F tháng 7 2012 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Lòng Em Đó !


( Thân tặng các bạn ở Mương Mán )

Thanh long chiều vắng em trồng
Kế bên đồi núi chập chùng mây giăng
Lam chiều khói bếp xa xăm
Anh ơi có biết rối răm tơ lòng
Theo tình anh lở lông bông
Bỏ em ở lại ngóng trông mỏi mòn
Thanh long ra trái màu son
Lua tua ngọn lửa rực lòng em đây
Gót mòn trong dạ có hay
Đường xưa lối cũ chim bay tìm về
Cây xanh bông trắng xum xuê
Hương thơm ngào ngạt quỳnh huê ghen hờn
Tóc mai suối chảy xanh rờn
Quê nhà em đợi làm ơn… đi mình !!!

NTH
31-7-2012
Ở một nơi nọ người ta mới xây xong một cây cầu. Hôm đó là ngày khánh thành, mọi người đang trên cầu vui vẻ vỗ tay và nghe phát biểu thì bỗng có một cô gái té từ trên cầu xuống sông, tất cả nhốn nháo túm đen lại nhưng không ai dám nhảy xuống cứu cô gái vì cây cầu quá cao. Bỗng nhiên có một ông già nhảy vèo xuống sông bơi lại và cứu được cô gái, mọi người hoan hô ầm lên và chạy về phía ông già, sau khi cứu được cô gái tỉnh lại, các nhà báo vây quanh ông già hỏi tới tấp : Thưa cụ động lực nào giúp cụ có đủ dũng cảm và sức khỏe để nhảy xuống cứu cô gái trong khi đó rất nhiều thanh niên trai tráng trên cầu mà không ai dám nhảy ?????????
Ông già bỗng quắc mắt lên : Tiên sư thằng nào nó đẩy tao xuống !!
&J&


Chàng trai và cô gái đang tâm sự, cô gái hỏi:
- Anh có điểm tốt gì?
- Tôi ko hút thuốc, ko nói tục chửi thề, ko uống rượu, ko nóng nảy, ko cờ bạc, ko chạy xe lạng lách, ko vô cà phê đèn mờ.
- Tốt wá. Vậy điểm xấu của anh là gì?
- Nói dối!!!
&J&


Có cuộc thi điều khiển voi giữa ba nước: Mỹ, Nga và Việt Nam.
Vòng 1 là làm sao để con voi đực nhảy lên nhảy xuống. Nga gắn lò xo cho voi nhưng chỉ nhảy được một cái rồi té. Mỹ mở nhạc dance cho con voi nhảy, nhưng nó chỉ vẫn nhấc được hai chân. 
Tới Việt Nam, nhẹ nhàng và không tốn kém, "đấm" vào chỗ ấy của con voi...thế là nó nhảy như điên. 
Tới vòng hai, làm sao cho con voi lắc đầu. Mỹ và Nga cố cầm đầu con voi mà lắc nhưng ko ăn thua. Việt Nam nhẹ nhàng xử lý..."mày có muốn giống như hồi nảy nữa không cưng?" ... vn lại vô địch...
&JBÍCH LOAN ST

Một Bông Hoa



      Mấy buổi sáng qua tại Công viên Tao-đàn, chổ sân xi măng rộng lớn, nơi hàng ngày có nhóm tập thể dục múa hiện đại theo nhạc sôi động rộn ràng gây hưng phấn cho ai đi tập. Một nơi thật đẹp, chính diện thoáng đãng mát mẻ hàng cây xanh mướt trước Đền thờ các Vua Hùng. Những người đi tập thể dục thương xuyên mỗi sáng, đều rất bất ngờ đứng lại xem điều khác lạ trước nay chưa thấy. Họ đứng xem từng tốp với vẻ thích thú trầm trồ khen ngợi, tự thấy mến gần gũi với nhóm võ sinh đang luyện tập hăng say.
      Nhóm võ sinh chia kín mặt sân, có nam nữ nhiều lứa tuổi, có cả nhiều em gái nhỏ, tất cả đều là người châu âu. Họ luyện kiếm luyện côn, đi quyền rất đều rất qui củ, ăn nhịp đồng bộ. Nhìn họ có thể phân biệt có nhiều đằng cấp khác nhau, người sư huynh  lớn tuổi hướng dẫn cho các môn đệ hay đồ đệ. Tất cả đều mặc bộ y phục võ cổ truyền màu đen, sau lưng có huy hiệu, hàng chữ trắng Tinh Võ Đạo Việt Nam. Vì là người châu âu nên họ rất cao lớn vạm vỡ, nếu chú ý mới thấy lọt thỏm trong nhóm có một cô gái người Việt. Cô đứng quan sát, lâu lâu có võ sinh đến hỏi, cô mới trả lời đi vài thế thị phạm cho võ sinh coi. Tôi đoán đây là một nữ sư phụ. Tôi thấy cô còn trẻ nhỏ bé, mặt thấy hiền không nghe la hét gì cả. Tôi ngầm cảm phục cô. Tôi hãnh diện vì là người Việt Nam như cô.
      Tinh Võ Đạo Việt Nam do nữ Võ sư Hồ Hoa Huệ sáng lập, có nhiều môn sinh người Pháp, người Maroc thường về VN thọ giáo Bà, vào những dịp hè. Bà là nữ võ sư VN duy nhất được các võ đường thế giới công nhận. Bà còn sáng tác những bài ca vọng cổ mùi mẫn ca ngợi quê hương mình.

