng lẫn xanh
Như vầng mây trắng Hoa chanh xanh nồng
Bây giờ qua tuổi màu hồng
Quay về kỷ niệm nhớ trường năm xưa
Mong rằng bạn hữu một thời
Nhớ mùa lá rụng tựu trường đừng quên
Bien Nguyen

ĐÔI BỜ

Đôi bờ cách biệt rẽ tình nhau 
Thổn thức từng đêm vẫn nguyện cầu
Tái ngộ thôi buồn hoen mắt đỏ
Tương phùng khỏi nhớ đọng chiều nâu
Đường xưa dạo bước vùi thương nhớ
Phố cũ du hành lịm tủi đau
Lại ngất ngây lòng hoa bướm thỏa...
Hồn say đắm mộng rũ cơn sầu
Cư Nguyễn

HOÀI NIỆM TUỔI HỌC TRÒ 19

Quay về áo trắng một thời
Bàn bè cùng lớp mỗi người phương xa
Tháng ngày vương vấn tình ta
Nhớ người cùng lớp xưa giờ ở đâu
Trường xưa đã chết từ lâu .
Bạn bè giờ đã đi đâu hêt rồi
Còn chăng kỷ niệm xa xăm
Giờ còn Ký ức tháng năm học trò
Mổi lần nhìn sắc phượng hồng
Nhớ thời cắp sách trong lòng nhớ nhung
Nhớ gì trống đánh thùng thùng
Báo giờ ra lớp vui cùng bạn thân
Kia rồi ghế đá trên sân
Một thời ngồi đó hàn huyên bạn mình
Nhớ gì bạn hữu si tình
Một thời ép phượng trang thơ trắng nồng
Tiếng thơ tiếng hát tơ lòng
Ước mơ ước mộng sắc hồng thời gian
Bạn ơi bạn hữu giang san
Nhìn trăng trắng khuyết tháng 12 nhớ về
Về đây họp lớp tụi mình
Hàn huyên kể chuyện chung tình ngày qua
Mong rằng bạn hữu gần xa
Nhớ ngày họp lớp chính Tâm quay về
Bien Nguyen

HƯƠNG QUỲNH

Vườn trăng tỏa ngát nhụy hương quỳnh 
Cứ ngỡ em về mộng khiết trinh 
Gió thoảng lay cành say đắm nụ
Sương chao đọng lá ngẩn ngơ mình 
 Hồn như lạc bước vùng mê huyễn
Phách tựa bay vờn cõi ảo thinh
Bướm lả vào hoa trầm cõi lụy
Lòng ngây ngất lịm giữa men tình
Cư Nguyễn

HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (3)

HÈ ƠI

Dù mùa thu đã đến
Sắc phượng có phai tàn
Mùa hè thật nhung nhớ
Áo dài trắng biết không
Dù mùa hạ có qua mau
Ngoài đường xác phượng rơi 
Sân trường ôi vắng lặng
Nuối tiếc mùa hè thương
Dù tuổi mộng có qua đi
Bồi hồi nhớ kỷ niệm
Thật nhớ hoài không quên
Bây giờ U60 rồi nhĩ
Nhìn cánh phượng tả tơi
Nhung nhớ thời áo trắng
Một thời từng cắp sách
Mong phượng nở đầy trường...
Xin chúc người áo trắng
Một thời là kỷ niệm
Hãy ôm chặt mùa hè
Bien Nguyen

ĐẤT

Đất nuôi ta lớn từng ngày
Đất ôm hạt thóc nảy mầm xanh xanh
Đất hôn cây cỏ xanh tươi
Đất hoà với gió hơi sương đầu mùa
Đất cho hoa thắm em yêu
Tặng người yêu dấu tình em dâng người
Quê hương đất chảy phù sa
Vun bồi ruộng lúa nhà nhà ấm êm
Bao năm đất chẳng rời xa
Theo ta vào chốn mộ sâu ngậm ngùi
Ta nằm một cõi lặng yên
Nghe hồn đất nói bình yên mộ phần
Đời người cũng là đất thôi
Sao không nương nhẹ tình người với nhau.
Ng Dung 25/06/2017

