F tháng 5 2017 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


NGỒI LẠI BÊN NHAU

Giờ đi khắp muôn nơi
Nhớ thương ngày tháng cũ
Cây xoài nghiêng bóng rũ
Sắc hoa đào trước sân
Có ai vẫn tần ngần
Trên lối vào lớp học
Kỷ niệm xanh vẫn mọc
Dẫu năm tháng hoang liêu
Ký ức còn chắt chiu
Đưa nhau chìm sóng nhớ
Tim nồng nàn gợi mở
Khi chúng mình bên nhau
Thân ái ngọt lành trao
Luyến lưu ngày tương ngộ
Hoa phượng hồng nở rộ
Nắng hạ đã vàng hiên
Bạn hữu khắp mọi miền
Quay về ngày gặp gỡ
Lời thơ xanh trang vở
Giọng hát ngọt ngào hương
Cho hạ vàng vấn vương
Cho tình này vọng mãi
Hai mươi năm ngồi lại
Chúng mình còn bên nhau
Hồ Thúy Hương

MÙA CHIA TAY

Hoa bay phủ thắm một phương trời
Nắng lụa chan hòa trãi gió rơi
Lối cũ u hoài mưa vọng tiếng
Đường xưa khắc khoải gió buông lời
Choàng vai nhắc nhở em còn khóc
Tựa cửa sầu thương khóe mắt khơi
Ngoảnh lại nhìn nhau xa chẳng nỡ
Xoay lưng nức nở biệt ly rồi

Xoay lưng nức nở biệt ly rồi
Kỷ niệm đong đầy tiếc nhớ ơi
Trắc trở lao đao tình cách vợi
Xa rời lận đận khối thương vời
Nào đâu sách vở chung đôi tới
Những lúc tâm đầu bạn hữu ơi
Phố biển trời Phan chia sẻ lối
Về đi gặp lại mãi không rời
Hồ Thúy Hương

MÙA LY BIỆT

Mùa ly biệt đến đỏ khung trời
Ảm đạm sân trường cánh phượng rơi
Lén gửi bài thơ buồn ngượng tiếng
Thầm trao bức ảnh thẹn không lời
Môi cười cố giữ thôi đừng khóc
Mắt lệ mong kìm cứ vẫn khơi
Nắm chặt bàn tay rời chẳng nỡ...
Ngày mai mỗi đứa một phương rồi
Ngày mai mỗi đứa một phương rồi
Phút tiễn đưa này lệ khó vơi
Tổ ấm đàn chim bay thẫm vợi
Trường yêu bọn trẻ bước xa vời...
Thương hoài lớp học người xưa hỡi
Nhớ mãi cô thầy bạn cũ ơi!
Dẫu biển trời chia lìa vạn lối...
Dù sông núi biệt cũng không rời!
Cư- Nguyễn

CHIỀU HOANG

Sương gió quyện gầy đổ bóng tan
Nhạt dần chia vệt loáng dâng tràn
Hương trầm dẫu khuất xưa nguyền vọng
Sắc hợp lầu hoa phấn dạt tàn
Thương luyến dạ còn in thắm mộng
Nhớ hằng tâm nguyện ước thề hương
Vương lòng sợi ái tình nồng hưởng
Sương gió quyện gầy đổ bóng tan

Tan bóng đổ gầy quyện gió sương
Hưởng nồng tình ái sợi lòng vương
Hương thề ước nguyện tâm hằng nhớ
Mộng thắm in còn dạ luyến thương
Tàn dạt phấn hoa lầu hợp sắc
Vọng nguyền xưa khuất dấu tơ hương
Tràn dâng loáng vệt chia phai nhạt
Tan bóng đổ gầy quyện gió sương
Hồ Thúy Hương

BÌNH MINH

Sương nhòa nắng tỏa rọi mù tan
Sáng rực hồng dương phủ ngập tràn
Hương biển ngạt ngào đêm tối vỡ
Sắc trời xanh thẳm bóng đen tàn
Thương hoài buổi nguyện câu thề ái
Nhớ mãi hôm nguyền ước thệ ân
Vương vấn núi sông tràn xúc cảm
Sương nhòa nắng tỏa rọi mù tan
Tan mù rọi tỏa nắng nhòa sương
Cảm xúc tràn sông núi vấn vương
Ân thệ ước nguyền hôm mãi nhớ
Ái thề câu nguyện buổi hoài thương
Tàn đen bóng thẳm xanh trời sắc
Vỡ tối đêm ngào ngạt biển hương
Tràn ngập phủ dương hồng rực sáng
Tan mù rọi tỏa nắng nhòa sương
Cư- Nguyễn.