NTH
26-7-2012

Ngày Họp Lớp Ở Cali


      
       Nhận được thông tin tuần rồi tại California Mỹ, cựu học sinh trường Hải Long-Phan Bội Châu có cuộc họp mặt. Những năm gần đây ở hải ngoại, nơi các cựu học sinh trường HL-PBC Phan Thiết đang sinh sống, tại các tiểu bang nước Mỹ và các nước Châu Âu, cùng bay về điểm họp lớp. Chúng ta rất cảm động khi hay biết, nhận thấy Ngày Họp Lớp của trường HL-PBC tại Mỹ có sức hút ghê gớm.
       Sức hút của nổi nhớ nhung, thăm hỏi một năm qua bạn mình sống thế nào, có khỏe không, có khá không. Để còn giúp đỡ nhau, động viên nhau vượt qua bao khó khăn nơi xứ người. Đây là tập quán tốt của người Việt sống xa quê hương, thương nhau như bà con ruột thịt, sẵn sàng chia sẻ chén cơm manh áo. Điều này tôi đã trông thấy, đã  được nghe những người lớn nói với nhau, chỉ dẫn chúng tôi biết đùm bọc yêu thương nhau nơi xứ người.
       Ngày Họp Lớp cựu học Trường Hải Long - Phan Bội Châu tại Cali, còn có cựu học sinh Trường Chính Tâm - Phan Thiết tham dự, góp phần tạo nên sự đoàn kết giữa hai trường, ngày gặp gỡ của những người đồng quê quán. Có thể họ đã học hai trường hoặc có anh chị em ruột học hai trường khác nhau, họ đều quen biết nhau nay cùng nhau đi họp lớp. Họ đã bay từ tiểu bang nầy sang tiểu bang khác, họ bay từ một nước Bắc âu sang Mỹ. Ôi thật xa xôi ! Để làm gì? Chỉ để gặp nhau ư? Thật quí quá phải không các bạn !

NTH
21-7-2012






LOI VAN NGAN 81 TU

Lời văn 81 từ    

              VIỆT  KIỀU  KIỆT

        Ở Mỹ gọi về :
       - Mày mướn xe 54 chỗ vào rước Tao . . .
     Tôi nghe theo, mướn xe đón từng Người Bạn: Lãn, Lộc, Thuần, Hương, Thu, Liên, Nhân, Lành, Lệ . . . đủ 54 người chạy 200 km vào sân bay.
       Đúng giờ bước ra cổng Hải Quan là Bạn Chúng Tôi tên Kiệt nhỏ ốm mà oai phong lẫm liệt, dắc theo một Bà Tây to lớn giới thiệu là Vợ. Tôi giật mình tỉnh ngủ.
       Lạy trời đừng có điều này !!!

              Phan Thiết, Ngày 7.3.2012
                  NGUYENTIENDAO

   @ Một người bạn là một người đến bên ta khi cả thế giới quay lưng lại với ta
                          Unknorn 

  *  Đọc lại, lần nữa gởi Bạn

LOI VAN NGAN 100 TU

         ĐỨA  CON  DUY  NHẤT

     Mỗi lần ngồi với Tôi, Anh trút hết những gì chứa đựng đau khổ mà không nói cùng ai.
        Anh đã về hưu, sống với đồng lương ba cọc ba đồng đâu dám xài phung phí nhưng lại phung phí cho Thằng Con Trai Duy Nhất thường xuyên một cách vô lý, mà Anh lại thấy hữu lý do cái tình Cha Con. Bao lần nghe qua Tôi lại tức dùm Anh mà nghĩ không biết đến bao giờ, lúc nào Thằng Con Trai Duy Nhất của Anh buông tha cho Anh mà nay Anh đã kề cận 60 tuổi.