MỤC ĐỒNG

Sáng nay ngồi uống Cà phê
Nhìn thấy thằng Bờm ngồi trên lưng Trâu
Che ngang mái tóc, bờ vai
Dây lạt xoay xoáy cột tai nón cười
Cái đầu ba chỏm tóc đen
Tay cầm sáo trúc, không hoen u sầu
Vui vui miệng đọc câu vè
Hoà cùng tiếng hót chích choè lồng son
* Trâu ơi ta bảo trâu nè
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta
Cấy cầy vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy ai mà quản công
Ai về Phan thiết quê tôi 
Nhớ thăm một chút quán ơi: Mục đồng 
Nhâm nhi giọt đắng tiêu sầu
Cà phê đen đá, sữa mầu trắng tinh
Con ông quản Cử chạy bàn
Tóc vàng da trắng môi màu đóa hoa
Tên là Thiện Mỹ đẹp trai
Chiều chiều gỏi ốc lai rai bạn bè
Ra đường Thiện hãy còn son
Về nhà chàng đã hai con cùng nàng
Anh Tuấn nhiếp ảnh phó nhòm
Là con chú bác, còm còm cao cao
Đôi tay máy ảnh Ni kon
Nheo nheo mắt trái chụp con trâu cười
Miệng nói tay bắt mặt mừng
Anh chàng Thiện Mỹ ngập ngừng... tiền bo !
Nay ngồi ở quán cà phê
Mục Đồng anh hởi có chê thơ dài
Thi phú Bay viết nhoe nhoe"
Thôi thì cũng chịu: Choa " lang chang " mà
Cười vui một chút bạn phây
Ba làng ta hởi cùng quây vòng tròn
Hát vang đoàn kết thương yêu
Vinh Phú Thanh Hải nhớ trường Chính Tâm
Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn
Thôi thơ đã quá dài rồi
Tuan Nguyen hẹn nhá ở bài viết sau./.
"ảnh tác phẩm điêu khắc gia
THIỆN MỸ tại quán cà phê số... đường Võ thị Sáu - Bình Hưng - Phan Thiết- Bình Thuận- VN ."

TIỀN KIẾP GỌI TÊN – Clara Ngo

KHÔNG BAO GIỜ...

KHÔNG bao giờ quên bóng hình em
Nhớ em thao thức mãi từng đêm
Một mình trơ trọi trên phố vắng
Lạc lõng vằng trăng rũ bên thềm

Không bao giờ quên tiếng cười em
Giữa chốn phồn hoa rực ánh đèn...
Ngơ ngác tìm em nào ai biết
Cay đắng mình anh nỗi muộn phiền

Không bao giờ nghĩ phải xa em
Kỷ niệm ngày nao thật êm đềm
Khoảnh khắc chia ly lòng uất nghẹn
Làm sao em hiểu được nỗi niềm?

Không bao giờ phai nhạt tình em
Nguyệt Quế là em dịu hương đêm
Là giọt mưa tình xua nắng Hạ 
Là ly mật ngọt lúc say mềm...
Cư-Nguyễn

RƯỢU...

Rượu dõi kim bằng chẳng thấy đâu?
Rượu mong chiến hữu thuở ban đầu...
Rượu mừng tái ngộ tình khôn xiết
Rượu hỉ tương phùng nghĩa bấy lâu!
Rượu nhạt say mèm quên ảo tướng
Rượu cay khật khưỡng thoát mơ hầu...
Rượu nào giải nỗi sầu xa xứ?
Rượu nhớ quê nhà hỡi nẻo đâu???
Cư- Nguyễn.

BUỒN 💜 💜 💜!