MẢNH ĐỜI

Chuyện tình giữ đến ngàn sau
Xanh nhòa bóng nguyệt thương bao lời đồng
Ngày xưa chung lối tình hồng
Nụ hôn mật ngọt đượm nồng nét môi
Để chiều tím lạnh chia phôi
Xa xăm cách nẻo đơn côi chốn này
Mưa sầu dâng kín trời mây
Sao ai nở bỏ trăng gầy sóng quê
Nhớ thương ngát vọng hương thề
Thềm hoang nhánh liễu lê thê mi buồn
Sông Mường con nước chiều tuôn
Hắt hiu trống quạnh trong khuôn viên này
Xa xôi mỏi cánh chim bay
Đèn khuya chếnh bóng cơn say điệp trùng
Bờ tình hạnh phúc mông lung
Nhạt nhòa phai dấu khóc cùng gió mây
Hồ Thúy Hương

GIẤC NGỦ BÊN ANH

Nơi góc trời em có nỗi niềm riêng
Em khẽ hát như bao lần em hát
Chiều hôm nay mây trời giăng bàng bạc
Vội vã xe chiều về lại quê hương,
Bên nhau chuyện không dài như nhớ thương
Kéo nhẹ rèm che sợ nắng trời ngả bóng
Tựa vai anh ru hời là cánh võng
Giấc ngủ khẽ khàng em thiếp thật ngoan
Vạt áo che theo giấc ngủ miên man
Sợ em lạnh đắp thêm bàn tay níu
Ngủ ngon nhé quên đời bao nặng trĩu
Khắc khoải đêm về đâu lúc bình yên

Hương tóc em thoang thoảng đến dịu hiền
Khe khẽ gọi anh vào trong mộng mị,
Em ngủ nhé, người tri âm, tri kỷ
Có được lần nào vai tựa bên nhau
Những giọt cà phê chia sẻ niềm đau
Chưa có bao giờ gần nhau như thế.
Em cứ níu cánh tay chừng không thể
Để đời em vơi bớt nỗi chênh vênh
Giấc ngủ ngon chất chứa niềm riêng
Từ lâu lắm anh và em chưa nói
Vẫn diệu kỳ, điệp khúc buồn, bối rối
Trăn trở bao ngày tự hỏi: là YÊU?
- Chiều tím -

TRONG NIỀM THẤT VỌNG – Clara Ngo

THĂM TRƯỜNG CŨ

Tôi về qua lối nhỏ
Nơi in dấu chân mình
Một thời từng cắp sách
Ôi vắng lặng lạ kỳ
Cây phượng hồng còn đó
Vẫn khoe sắc thưở nào
Hàng ghế đá ngày xưa
Không một bóng người ngồi
Sân trường xưa trãi nắng
Nơi in dấu chân xưa
Không còn những người bạn
Ôi se sắc trong lòng
Tôi về qua trường cũ
Một thời là kỷ niệm
Tiếng trống ôi vang dội
Nghe se sắt tim mình
Lớp xưa vẫn còn đó
Bụi phấn vẫn vương đầy
Bảng đen trơ một mình
Lớp xưa không bóng người
Tiếng thầy ngưng tiếng hót
Tôi về qua trường cũ
Dáng xưa vẫn còn đó
Ôi một thời hoài niệm
Ôi áo trắng một thời......
Nguyễn Văn Biên

KHÔNG ĐỀ

Người xa phố biển nhớ gì không
Mộng tưởng ngày xưa nỗi hoài mong
Phượng hồng kỷ niệm thời áo trắng
Giờ đã chết rồi hỡi thời gian
Người cũ xa rồi phố biển ơi
Vạn trùng gió biển sóng trùng khơi
Bao nhiêu kỷ niệm tình oan trái
Ta về khép lại mối tình câm
Nguyễn Văn Biên

ĐÊM TRĂNG

Ta mơ hạnh phúc mai sau
Mơ hơi nồng ấm tình trao duyên nồng
Bao năm hứa hẹn một lòng
Cùng nhau xây đắp mộng lành bên nhau
Bây giờ hai ngã chia đôi
Tình em duyên mới một trời thương đau
Em đi để lại trời mây
Cho anh đau xót lòng dâng nỗi buồn
Năm xưa vạt tím áo em
Làm anh nao nức mỗi đêm trăng về
Trăng thanh gió mát chiều quê
Gió lùa tốc cả một thềm tinh hoa
Đưa tay kéo vội dáng xuân
Sao anh đứng ngẩn bâng khuâng trăng mờ
Mặt sông không ngọn gió đưa
Giọng em nho nhỏ ngâm câu thơ buồn.
Thương em đang ở phương xa
Nước mắt nhỏ giọt mỗi lần nhớ anh
Thương em ôm nỗi cô đơn
Bờ vai run nhẹ,anh ơi tình mình.
Ng Dũng 29/05/2017

MẸ ƠI!