           Phan Thiết, Ngày 8.7.2012
                NGUYENTIENDAO

    @ Hãy vui vẻ trả nợ vì chính Anh đã tạo nên
                           TS

LOI VAN NGAN 100 TU

            SỰ  ĐỜI 

      Vợ Chồng có đứa Con Trai duy nhất mà Ông làm Quan cứ ăn nhậu liên tục biết nhiều nhà hàng sang, chỗ vui vẻ mát mẻ không bỏ một cắc mà còn làm trời.
      Vợ ở nhà nhận quà biếu nhất là những ngày Lễ Tết nên không có thời gian coi ngó Thằng Con Trai, học hành thì nhờ Cô Giáo chăm lo dùm nên Thằng Con vẫn học vẫn lên lớp, học lực hạnh kiểm đạo đức . . . tốt tốt.
       Năm Ông Quan về hưu cũng là năm Thằng Con Trai học lớp 12 rớt “cái đụi”.

              Phan Thiết, Ngày 9.7.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Con sẽ nghĩ gì khi Ba về hưu và Con rớt “cái đụi”
                              TS

Về Lại Campuchia



     NTH với Liên đi du lịch sang Campuchia, cùng vợ chồng của hai người em và đứa cháu, tổng cộng bảy người. Đi tour 4 sao của Vietravel,  Tp.HCM - Siêmriêp - Phnom Pênh, 4 ngày 3 đêm. Khởi hành vào 5 giờ sáng thứ năm, về tới Tp.HCM 7 giờ tối chủ nhật tuần vừa qua. Một chuyến đi thật vui nhiều ý nghĩa, khơi gợi nhiều kỷ niệm xưa, chứa chan niềm luyến lưu mới, rất có thể còn trở lại trong tương lai với cách đi tự túc. Để có được thời gian ngắm nhìn kỳ hơn, tham quan đầy đủ hơn, còn đi theo tour quá cập rập bị “ép ăn ép đi chơi” với tốc độ chóng mặt không hợp với tuổi của mình nữa.
      Đối với tôi được trở về nơi “chôn nhau cắt rún”, nơi đi học và lớn lên với nhiều kỷ niệm tuổi thơ thấy vui không gì bằng, dù rằng nơi đó không phải tổ quốc của mình. Đất nước Campuchia với tôi thật nhiều cảm mến, tôi theo gia đình hồi hương từ năm 1970, lúc ấy 18 tuổi. Thường tôi được ba má chở đi chơi tắm biển Kép, suối Căm-Chại, núi casino Bokor, Kampong Som nay Thành phố du lịch Sihanoukville mát như ở Đà-Lạt.
      Đất nước Chùa-Tháp có ba kinh đô từ thời lập quốc tới nay, Angkor Siamriep, Phnom Udong và Phnom Penh. Tôi sinh ra và lớn lên tại Phnom Penh, có đi chơi Phnom Udong bằng xe đạp cùng nhóm bạn học. Phnom Penh cách Phnom Udong 30 km, cách Angkor rất xa 314 km. Được đi thăm Angkor, kỳ quan thú 7 thế giới là điều mơ ước của tôi bấy lâu. Vừa rồi từ Chợ Lớn Mới, Phsar Thum Thmei, kêu xe tuktuk chở tất cả mọi người về thăm ngôi nhà cũ ở Tuklaâk. Nhà cũ không còn, nhà bị hư hỏng từ thời Polpot năm 1975 - 1979 do không có người ở trong thành phố. Thay vào mảnh đất cũ một căn nhà mới, người dân mới về ở sau ngày quân tình nguyện Việt Nam giải phóng Campuchia. Một đất nước và con người quá nhiều biến cố đau thương, cả người Khmer bản xứ lẫn người Việt xa quê hương.

NTH
20-7-2012

CHUYỆN CON VẸT

Anh sửa máy xong để hóa đơn lên kệ bếp giúp tôi. À, anh đừng ngại con chó béc-giê. Nó sẽ không làm phiền anh đâu. Nhưng anh đừng nói bất cứ chuyện gì với con vẹt. Nhớ nhé, KHÔNG ĐƯỢC NÓI GÌ VỚI CON VẸT!!!!!!". Hôm sau, người thợ tới và thấy một con chó rất to. Nhưng như bà chủ đã nói, con chó chỉ nằm xem anh ta làm việc. Còn con vẹt lại liên tục chửi rủa la hét khiến anh ta phát điên. Cuối cùng,không chịu được nữa, anh ta hét lên: - CÂM MỒM ĐI CON VẸT NGU NGỐC KIA!!!!! Con vẹt bèn nói: -Xử nó đi, chó! ...

LÀM THẦY

Trong lớp học giờ đạo đức, thầy giáo đang giảng về công ơn của thầy cô. Thầy giáo hỏi cả lớp: - Các em hãy cho thầy biết một câu ca dao về người thầy. Lớp im lặng. Thầy giáo mớm ý: - Câu này có 2 chữ "mày" và "nên" Lớp im lặng tập 2. Thầy giáo lại mớm ý -Câu này có cả 2 chữ "không" và "đố" Lớp tiếp tục im lặng. Thầy giáo điên tiết: - Câu này có 6 chữ, có cả 2 chữ "thầy" và "làm". Ðây là câu gì? Cuối lớp có 1 cánh tay rụt rè giơ lên. - Em cho biết đó là câu gì? - Thưa thầy đó là câu "Làm thầy mày không nên đố"!!!
Sưu Tầm

LOI VAN NGAN 100 TU

       ĐIỀN  CHỦ  GIA  TRƯỞNG

      Gia đình Anh hai đời Điền Chủ, đến đời Anh về Thành Phố sống, ăn học lấy Vợ sanh Con, làm ăn bon chen như bao người.