Giọt nước mắt nào cho ta, cho người?
Cho niềm đau tận cùng.
Cho nỗi buồn vô hạn.
Cho nỗi xót sa buốt đắng.
Cho nỗi niềm dâng kín.
Cho người đi... kẻ ở.
Cho thấm đậm... tâm can.
Ta còn lại được điều gì?
Cõi vô thường . Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f96/1/16/1f49c.png💜Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f96/1/16/1f49c.png💜Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f96/1/16/1f49c.png💜!
Catarina Lan

HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (2)

CẦU SẮT NGÀY NAY

Chùm ảnh của CHINH DAO

MƯA SÀI GÒN NHỚ MƯA ĐÀ LẠT

Mưa Sài Gòn gieo nỗi buồn chi lạ
Chạnh nhớ về Đà Lạt dáng người thương
Nhớ nhung sao hình ảnh một ngôi trường
Bao kỷ niệm khuất mờ sương lạnh lẽo

Mưa Sài Gòn phũ phàng cành rũ héo
Chỉ càng khơi bạc bẽo với lạnh lùng
Chỉ gợi lên Đà Lạt giũa mưa phùn...
Ta nép cạnh cùng nhau không lẻ chiếc

Mưa Sài Gòn nhớ mắt màu nhung biếc
Nhớ môi hồng da diết hỡi tìm đâu
Bể dâu nào hai đứa rẽ lìa nhau
Đời cách biệt biết bao giờ tái ngộ

Mưa Sài Gòn nhớ hoài Đà Lạt phố
Nhớ cuộc tình dang dở vội vàng qua
Chờ bao Xuân đợi mấy Hạ sao mà...
Người cứ mãi lạc loài nơi đất lạ?
Cư- Nguyễn.

TÌNH MÂY GIÓ

MÂY buồn giận Gió cũng từ lâu
Gió dỗi hờn Mây để nặng sầu
Mây ngẩn ngơ bay chờ Gió lặng
Gió thờ thẩn ngóng đợi Mây sâu
Mây cùng Gió thỏa bao thề ước
Gió với Mây hòa lắm nguyện cầu
Mây lửng lơ tình nên Gió rũ...
Gió tìm Mây mãi suốt canh thâu
Cư- Nguyễn

PHAN THIẾT SỨC SỐNG MỚI


QUA BAO NỖI THĂNG TRẦM
GỞI NGƯỜI NƠI VIỄN XỨ
NHỚ VỀ MỘT DÒNG SÔNG
CÀ TY BÊN THÁP NƯỚC
CÂY CẦU LÊ HỒNG PHONG
SOI BÓNG IN ĐÁY NƯỚC
TRĂNG MÂY TRÔI LỮNG LỜ
EM XA CÁCH PHƯƠNG TRỜI
ANH VẪN CHỜ VẪN ĐỢI
ƯỚC MƠ NGÀY GẶP LẠI
HẠNH PHÚC KẾT DUYÊN TÌNH.

Tuan Nguyen 25/6/2017

HỌP MẶT LẦN THỨ 20 (1)

CÓC


Lóc ca lóc cóc - ngựa phi 
Khảm kiệu vàng đưa, về dinh em nằm.
Con cóc là cậu ông Trời, 
Ai mà đánh nó thì trời đánh cho.
Da Cóc mà bọc trứng gà
Bổ ra thơm phức cả nhà muốn ăn.
Ngân nga vè cóc lăng săng
Nhìn sang nhà trước muốn ăn Cóc rồi.