Mẹ gánh phong trần bóng lẻ côi
Hàng rong dẹp đuổi biết đâu ngồi
Âm thầm giữa phố thân chìm nổi
Lạc lõng trên đường kiếp dạt trôi
Góc chợ nương nhờ mưa gió thổi
Hiên nhà ở tạm nắng sương bồi
Thân già độc chiếc sầu muôn nỗi.
Lặng lẽ qua ngày để sống thôi...
Cư- Nguyễn.

LỠ BƯỚC SANG NGANG

Lỡ bước theo chồng ngoảnh mặt đi
Tình như gió thoảng mộng mơ gì?
Thuyền đang chuyển bến thôi sầu lụy
Sáo đã tung trời chớ hận bi
Tiếc nữa tim càng đau quặn chỉ....
Buồn thêm dạ cũng buốt se thì...
Mong người thỏa nguyện tròn như ý
Kỷ niệm năm nào... nhớ mãi chi?
Cư- Nguyễn.

CHIỀU QUÊ

Tình là tình anh ơi
Em khoe tà áo mới
Trong giọt nắng vàng rơi
Thơm thơm mùi cỏ dại
Thơm thơm mùi lúa chín
Vàng ươm lên tóc em
Anh ngây người đứng đợi
Nhìn từng bước chân son
Em luôn mỉm miệng cười
Xoay xoay vành nón lá
Ngọn gió lùa qua mi
Tình là tình anh ơi
Anh hờn ghen với gió
Sao lẹ bước hơn anh
Luồn qua vòng cổ trắng
Hôn từng sợi tóc bay
Anh thả hồn với nắng
Hôn nhẹ lên tóc em
Hôn vào đôi môi đỏ
Tình là tình ngất ngây.
Ng Dũng

MẸ VÀ EM

Tình người sao quá xót xa
Đưa tay trao gởi lòng xa mất rồi
Dửng dưng trước nỗi đắng cay
Bao nhiêu chua xót đổi thay cuộc đời
Em thơ cuộc sống không may
Mẹ già còm cõi bàn tay héo mòn
Em tôi lây lất suốt ngày
Bán dăm vé số kiếm đầy chén cơm
Mẹ ngồi bán vài bó rau
Người mua chẳng thấy nỗi đau kéo dài
Cuộc đời đầy nỗi bất công
Anh đang vơ vét, mẹ ngồi cong lưng
Anh cười với những gian manh
Mẹ tôi cười với nước quanh mi buồn
Mong sao cuộc sống tốt hơn
Em tôi đi học không hờn giận chi
Mẹ già nở nụ cười tươi
Vì anh đem đến tình thương cho đời.
Nguyễn Dũng

MÂY LANG THANG – Chiều Tím

ĐẮNG .... 💜 💜 💜!

Thời gian ôi dài quá đỗi. 
Bốn bốn năm thoáng chốc vụt qua 
Xé trong lòng ta muôn vàn... ý nghĩ 
Vì đâu... hay tại bởi vì đâu?
Hay tin người MẸ bạn mất. 
Cả lớp xốn xáng cả lên. 
Nào Nến, Hoa, Hương, Đèn dâng cúng. 
Lên CĂNG cùng bạn tiễn MẸ đi.
Trong áo tang... bạn phờ phạc rõ. 
Giọt nước mắt chảy bờ vai rung. 
MẸ mất không toàn thây các bạn ạ! 
Ruột rà... thân thể... thật tả tơi.
Nhìn bạn hiền... tay cầm nắm đất. 
Thả xuống quan tài... nước mắt chảy quanh. 
Tiếng nấc run run... còn em dại. 
MẸ ơi! Sao nỡ bỏ chúng con?
Lòng chợt nhũ... giá như lúc ấy. 
Sao bạn không dựa vào vai ta nhỉ? 
Để sẻ chia phần nào đau đớn. 
Và khỏa lấp bớt nỗi đau thương.
Và sau cột móc... đầy vơi ấy. 
Cậu ơi! Tớ muốn nói cậu điều nầy. 
Trong cuộc đời... khi tớ liêu xiêu nhất. 
Hứa với tớ... bạn sẽ kề bên?
Lắm lúc cậu ơi! Tớ không vững. 
MẸ mất rồi... còn gì nữa đâu? 
Kìa cậu! Là điều tớ không muốn. 
Mạnh mẽ lên... là lòng tớ mong.
Vực bạn mà lòng ta chao đảo. 
Nhìn bạn tiều tụy... dạ nao nao. 
Cố lên! Hãy ráng lên nhé. 
Bạn bớt buồn... ta thấy vui hơn.
Trời không phụ... bạn công thành danh toại. 
Em gái giờ cũng địa vị cao sang. 
Nhưng lòng bạn ta vẫn biết. 
Lúc sang hèn... tớ cậu vẫn như xưa.
Ngày tiễn chân... cậu đã hát. 
Biển và thuyền... mãi mãi khắc ghi.
Dẫu xa bạn nửa vòng trái đất. 
Nhưng bầu trời vẫn mãi của chúng ta. 
Đường đời dẫn lối ta hai ngã. 
Nhớ đến nhau : tình bạn điểm chung.
Kỷ niệm Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f96/1/16/1f49c.png💜Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f96/1/16/1f49c.png💜Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f96/1/16/1f49c.png💜CATARINA LAN ! 
Với Diệu Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/f71/1/16/1f339.png🌹Linh .