      Lần đó Tôi đến nhà, Anh mời tiếp rất kẻ cả gia trưởng, ngồi đó gọi Vợ rổn rảng ra rót nước uống giống như “Quan gọi phạm nhân”, nhìn Vợ Anh lấm lét đi đứng khép nép. Vài tháng sau Anh chết, Bạn Bè đưa đám gặp nhau nói về Anh “Cái ra đi của Anh có lẽ Vợ Con sung sướng hơn là đau buồn”.

       Tôi liền nhớ lại lần ấy.

            
              Phan Thiết, Ngày 9.7.2012
                    NGUYENTIENDAO

  @ Sống thế nào, sống ra sao mà khi chấm hết có 51% hối tiếc là thắng lợi .
                              TS

       #  Tặng  Thạch  người Bạn quá cố .

LOI VAN NGAN 100 TU

ĐÊM  TÂN  HÔN

       Nó lấy Vợ thì đầu có tóc bạc mà tuổi mới 22, Mẹ lo lắng nhiều do Nó là đứa Con Út. Nỗi lo của Mẹ là chỗ ngủ nên tự mua gường, tấm trải, cặp gối . . . nhìn ngắm sau cùng để cây chổi chà xéo trên gường mới bằng lòng.
       Đêm cưới vui nhậu tưng bừng, khách về hết Mẹ coi lại cái gường phát hiện một thằng bạn Nó say nằm ôm cây chổi chà ngủ, Mẹ chưng hửng “Chắc thằng Con Trai sẽ không Con”.
       Nhưng nay Nó có 7 Con, đụng là đẻ đụng là sanh.

                Sài Gòn, Ngày 13.7.2012
                    NGUYENTIENDAO

  @ Đó là hình ảnh Người Mẹ đáng yêu thương của Tôi
                                TS

          Tặng người Bạn tên ĐỨC

LOI VAN NGAN 100 TU

  NHƯ  KHÔNG    LỜI  CHIA  LY

      Vợ Chồng lấy nhau trong lễ cưới tưng bừng vui vẻ bạn bè họ hàng 2 bên hạnh phúc to lớn, nhưng cuộc sống không như ý muốn. Khi có đứa Con suy nghĩ Nàng lộ ra biết gia đình nghèo nên hạnh phúc rớt dần, còn Chàng lo toan nhiều hơn, riêng việc nhà Con Cái 90% thế mà tình cảm Nàng vẫn hạ dần đến lúc hết hạ nhưng bề ngoài vẫn ấm áp, không ai biết ngày mai ra tòa ly dị mà đêm nay vẫn vui cười thật tươi như mãi mãi không có lời chia ly.

                Phan Thiết, Ngày 9.7.2012
                      NGUYENTIENDAO

   @ Cứ mãi để vật chất lên trên thì vĩnh viễn sẽ không hạnh phúc
                                 TS

LOI VAN NGAN 100 TU

              MUA  BÁN

      Anh cùng Vợ đi mua đồ, đến trước tiệm Vợ đứng ngoài giữ xe.
      Anh vào lựa đồ vừa ý chạy ra hỏi, Vợ đồng ý chạy vào hỏi giá, gặp Anh Chủ một mình coi tiệm liền ra sau hỏi Vợ, chạy vào nói giá 100.
      Anh nghe, chạy ra hỏi Vợ rồi vào trả 70.
      Anh Chủ nghe liền ra sau hỏi Vợ rồi vào bớt 95.
      Anh nghe chạy ra hỏi Vợ rồi vào trả 75.
      Anh Chủ nghe liền ra sau hỏi Vợ . . . cứ thế mà qua lại, lui tới mua bán 2 người Phụ Nữ.

          Phan Thiết, Ngày 19.7.2012
               NGUYENTIENDAO

  @ Gái có công thì chồng không phụ
                Dân gian Việt Nam

Một câu chuyện vừa vui vừa cảm động

          Một ông lão người Italy sống 1 mình tại New Jersey, Mỹ. Người đàn ông này muốn trồng những cây cà chua trong khu vườn nhỏ của mình, nhưng ông không thể làm được việc đó, vì đất trong khu vườn rất cứng và khó đào. Trước đây, con trai Vincent của ông thường giúp ông lão làm công việc này, nhưng giờ nó đã vào tù. Ông lão viết 1 lá thư gửi cho con trai mình đang ở trong tù, nội dung bức thư như sau:
“Vincent à, bố cảm thấy khá buồn vì có lẽ con không thể giúp bố đào xới khu vườn để trồng cà chua như mọi năm, bố đã quá già để làm việc đó. Nếu có con ở đây, chắc chắn mọi việc sẽ ổn, và con cũng sẽ rất vui khi giúp bố như vậy, như những ngày xưa ấy. Yêu con, papa.”