Nhớ xưa hàng xóm có O
Ngọt ngọt chua chua co ro chưa chồng
Bên nhà cách nhau cây trồng
Xanh xanh thâm thấp dáng hồng đẹp tươi
Cha me đặt tên thật ươi
Mang danh cô Cóc thật tươi trăng tròn
Nhà nàng bên cạnh giếng tròn 
Trồng một cây Cóc trong vòng trời xanh
Kêu tôi qua hái chân nhanh
Leo lên cây Cóc có manh áo chàm
Cần câu thêm móc càm ràm
Sao mấy bữa trước mày rày đi đâu
Tôi cười nói nhỏ đi câu
Cô vui đá mắt lâu lâu nhớ mà
Cành cao cóc chín là đà
Quần đùi lũng đáy ai mà ngờ đâu
Ngước nhìn ánh mắt thấu xâu
Nói vui á há:.. cóc đâu trong quần 
Móc đại vài trái rơi sầu
Tụt mau xuống gốc, trái Bầu cười to
Chạy mau gấp gấp bịt bo
Thay quần jean sọt nó bo trứng tròn
Cô em gọt vỏ lòng vòng 
Bên ngoài trái cóc, miệng giòn dãi rơi
Dao cau tách miếng mà chơi
Cầm nhanh ăn nhé mà xơi đã thèm
Muối ớt giả nhuyễn chấm kèm
Chua cay mặn ngọt như hèm heo ăn
Tôi nàng hai đứa vừa ăn
Mắt cay ướt lệ như trăng thu tàn
Đông sang Hè đến lá vàng
Sang ngang lấy chồng em càng tươi xinh
Trưa nay dưới gốc phân minh:
Cóc ơi em hởi : "Đức Linh" Nhái nè.
Tuan Nguyen 24/6/2017
" Ảnh Tuan Nguyen chụp cây Cóc nhà bà Hồi ở đối diện nhà tôi đấy"

TÌNH EM

Áo trắng em bay tựa thiên thần
Lời đưa dịu ngọt lắm người say
Anh người quân tử còn đứng ngẩn
Đường đời đôi lúc cũng say say
Đôi môi đỏ mọng mối tình ngây
Em hôn nắng sớm gió bay bay
Hôn cả bờ vai trời mưa bão
Cứ ngỡ tình ta ở chốn này
Anh ở xa lắm cũng buồn lây
Thương em mà chẳng được xum vầy
Viết lời thơ gởi chẳng được mấy
Tả sao cho hết nỗi lòng này
Sao người cứ ngửa bàn tay đếm
Đếm tình,đếm mộng,đếm bình yên
Nắm bàn tay lại hồn anh đến
Dấu vào tim em gói nỗi niềm
Cuộc đời cay đắng lệ tuôn rơi
Nào ai biết được lúc nào vơi
Trao nhau vòng tay không ân hận
Một chút tình thôi đủ ngàn lời.
Nguyễn Dũng
24/06/2017

CUỐI CON ĐƯỜNG EM TỚI… LÀ ANH!

Anh và em… như hai mảnh trăng trời
Ai lỡ ghép trong trò chơi số phận
Nên hụt trước, hẫng sau… khập khiễng
Giữa dòng đời… khi tay nắm tay nhau
Đã không còn mộng ước gửi xưa sau
Mùa đang nảy những nụ mầm ngang trái
Gió đang thổi về phía trời hoang dại
Và cơn mưa… rơi từng hạt lạnh lùng

Ảo ảnh chăng…? Bao khao khát chất chồng
Giờ im lặng trước dư âm vụn vỡ
Cho tiếc nuối những chiều sương lá đổ
Giấu nhòe phai hình bóng cũ vào lòng…
Anh sao đành vứt bỏ những chờ mong
Dù yêu dấu ngày nào không còn nữa
Thời gian trôi chập chờn qua liếp cửa
Chở hồn vui vào ký ức vô hình

Có thể rồi câu chuyện của chúng mình
Cùng thương nhớ nhạt phai màu kỷ niệm
Nhưng em mãi là em vĩnh viễn
Mong cuối con đường em tới… vẫn là anh!!!
- Chiều Tím -

TÌNH YÊU AI BÁN MÀ MUA - AI CHO MÀ NHẬN - AI THỪA MÀ XIN?