MÙA THU CÕI NGƯỜI – Clara Ngo

LỜI RU!

Vẳng lại lời ru thật ấm trầm,
Bao bài hát cũ ngọt thanh âm.
Như lời của Mẹ xưa đầm ấm,
Dõi mắt theo con… khóc lặng thầm.
Sớm tối cam lòng buông hoa gấm,
Trưa chiều ổn phận Mẹ từ tâm...
Nằm đêm nặng nghĩa tình sâu thẳm,
Thấm đẫm hồn con khúc dạ cầm!!!
Hồ Thúy Hương

---HIỆN HỮU---

Ngày đôi ta sánh bước
Hạnh phúc lòng ngát hoa
Chung say mộng thắm hiền hòa
Thời gian mật ngọt giao thoa mặn nồng....
Ngày vươn đôi cánh mỏng
Tháng vun đắp sợi hồng
Mộng tình se kết mênh mông
Đôi ta san sẻ đếm đong ngọt bùi
Ôm tròn câu nghẹn tủi
Chia sẻ những buồn vui
Chung vai sóng dạt gió vùi
Tiếng ru êm ã giấc mùi phần con
Ngày cũ gắng vẹn toàn
Trăng gầy dẫu héo hon
Dắt dìu nhau mãi chẳng hao mòn
Non xanh biển thẳm vẫn còn bên nhau
Hồ Thúy Hương

MỘT CHÚT VỀ MƯA

Mưa chiều phố biển buồn tênh
Mưa ra biển cả lênh đênh giữa dòng
Mưa trên đôi má em hồng
Mưa trên mùa hạ trắng nồng mực xanh
Mưa bay cuối nẻo trời thanh
Mưa rơi áo trắng mưa dành cho ai
Mưa đời chia xẻ làm hai
Mưa trên cõi mộng thiên thai giữa đời
Mưa về áo trắng một đời
Mưa thời cắp sách những lời yêu thương
Mưa trên bụi phấn vấn vương
Mưa tuổi học trò nhớ nhớ thương thương
Nhớ mưa xin hãy đừng mưa
Để ai mơ mộng ngày xưa đứng chờ
Bây giờ mưa đẹp ngẫn ngơ
Mưa rơi rơi mãi thẩn thờ nhớ em......
Nguyễn Văn Biên

MƯA SÁNG ĐẦU MÙA

Sáng nay mây kéo trời đen phủ
Không gian im lắng vắng côn trùng
Oi bức khí trời sao nóng thế
Bỗng chốc đây rồi mưa đã rơi
Mưa bay lất phất rồi mạnh lớn
Như trút trần gian vũng nước đầy
Mưa rơi tạo hóa là như thế
Nhà nông bớt khổ hạn nước mưa
Nguyễn Văn Biên

TÌNH HỒI HƯƠNG

MỘT Buổi hồi hương triệu Buổi mừng
HAI hàng lệ nóng bỗng trào rưng
BA đào sóng dậy đời trôi nổi
BỐN bể mưa gào phận ngã rung
NĂM cõi phiêu bồng bao khổ lụy
SÁU đường lãng bạt lắm gian truân
BẢY vùi chín dập hồn lơ lửng...
TÁM Ước mong tròn mộng Ước Xuân 
Cư Nguyễn

MONG

MONG
Mong về trở lại phố mù sương
Mong rảo ngàn thông giấc mộng thường
Mong thuở hôm nào tình lỡ vướng
Mong thời buổi nọ ái đừng vương
Mong người mỏi bước đời vô lượng
Mong kẻ chùn chân kiếp dặm trường
Mong những con thuyền xuôi thuận hướng
Mong đàn én lượn giữa trời thương
Cư- Nguyễn.
THƯƠNG
Thương đồi tĩnh mặc thoáng chiều sương
Thương Tháp đìu hiu dấu hí trường
Thương bóng ma Hời câu hận vướng
Thương nàng ngọc nữ chữ tình vương
Thương bờ cõi ấy dài muôn trượng
Thương núi rừng kia thấm đoạn trường
Thương dải cơ đồ chia biệt hướng
Thương Chàm cổ liệt oán lời thương

Hồ Thúy Hương.