          Vài ngày sau, ông lão nhận được lá thư trả lời của người con trai:
          "Bố, đừng đào xới khu vườn. Con chôn những kẻ mà con giết ở dưới đất đấy.
Yêu bố, Vincent"

          4 giờ sáng hôm sau, đặc vụ FBI và cảnh sát địa phương ngay lập tức tới nhà ông lão, phong tỏa mọi thứ và đào xới tung khu vườn để tìm kiếm những thi thể. Nhưng lạ thay là họ không thể tìm thấy thứ gì. Ngay hôm đó, ông lão lại nhận được lá thư của người con trai:
         “Bố thân yêu, giờ bố có thể trồng cà chua được rồi đấy. Đó là điều tốt nhất con có thể làm cho bố trong hoàn cảnh này. Yêu bố, Vincent”.

LOI VAN NGAN 100 TU

              SÀNH  ĐIỆU

       Uống café mà cứ nói về gia đình Nó mua nhà tiền tỷ, xe 4 bánh, ăn nhậu nhà hàng này ngon, món kia dở, quán ăn này mới mở, café kia ngon . . . ra vẻ sành điệu của người giàu có biết chơi.
      Nhưng sau lưng Nó, có Thằng Con Trai không thèm học do đi theo Nó sành điệu ăn những nơi nhiều tiền, biết đủ những nơi vui chơi nên không muốn học mà muốn cái cao hơn, muốn phá của. Còn Nó sĩ diện bưng bít, dấu diếm không dám khoe chuyện Con như chuyện chơi, sành điệu.

              Phan Thiết, Ngày 8.7.2012
                  NGUYENTIENDAO

     @ Hãy mở tâm hiểu Họ vì đang cần nơi chạy trốn
                             TS

LOI VAN NGẮN 100 TU

             NGÔI  TRƯỜNG

       Ngôi Trường mà Tôi học từ lớp 1 đến lớp 5 là tổ ấm thứ 2, đường đi nước bước leo rào nào thấp, chỗ nào chui . . . nên thật dễ thương  tháng ngày tuổi thơ.
      Nay Ngôi Trường đang xây dựng, đập phá tưng bừng làm Tôi đau lòng cái tổ ấm thứ 2 bị tàn phá để thành Ngôi Trường Hiện Đại mới mẻ, cửa kính cao ráo thoáng mát. Tôi nhìn bằng lòng nhưng xin để lại 1 góc nào đó của Ngôi Trường xưa cho những ai đã học từ đây thành công, sống lại dĩ vãng.

            Phan Thiết, Ngày 18.7.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Dĩ vãng những hình ảnh đẹp hãy tôn trọng, đừng để đánh mất
                             TS

LOI VAN NGAN 100 TU

            TRƯỜNG  CŨ

       Trường Tiểu Học rộng rãi thoáng mát đặt ở vị trí tốt nên ai cũng muốn Con học. Không biết xây dựng năm nào mà khi bé Tôi đã học, đời Con vẫn trường ấy.
       Hôm qua, đi ngang Trường Cũ không có gì thay đổi, những nét già dặn cũ kỹ vẫn còn đeo bám làm Tôi nhớ những hình ảnh non nớt 50 năm trước.
     Hôm nay, Trường Cũ đập phá, xây dựng mới hiện đại nhưng Họ quên mọi việc đang hoài cổ, gìn giữ tu bổ quá khứ, truy tìm đồ cổ, sống lại dĩ vãng.

            Phan Thiết, Ngày 17.7.2012
                  NGUYENTIENDAO

   @ Quá khứ đẹp luôn đeo bám cả một đời
                             TS

LOI VAN NGAN 100 TU

        TRỐN  TÔI 

     Tôi người Đàn Ông bình thường nam tính lấy Vợ sanh Con đẻ cái không cần sự trợ giúp bất cứ gì. Tôi luôn yêu thích Trẻ Con, hôn hít nựng nịu âu yếm những đứa Bé là niềm vui sung sướng của Tôi.
    Rồi Tôi có Vợ, sanh 3 Con, 2 trai 1 gái cách nhau mà Tôi là người luôn chơi đùa bò lết với Các Con nên đứa nào thời điểm nào cũng cho Tôi là số 1, là thần tượng to lớn không ai bằng. Nhưng lạ, khi mỗi đứa Con đến tuổi Thanh Niên lại Trốn Tôi.