Tình yêu cũng lắm nhỏ nhen toan tính, chỉ vì một cái tôi ích kỉ mà giẫm nát một cái tôi khác.
Tình yêu đôi khi được ví như một cuộc kinh doanh đầy rủi ro, thế nhưng người ta lại sẵn sàng bỏ vốn không ngần ngại, đơn vị cho và đơn vị nhận luôn là những giá trị không đồng đều về cả lượng và chất, họ đem vài cân quan tâm trao đi chỉ để đổi về một giây ánh nhìn lạ lẫm. Con người ta tìm nhau chỉ để cùng nhau lấp đi những chông chênh cô đơn trong cuộc sống, xua đi những sợ sệt khi cái một mình làm tối lòng lý trí, khi mà một vài cảm xúc quá dư thừa còn vài cảm xúc khác lại thiếu thốn đến khô cạn.
          Tình yêu đôi khi được ví như một cuộc kinh doanh đầy rủi ro.
          Suy cho cùng họ cũng chỉ là sinh vật yếu đuối được khỏa lấp bằng thứ áo mạnh mẽ mong manh không che nổi gió, những con người “giả dối” khoe cái nụ cười vô ưu mà thảng thốt “vẫn ổn” trước mặt những kẻ “giả dối”. Dối chi những cô liêu trống thiếu của bản thân, vì dối vì giấu nên người ta có biết đâu, vì người ta không biết nên cứ e dè không dám tặng lại. Con người ta cũng lạ thật, cứ biệt lập cảm xúc của mình rồi tạo ra những cảm xúc khác, vậy nên cô đơn cứ mãi cô đơn vì đi đến cùng trời cuối đất rồi thì vẫn quay về với cái quạnh quẽ.
          Người kinh doanh giỏi là người biết vượt qua những lần thất bại, người yêu tốt là người biết vượt qua những lần tình phụ.
         Tình yêu ấy, phải đem ra bày trưng để người ta còn thấy, muốn bán tình yêu mà lại giấu cất thì làm sao người ta biết mà kì kèo mua bán cho được, kinh doanh thì cần phải dũng cảm liều lĩnh, và kẻ kinh doanh tình yêu là những kẻ cần dùng nhiều hơn cái lượng bình thường ấy. Người kinh doanh giỏi là người biết vượt qua những lần thất bại, người yêu tốt là người biết vượt qua những lần tình phụ, chín lần lỗ sẽ có một lần lời, và cái lời ấy lại gấp đến chín lần những lỗ lã, vậy nên hãy cứ vựt mình lên khi vấp váp, biết đâu sau lạc lối là một con đường rộng dài bằng phẳng.
Kinh doanh, có “chân thương” thì cũng có “gian thương”, lắm kẻ bán buôn tình yêu giả, hoặc chỉ bán vài ba lạng nửa cân, còn lại chỉ độn thêm đau thương tan nát để kiếm lời vài xu hạnh phúc. Ấy đấy, tình yêu cũng lắm nhỏ nhen toan tính, chỉ vì một cái tôi ích kỉ mà giẫm nát một cái tôi khác, vậy nên khoảng cách giữa người với người cứ ngày càng hở miệng rộng hơn, ngờ vực… nghi ngại…dằn dè… vì đã mất đi niềm tin nhẹ tựa nắng.
           Tình yêu là món hàng khó bán, nhưng bán được rồi không biết kẻ mua có trân trọng nâng niu hay chán chê lại vứt vào một xó xỉn nào đó, lỗi tại người bán trao nhầm cũng tại kẻ mua quá hờ hững vô tâm nên đến cuối đường tình yêu vẫn không có mặt ở đó. Yêu rồi, bán rồi, mua rồi thì nên gìn giữ, đâu phải thứ nào cũng có nhiều để có thể mua thêm, đời người dài ngắn cũng như một ván cờ, kết thúc nhanh hay chậm đôi khi không phải ta quyết định là được, tình yêu cũng vậy, nhưng ta có nhiều cách để đi tốt hơn chứ không phải cứ khoanh tay bó gối đi một ván cờ mờ mịt.
TH (St)

LẦU NƯỚC

Chùm ảnh của CHINH DAO
 

PHAN THIẾT

Đêm trăng sáng trời cao lộng gió 
Tiếng muôn trùng gọi sóng có nghe chăng
Nâng nhẹ trên tay bông cúc trắng
Tâm tư sầu buồn trầm lắng yêu thương 
Bên dòng sông vắng chân tôi bước
Nhớ dáng em xưa áo ướt chiều mưa
Bên nhau cùng mộng xây duyên thắm
Chinh chiến ngày nao đôi mắt nhạt nhoà
Tháp nước đứng đợi trang hoài niệm
Dòng sông Cà Ty nhẹ hiệp vấn vương.
*lang thang đêm tháng 6/2017*
Tuan Nguyen