NHỚ MÙA HÈ

Mùa hè nuối tiếc ngẫn ngơ
Sao mà nhanh thế thẩn thờ nhớ nhung
Mùa hè tuổi mộng ước mơ
Bao năm đèn sách bây giờ thành danh
Mùa hè ve gọi tiếng thanh
Báo mùa kỷ niệm rời xa mái truờng
Mùa hè hai tiếng yêu thương
Sao mà thương nhớ hoa hường ngày xưa
Mùa hè nỗi nhớ chiều mưa
Nhớ ngày học cuối bạn bè chia tay
Người thì tay vẫy chào thay
Chúc nhau lần cuối nắng đầy nở hoa
Mụa hè nỗi nhớ trong tim
Mổi khi nhìn thấy đàn chim xa nhà
Mùa hè phượng nở kiêu sa
Khi chồi nẫy lộc hè xa ta rồi
Chúc ai hoài niệm mùa hè
Mỗi khi nhin thấy tựu trường hè xa
Bien Nguyen

KỶ NIỆM

KỶ NIỆM
Em còn nhớ một thời mơ mộng đẹp
Phố núi sương mù rực rỡ ngàn hoa
Rừng Ái Ân nắng tỏa bóng phai nhòa
Đôi ta dạo ven đồi thông giá lạnh
Em ra đi để mình ta cô quạnh
Dốc hẹn hò quên cả ước thề trao
Trở lại đây nghe nỗi nhớ cồn cào
Lòng đau nhói nghẹn ngào tim vụn nát
Dâu bể nào khiến cuộc tình tơi tác
Sóng biển nào vùi lịm những đắm say
Vầng trăng xưa vàng vọt bóng ai gầy
Đêm thao thức hoen bờ mi lệ nhỏ...
Hồ Than Thở gió buồn lay nhẹ cỏ
Kỷ niệm về phảng phất hiện trong mưa...
Cư- Nguyễn.
TỪ LY
Anh có nhớ biển trời Phan xinh đẹp
Ngày ân tình thắm thiết tựa lá hoa
Tháng năm trôi đâu hẳn đã xóa nhòa
Hay quên lãng vầng trăng nghiêng đồi lạnh
Chốn hẹn cũ vắng anh giờ trống quạnh
Trên lối về hai đứa vẫn thầm trao
Hàng phi lao bãi đá sóng rì rào
Chôn kỷ niệm xuyến xao lòng tan nát
Từ anh đi bước lãng du tan tác
Cõi mơ hồ phủ kín nụ tình say
Lễ chiều xa thanh thoát bóng nguyệt gầy
Sương lẫy bẫy đèn chao nghiêng lối nhỏ
Lệ trời tuôn co ro buồn lá cỏ
Giọt lạnh đầy hụt hẫng suốt chiều mưa...
Hồ Thúy Hương.

LẠ ! 🍂 🍂 🍂

Chiều xuống chậm rồi em nhỉ?
Để lòng héo hắt lúc chia ly.
Nghĩ gì em lúc ta phân kỳ?
Vương vấn... buồn ngoảnh bước đi.
Có lẽ... ta chung cùng ý nghĩ.
Vì đâu hỡi...!
Tuyết đông phủ kín cả đời ta.
Mặc phong ba... lẽ nào xa lạ?
Tập sách ta trao... em đã đọc!
Từng trang... đã học hết chưa?
Biết nói sao vừa... em nhỉ?
Ý trọn tình thơ... gởi tặng em.
Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f6c/1/16/2764.pngDescription: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f71/1/16/1f339.png🌹Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v8/f6c/1/16/2764.pngCATARINA LAN!

THÁNG NĂM DANG DỞ

(Thương tặng bạn xóm làng choa)
Dang dở câu thơ với tháng năm
Tiếng ve nhắn gửi lời về thăm.
Phượng hồng gợi lại tình xưa cũ
Sáng đẹp lung linh tựa nguyệt rằm.
Mong lắm em ơi ! Nơi gió mưa
Chúng mình viết tiếp chuyện ngày xưa
Anh làm hạt trai trên vai áo
Lọn tóc, bờ môi... lúc đón đưa.
Em trở về đi với biển khơi
Đồ sơn sóng biếc nắng chiều rơi
Nắm tay dìu bước con đường nhỏ
Thoang thoảng rong biển mùi muối mặn
Mây thắm nắng hồng phượng nở hoa
Nhạc ve rộn rã khúc hoan ca
Phan Thiết chào đón em về lại
Kể chuyện tình xưa hai chúng ta...
TH