             Phan Thiết, Ngày 8.7,2012
                  NGUYENTIENDAO

   @ Cuộc sống có những cái khó mà thật cũng dễ nếu tự biết
                             TS

LOI VAN NGAN 100 TU

       CON  THUYỀN  GIA  ĐÌNH

     Do bệnh của Vợ cần sự êm ấm thoải mái nên Chồng xuống cấp nhịn, hạ mình để chiều theo Vợ đến cái hạ thấp hết cở, trở thành người giúp việc mà Vợ không hề hay.
     Không biết sống nơi nào, ở đâu, ra sao? Nhưng đã sống tại Đất Việt thì người Phụ Nữ dù không hay có trình độ tri thức cũng đứng sau lưng Chồng khéo léo đưa đẩy Con Thuyền Gia Đình thành công. Nhưng Không, Người Phụ Nữ Việt Nam đa phần có giỏi, giàu hơn Chồng đều thể hiện rõ chứ không đứng sau lưng.

         Phan Thiết,  Ngày 8.7.2012
              NGUYENTIENDAO

   @ Dẫu sao cũng là Phụ Nữ Việt Nam
                         TS

LOI VAN NGAN 100 TU

               ĐÔI  MẮT 

       “Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”, giờ mới biết mới thấy giá trị đôi mắt thì đã muộn.
       Bệnh Viện Mắt nhiều người xếp hàng để khám mà mỗi người mỗi nghành nghề khác nhau, ở nhiều nơi khác nhau lại tuổi tác khác hơn nhưng cùng chung một mảnh đời tương lai không nhìn thấy. Họ gặp nhau nói về mắt của nhau trong thời gian chờ đợi, trong đó có Anh nhưng Anh bằng lòng về tuổi đời đôi mắt sáng hơn nhiều người đang kém Anh 10 tuổi mà đôi mắt số phần lại hơn Anh.

             Sài Gòn, Ngày 13.7.2012
                 NGUYENTIENDAO

   @ Mỗi người mỗi số phần mà chẳng ai biết số phần của ai
                             TS

LOI VAN NGAN 100 TU

       ĐÔI  MẮT  VÀ  ÁNH  SÁNG

      Tôi nhìn những người bệnh đang chờ khám mang chung tâm trạng như nhau, Họ nói chung quanh Đôi Mắt  bệnh của nhau để trốn chạy.
      Tôi nói chuyện với Anh trung niên mà đôi mắt Anh hoàn toàn không thấy, đã đến đây mổ sau vài ngày một con mắt lờ mờ thấy ánh sáng. Nay tái khám Bác Sĩ cho biết một con mắt không cứu được còn một con mắt đang hồi phục nhưng chỉ sáng 30 %.
       Anh mừng vui chỉ cần như thế. Còn Tôi đôi mắt đang sáng mà không vui do nhìn thấy Họ.

               Sài Gòn, Ngày 15.7.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Đôi Mắt con người luôn nhìn cái đẹp, cái hay . . . mà không thích nhìn cái đen tối.
                              TS  

LOI VAN NGAN 100 TU

           VÀO  ĐÂY

      Không ai muốn “Vào đây”, vào cái nơi mà biết đáp số Con Bệnh lại lo thêm, thà không biết, nghe, thấy để khỏi đau lòng nhau.
     Cái đau đầu tiên “Vào đây”:
<!--[if !supportLists]-->-      <!--[endif]-->Không một áo trắng nào an ủi.
<!--[if !supportLists]-->-      <!--[endif]-->Không một áo trắng nào cho nhau nụ cười.
<!--[if !supportLists]-->-    Không một áo trắng nào nhìn bằng đôi mắt thiện cảm yêu thương.
    Mà ngược lại:
<!--[if !supportLists]-->-      <!--[endif]-->Bằng đôi mắt đằng đằng sát khí.
<!--[if !supportLists]-->-      <!--[endif]-->Bằng đôi mắt trái tim lạnh.
<!--[if !supportLists]-->-      <!--[endif]-->Bằng đôi mắt bình thường thôi.
    Thì thử hỏi “Vào đây” làm chi, để khỏi nhìn màu trắng là màu đen tối.

              Sài Gòn, Ngày 14.7.2012
                  NGUYENTIENDAO

   @ Có những lúc cuộc sống làm Tôi thấy màu sắc thay đổi
                             TS

SƯU TẦM

            Một cặp vợ chồng có tuổi đang nằm trên giường…

Người chồng chuẩn bị ngủ nhưng người vợ cảm thấy tình cảm dâng trong lòng và muốn nói chuyện.

Trước đây , anh thường hôn em trước khi đi ngủ.