BÌNH THUẬN QUÊ TÔI

SÓNG vỗ lùa theo cát dọc đường
Hàng dừa rợp bóng dõi trùng dương
Hòn Rơm tĩnh lặng hồn suy tưởng
Mũi Né mơ màng dạ vấn vương
Ngập kín thuyền nâu hòa rộn bãi
Tràn trề cá bạc tỏa ngời hương
Về Phan Thiết để yên bình ngắm...
Tháp cổ ưu trầm đợi nắng buông

Cư Nguyễn

HOÀI NIỆM TUỔI HỌC TRÒ 18

Thôi nhé em một thời ta nhớ mãi
Tháng ngày qua tuổi mộng tuổi trăng tròn
Xưa đi học một thời ta cắp sách
Thuở hồn nhiên áo trắng nhớ gì không
Ôi kỉ niệm sân trường ngày khai giảng
Cánh phượng hồng xơ xác bởi thời gian
Áo trắng dài trắng trắng đẹp thên nga
Tiếng trống trường vang vọng cõi không trung
Giờ học đầu khác hằn thuở ngày nao
Vẫn trường cũ nhưng khác thầy cô cũ
Giờ ra chơi hơi nhút nhát thẹn thùng
Kỷ niệm xưa một thời ta nhớ mãi
Rồi thời gian trải dài theo năm tháng
Lớp học xưa mỗi người xa nhau mãi
Người chia tay mỗi đứa một phương trời
Ôi cuộc chiến có người về đất mẹ
Bỏ lại sau hoài vọng tuổi học trò
Nguời mơ ước có người gỏ đầu trẻ
Tiếng vần thơ giống thầy cô ngày cũ...
Ôi cuộc đời sao năm tháng là thế hở
Xin chúc ai hoài niệm thời áo trắng
Hãy nhớ về trường cũ lớp ngày xưa
Dù áo trắng không bao giờ mặc nữa
Kỷ niệm này xin nhớ mãi với thời gian
Bien Nguyen

SAY TÌNH

MEN nồng khật khưỡng buồn chưa cạn
Rượu đắng càng tê buốt nỗi lòng
Ngất ngưỡng chìm sâu vào ảo mộng
Vật vờ đắm lụy giữa huyền không
Hoài sương phố cũ vùi cơn nóng
Vọng nắng đồi xưa giải tiết Đông 
Chợt tỉnh nghe niềm riêng khuấy động
Tìm đâu thấy nữa nét môi hồng
Cư- Nguyễn

Em theo anh về chốn quê xưa 
Gió nắng ru thưa nỗi nhớ sao vừa 
Có bờ ao hàng dừa xỏa tóc 
Có mẹ già tiếng khóc bé thơ
Mình hẹn nhau nối lại tóc tơ
Bao ước mơ ngày thơ xin nối lại 
Hạnh phúc tái lai lòng yêu sống mãi 
Tương lai không dài thời gian đợi ai?
Ngày mai nhé hẹn nhau ta về nhà 
Đường sẽ không xa hoa trái mượt mà 
Ta lại gần ta nguyện ước bao la 
Lời yêu thật thà nồng nàn hoan ca
Anh sẽ dệt thơ như xưa nhé anh?
Kìa trời trong xanh liễu tơ mong manh 
Em trong tay anh tiếng tơ chân thành 
Trọn giấc mộng lành liền kề yến anh
Rồi khi bên nhau cùng ngắm trăng sao 
Niềm thương dạt dào chẳng còn ước ao 
Ôi nụ hoa đào nắng mai xôn xao 
Lối nhỏ mình về tình yêu thanh tao
Hồ Thúy Hương