NHỮNG CON CÁ BẢY MÀU

         
Ở nhà má sắp nhỏ có nuôi 1 đàn cá trong chậu ciment lớn. Cứ 1 tuần nước dơ phải súc chậu chà rong thay nước. Mỗi lần như thế tôi vớt cá qua chậu nước nhỏ. Sau khi làm sạch cho nước vào chậu, đưa cá về vị trí cũ.
          Đàn cá gồm 6-7 cá vàng lớn và 1 lũ cá 7 màu (trống lẫn mái khoảng 14 con). Hôm trước 1 lần ngắm cá mới hay chúng đẻ 8 con cá bảy màu. Cá vàng lớn không khi nào chúng đẻ.
          Cá con nhỏ kích cở chỉ lớn gấp 2 lần con lăn quăn. Tôi lấy ca vớt chúng nuôi riêng. Nhỏ quá chúng dễ thành mồi ngon cho bọn cá vàng lớn... hơn nữa mỗi lần súc chậu chúng hay lẫn vào đám rong có khi múc đổ đi chẳng biết.
          Thế là 8 con cá nhỏ được nuôi riêng.
          Chiều hôm qua như thường lệ tôi súc chậu thay nước. Lũ cá được đưa qua chậu nhỏ. Sau khi làm sạch nước được bơm, tôi mang lũ cá vàng lớn và 7 con cá bảy màu qua chậu lớn.
          5 con cá nhỏ còn lại chẳng biết lý do gì tôi bỏ đó đi làm việc khác. Có ai ngờ chậu nước để dưới ánh nắng trưa khi tôi quay lại thì chỉ còn có một con. Ngạc nhiên tự hỏi sao lại thế !? Khi đặt tay vào nước mới thấy nóng. Nhìn dưới sân thì thấy mấy con cá nhỏ yêu quí chết khô và lũ kiến đang quay quanh tha mồi.
          Ối đau! chỉ một chút vô tình mà làm cho lũ cá chết oan. Giận mình quá !
          May chỉ có một con cá khá lớn nhảy lọt vào chậu ciment. Nhớ lại mình chưa vớt nó qua mà sao giờ nó lại đang tung tăng trong làn nước trong xanh mới.
          Đây là hình lũ cá trong chậu nylon nhỏ. Giờ thì số lượng không còn như thế. Buồn. Biết bao giờ bọn cá con lớn để cho chúng cùng nhập đàn.
Duc Nguyen





LẠI NHỚ

Cánh phượng buồn rơi, rưng rưng nỗi nhớ
Nỗi nhớ anh, tim quặn thắt mong chờ
Khúc ve sầu, hoàng hôn buồn nhuộm đỏ
Lặng lẽ ngồi, mắt dõi bóng ngàn xa
Mùa hạ về, gợi nhớ những ngày qua
Một chút bâng khuâng, cứ ngỡ như là ...
Một chút bồn chồn, nao lòng thơ thẩn
Tình chớm nồng, một thoáng vội lướt nhanh
Sẽ chẳng thể, đánh thức trái tim anh
Bằng nỗi nhớ, dù mỏng manh như thế
Bằng giấc mơ, hằng đêm dù không thể
Hạnh phúc mênh mông, chờ đợi một đời
Nỗi nhớ chiều không anh, sao chới với
Sao ắp đầy, những nỗi nhớ không tên.
Em sẽ để, cảm xúc đến tự nhiên
Sống thật lòng mình, như em đã có
Biết đâu vào ngày đẹp trời nào đó
Có một người bất chợt nhớ tới em?

- Chiều Tím -

Bien Nguyen Nhớ gì xác phương rơi rơi/ Nhớ gì áo trắng một thời học sinh ...../ Nhớ gì áo trắng ngày xưa /Một thời áo trắng đong đưa trưa hè / Nhớ gì phương đã trở về / Báo mùa hè đến trăng thể chia tay / Nhớ gì mắt đỏ cay cay/ Thoáng buồn xa vắng ta xa bạn bè .........

CHIM BẰNG KHUẤT DẠNG

CHIM BẰNG KHUẤT DẠNG...
Rượu uống đêm dài mãi chẳng say
Niềm đau ở lại kiếp lưu đày
Men sầu thẩm đọng toàn chua chát
Vị nhớ dâng trào những đắng cay
Mãi đợi tương phùng mòn mỏi tháng
Hoài mong tái ngộ rã rời ngày
Sương mờ điểm bạc phai nhòa tóc...
Biển thẫm chim bằng lượn cánh bay...
Cư- Nguyễn.
XA BIỆT CHIM TRỜI!
Chuốt chén men nồng thỏa mộng say 
Người ơi nghẹn đắng nẻo lưu đày 
Dâng cao tiếc hận đời tan tác 
Nặng kín thương sầu cảnh đắng cay 
Áo trận xa xôi chua chát tháng 
Binh thư ký ức xót xa ngày 
Oai phong gió bụi hoen màu tóc 
Chiến tích một thời hụt hẫng bay....
Hồ Thúy Hương.