Hơi bực dọc, ông chồng vươn người qua, hôn vội một cái trên má vợ và nằm xuống ngủ tiếp.
Một lúc sau, bà vợ nói: - Sau đó anh thường cắn nhẹ vào tai em.
      Ông chồng lập tức tung chăn và nhảy ra khỏi giường.
-         Anh đi đâu? – Bà vợ hỏi.
Ông chồng quay lại và quát:
            Đi lấy hàm răng giả chứ còn đi đâu !!

Sưu tầm

1. Hàng xóm
- Máy vi tính hỏi virut : "Cậu từ đâu đến đây thế"?
- Virut:??? Thế cậu ở đâu
- Máy vi tính : Tớ đến từ USA.
- Với vẻ tự tin Virut trả lời : "Vậy Tớ là hàng xóm của Cậu rồi,Tớ đến từ… USB "

2. Người đẹp
Thấy mẹ ngồi buồn ở phòng khách , cậu bé bước đến :
- Mẹ biết không, mẹ là người phụ nữ đẹp thứ 2 mà con gặp trong đời !
- Ai là người đầu tiên ??
- Là mẹ lúc đang cười, Thiên thần đẹp nhất. Con yêu mẹ ♥


3. Ngại
Đang ngồi học thì con bé ngồi bàn bên quăng qua cho mẩu giấy.
Mở ra xem thì thấy "Mình thích bạn, mình hẹn hò nha ♥" .
Ôi trời!!! Khỏi phải nói, tâm trạng lâng lâng, mình thích con bé từ đầu năm học cơ, mình quay sang cười mỉm với con bé 1 cái thật tình cảm. Con bé e thẹn nói khẽ: - Anh đưa cho anh ngồi bên giùm em ...
Khỏi phải nói mình ức chế thế nào, vò nát mảnh giấy quăng thẳng vô mặt thằng điên ngồi kế bên. Nó ngơ ngác mở ra xem, cũng y như mình, khoái chí, cười tủm tỉm rồi bảo:
- Thích tui sao không nói sớm, tui cũng thích ông lâu rồi, mà ngại...

LOI VAN NGAN 100 TU

       NỖI  ĐAU  NGƯỜI  BỐ

      Tôi ly dị Vợ mọi tài sản để hết cho Vợ nuôi Thằng Con Trai 13 tuổi khôn lớn thành người, đó là điều mong muốn.
     Còn Tôi bỏ hết rượu bia thuốc lá để làm con người mới, đi hướng khác. Vài năm sau Tôi về lại tìm Thằng Con Trai hẹn tại một quán café, Cha Con gặp nhau chưng hửng mừng vui Thằng Con Trai khác hẳn ra người lớn, vào bàn Tôi gọi ly café, Thằng Con kêu 1 chai bia gói thuốc lá, hút uống điệu nghệ.
      Tôi bàng hoàng, đau lòng trong lẳng lặng.
      
              Phan Thiết, Ngày 10.7.2012
                    NGUYENTIENDAO

   @ Cái đau thật đau là cái đau do chính mình tạo, nên phải lẳng lặng
                               TS

LOI VAN NGAN 100 TU

           ĐỒ  ĐÀN  ÔNG

       Ông sống tại vùng biển, sáng nào cũng đi biển, vừa lấy không khí trời vừa lang thang lượm lựa từng cục đá sỏi đẹp tự nhiên không bào dũa bàn tay con người mà của biển tạo nên, đem về dán dính nhau thành những tượng đá nhỏ xinh xắn ngây ngô theo cảm nhận mỗi người nhìn.
       Trong nhiều tượng đá dán tự nhiên ấy thì Ông thích nhất cái tượng nhỏ xinh xắn có tên “Đồ Đàn Ông” mà chính Ông vô tình tạo ra trong một khoảnh khắc tích tắc nên mãi nhìn mà không chán.

            Phan Thiết, Ngày 11.7.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Đàn Ông thật là thích nhưng cũng lắm khi bực bội “Đồ Đàn Ông”
                               TS

LOI VAN NGAN 100 TU .

          NGƯỜI  KHÔNG  MAY  MẮN


     Anh đi Bộ Đội mất đi một mắt giải ngũ có việc làm, có Vợ sanh một Cháu kháu khỉnh, vô tình ẩu đả gây án mạng vào tù 8 năm từ đó không còn thấy Vợ Con. Ra tù xin chạy bàn quán cơm vùng quê êm đềm bằng lòng.
     Ngày đó, một lần nữa tai nạn đến lấy đi của Anh một chân. Hôm qua gặp lại người không may mắn Anh cười chào vui vẻ nhưng con người chỉ còn một mắt một chân đi trong tư thế khó khăn mà lạc quan tuổi đời đã U60.

            Phan Thiết, Ngày 9.7.2012
                NGUYENTIENDAO

   @ Khốn khổ thay cho những ai không may mắn
                            TS

LOI VAN NGAN 100 TU .