NHỚ AI CHIỀU NAY – Clara Ngo

MỘT NỖI!

Một dòng, một nghĩa thắm lòng tôi 
Một nỗi sầu miên rối dạ rồi 
Một ý nồng nàn sao tẻ nhạt 
Một vần đối ẩm hết đơn côi
Một ngày tư lự làm hoang phí 
Một áng mây trôi ngắm chẳng tồi 
Một bóng trăng khuya thầm tiếc nhỉ?
Một lần mơ mộng nhớ nhiều thôi
Hồ Thúy Hương

LỠ LÀNG

Nén lệ xa người hạnh phúc tan,
Nâng dây so phím dệt cung vàng.
Đàn nghe trắc ần niềm thương cảm,
Thả sợi tơ lòng kiếp đa mang..
Đoạn bỗng khúc trầm thêm lịch lãm,
Duyên hòa ý hợp tựa tràng giang...
Tình đầy sao nỡ vương dĩ vãng,
Lỡ bước sang thuyền mới sao đan????.
Hồ Thúy Hương

GIÓ!

Gió cuốn chiều say, gió chốn nào? 
Gió cuồng hoa lá rụng xôn xao 
Gió mang bấc lộng vào mùa hẹn 
Gió bật bụi bay khắp ngõ chào 
Gió đến từ trùng khơi sóng dậy 
Gió tràn muôn hướng gió nôn nao
Gió gieo giá lạnh sầu tê tái 
Gió chẳng buồn đâu, gió thét gào
Hồ Thúy Hương

DUYÊN ĐỜI

Anh về nhặt lá vàng rơi 
Hoa cài trên áo vì em lấy chồng 
Em đi nỗi nhớ chờ mong 
Duyên tình anh mãi long đong đợi chờ
Em đi tình nhớ mộng mơ 
Lá vàng rơi rụng trang thơ nhạt nhòa 
Em đi xin tặng lá vàng 
Nhớ người lỡ bước sang ngang đợi chờ 
Em đi sang chuyến đò sang 
Để Anh ở lại lỡ ngang chuyến đò 
Em đi đã ước hẹn hò 
Nhưng vì chữ hiếu trọn tình đạo con 
Em đi như đóa hoa xoan 
Mây ngàn xuân sắc mây loang bầu trời 
Thôi thì anh hãy nhớ đời 
Duyên mình dang dỡ tại trời phải không
Nguyễn Văn Biên

BIỂN ĐẸP THƯƠNG CHÁNH

Quê mình đẹp lắm Thương Chánh ơi
Nhin xa nước biếc sắc xanh trời
Nơi đây sóng dịu nước trùng khơi
Dòng người hòa quyện trắng nơi nơi
Nguyễn Văn Biên

Thương Chánh quê tôi nước xanh ngời
Thương Chánh hiền hòa tỏa trùng khơi
Thương Chánh mênh mang hoài ngóng vợi
Thương Chánh cát vàng bóng chiều lơi
Thương Chánh rộn ràng mùa hạ tới
Thương Chánh chào mừng khách muôn nơi
Thương Chánh xa rồi ai đó hỡi
Thương Chánh ngập tràn nỗi niềm ơi

Biển chiều nay đẹp lắm phải không anh? 
Sóng biếc xanh xanh... gió mát lành.
Hạnh phúc quá... tay trong tay tình hỡi.
Hãy đợi người thương... vẫy gọi nhau.

NHỚ ANH NHIỀU

Anh ra đi phương trời biền biệt
Từ độ nào em mới đôi mươi
Anh có nhớ đêm trăng hôm nào
Ta trao nhau nụ hôn dịu ngọt
Thủa ban đầu nụ hôn say đắm
Em quay cuồng chất ngất men say
Vầng trăng tỏ, bàn tay ấm áp
Đan vào nhau thì thầm tình gọi
Vẫn còn đây ánh trăng năm ấy
Nhưng trăng mờ có tỏ đâu anh
Vài làn mây bay qua che lấp
Che nỗi buồn khỏa lấp không gian
Đốm lập loè ánh sáng li ti
Dế nỉ non bài ca sầu thảm
Con thạch sùng tắc lưỡi,sương rơi
Em lặng ngồi nhớ nụ hôn xưa.
Nguyễn Dũng

ÁNH TRĂNG QUÊ

Nhớ lắm năm xưa thủa thiếu thời
Mẹ ngồi sàng gạo dưới trăng khuya
Đưa bàn tay nhỏ trên nong gạo
Lượm lượm, nhặt nhặt hạt thóc khô
Trăng khuyết, trăng tròn xuyên cành lá
Soi xuống lòng mẹ trọn niềm yêu
Côn trùng rỉ rả bài hoà tấu
Suốt trọn đêm thâu, ánh trăng vàng
Đã bao lâu rồi ánh trăng quê
Vẫn soi, vẫn chiếu miền thôn dã
Tóc phủ bờ vai theo mộng ước
Thôn nữ nằm phơi mộng tháng ngày
Em hãy còn nhớ ánh trăng quê
Đôi ta tình tự bên bờ suối
Em nói ngập ngừng chẳng nên câu
Anh đứng mỉm cười muốn hôn em
Ừ, vậy mà đã bốn mươi năm
Thương thương, nhớ nhớ những tháng ngày
Bên em hạnh phúc cao vời vợi
Nhớ ánh trăng rằm, nhớ em yêu.
Ng Dũng

NỖI LÒNG

Ta mòn mỏi đợi đó hay không?
Lá rụng vào Thu lạnh lẽo phòng
Mỗi độ Xuân về thơ thẩn ngóng
Bao mùa Hạ đến ngẩn ngơ trông
Mộng mơ tỉnh giấc tàn mơ mộng
Nồng ước choàng mê vỡ ước nồng
Biển vẫn từng đêm cuồn cuộn sóng...
Kêu thuyền trở lại với dòng sông
Trở lại thôn nghèo rẽ bến sông
Bờ đê lúa trổ đượm hương nồng
Hàng cau thưở bé ngồi mơ mộng
Rặng trúc năm nào đứng dõi trông
Lãng bạt quê người cô lẻ bóng
Phiêu du nẻo khách quạnh hiu phòng
Phương trời viễn xứ hoài hy vọng...
Gặp cố nhân bày tỏ nỗi lòng.
Cư- Nguyễn.

VẪN ĐỢI…

Vẫn đợi dù sương trắng phủ mờ
Nỗi lòng khắc khoải đọng lời thơ
Đồi thông mãi đậm từng cung nhớ
Phố lạnh còn lưu những nẻo chờ
Lặng lẽ canh dài vương nhịp thở…
Âm thầm giấc điệp thả hồn mơ
Choàng cơn mộng hão đời dang dở…
Tiếc đã hằng tin tưởng dại khờ

Tiếc đã hằng tin tưởng dại khờ
Bao ngày ấp ủ những hoài mơ
Xuân thì nhạt rũ vì nhung nhớ
Sắc cũng tàn phai bởi đợi chờ
Nhạn mãi chân trời tung cánh mở…
Ta còn góc bể vọng tình thơ
Tà dương nhuốm bạc đầu trăn trở…
Vẫn đợi dù sương trắng phủ mờ!
Cư-Nguyễn

HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA...

HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA...
Con ngồi bám mẹ giữa cơn mưa
Nước ngập tràn dâng gió đảo lùa
Ứ nghẹt dòng xe dừng chắn bủa
Tuôn trào sóng lũ cuộn theo hùa
Dù thân lạnh buốt nào buông lỏng...
Dẫu xác tê rần chẳng chịu thua
Cảnh não nùng kia nhìn lệ ứa...
Sông về hợp phố tưởng như đùa?
Cư- Nguyễn
TỘI AI
Thương con ướt lạnh chấp trời mưa 
Cống nghẹt triều dâng nước cuộn lùa 
Vội vã dòng người bươn sóng bủa 
Chen xe lắm kẻ ngợp xô hùa 
Tay run bám víu choàng không lỏng 
Trụ vững cho con khỏi bị dùa 
Chọc thủng tầng trời nhà ngất vợi 
Dân tình khổ nạn hỏi ai đùa? ?
Hồ Thúy Hương.

MƯA!

MƯA
MƯA về mọi chốn khởi bài ca
MƯA trải niềm vui lịm bóng tà
MƯA nẩy mầm xanh ngời rực lá
MƯA khai nhụy thằm nở bừng hoa 
MƯA hồng má nhỏ yêu kiều lạ
MƯA đỏ môi em dấu ngọc ngà
MƯA hỡi luôn rơi đều ruộng nhá
MƯA hời mãi thấm đượm vườn ta
Cư Nguyễn
MƯA ƠI 
Mưa thầm hát mãi khúc tình ca 
Mưa phủ mù mây trãi sắc tà 

Mưa tắm cây cành xanh mát lá 
Mưa hòa đất bạc thắm hồng hoa 
Mưa gieo phố vắng tiêu đìu lạ 
Mưa tím thơm vương áo lụa ngà 
Mưa xuống đường cày tươi ruộng mạ 
Mưa cười lúng liếng mắt người ta......
Hồ Thúy Hương