         ÔNG  VÀ  CÔ  BÉ

      Ông U60 thường đến quán café được Cô Bé 20 nói chuyện vui vẻ  xưng hô Chú Cháu, quen dần nhiều lần tặng quà nên từ Chú chuyển thành Anh, thường xuyên sau giờ làm Anh đưa Em ăn tối.
     Ngày đó Cô Bé xin nghỉ 7 ngày, Ông nói với  Bà đi công việc 7 ngày bằng xe gắn máy. Ông và Cô Bé dung dăng dung dẻ tại Dalat trên xe gắn máy tình tứ, rồi trên đường về quá lãng mạn rớt đèo mà 10 ngày sau người Dân Dộc mới phát hiện do xác hôi thối.

              Phan Thiết, Ngày 8.7.2012
                   NGUYENTIENDAO

   @ Cái giá phải trả cho cuộc tình lãng mạn vụn trộm trốn lén
                              TS

LOI VAN NGAN

                          HỌC .


      Nó có học, mà lại học thật nhiều chứ đâu phải như nhiều người chỉ có 5, 3 chữ đâu, Nó học:
-       3 năm Mẫu Giáo.
-       12 năm Phổ Thông.
-       5 năm Đại Học.
-       2 năm Chuyên Khoa.
-       1 năm Thực Tập.
       Tổng cộng 23 năm học, bao năm học như thế đầu óc phải uyên bác, khôn ngoan, khéo léo . . . Thế mà Nó quên đi cái học Lễ Phép đầu đời của đứa bé 3 năm Mẫu Giáo trong sáng rồi tiếp nối 12 năm Phổ Thông kiến thức Lễ Độ nạp đầy đầu “Tiên học Lễ hậu học Văn” cuối cùng 8 năm học nghành Y để trở thành một vị Bác Sĩ áo trắng trong sáng giúp đời mà quên đi “Lương y như từ mẫu”. Không lý học 23 năm mà cái đầu Nó lùng bùng dóc chó như vậy sao? Tôi biết có những người cả một đời Học và Học mà Họ rất khéo léo, tế nhị, cái học vị càng cao thì cái sống, cái cư xử ngôn từ Họ ít lại nhưng đầy đủ ý nghĩa “càng học càng thấy mình ngu”, đáng trân trọng.
      Tôi có đứa Cháu Nội trai duy nhất đêm qua sốt cao phải cấp cứu 1 giờ sáng mà Ba Mẹ Cháu không cho Chúng Tôi biết, 5 giờ sáng thức dậy đi tập mới biết Cháu đã nhập viện, liền qua Bệnh Viện Cổ Đông sau một lúc lòng vòng mới biết đến phòng Cấp Cứu, gặp 2 Bác Sĩ đang ngồi làm cái gì đó Tôi liền hỏi trong từ tốn dù trong tâm thật lo lắng:
-      Cho Tôi hỏi thăm, đêm qua lúc 1 giờ có đứa bé tên Gia Vĩ 3 tuổi cấp cứu, giờ không biết Cháu ở phòng nào, làm ơn!
      Nó là Bác Sĩ, Nó 1 vẫn ghi như không hề nghe biết còn Nó 2 sau 30 giây chấm hết câu hỏi Tôi, Nó 2 ngước nhìn Vợ Chồng Tôi rồi cúi xuống ghi tiếp mà miệng trả lời không rõ lắm. Tôi hơn Nó 2 lần tuổi, đáng làm Thằng Bố Nó, đáng để Nó nhìn mặt chứ đâu phải xấu xí như Ông Kẹ mà Nó nói, cư xử như một thằng dốt vô học nên cái từ Nó mà Tôi đặt để cho một vị Bác Sĩ đã miệt mài 23 năm học là thích đáng không quá. Thường thì bất cứ ai cũng phải Cám Ơn người mình hỏi hay giúp đỡ, nhưng lần này thì không, mà Tôi lại cố nói lớn tiếng với người Vợ để 2 Nó cùng nghe:
-      Khỏi cám ơn bởi Nó nói chuyện mà không nhìn người khác, khỏi cám ơn . . . đi Em.
      Rồi Tôi cùng Vợ bước ra khỏi cái phòng có 2 Nó nhưng Vợ Tôi có vẻ không bằng lòng thái độ và ngôn ngữ Tôi nói, sợ Nó sẽ không tốt cho Cháu Nội Tôi trong điều trị, Tôi liền trợn mắt Nó dám không!
      Bước ra khỏi Bệnh Viện đến nơi gởi xe khi nãy để lấy xe, gặp 2 Chàng Thanh Niên giữ xe chắc tuổi tác cũng cở 2 Nó mà vui vẻ hỏi Tôi, “Em nó có khỏe chưa Chú?” Tôi mát ruột và Cám Ơn hai lần, giữ xe và hỏi thăm Cháu Nội Tôi mà biết chắc 2 Chàng giữ xe này không học hành gì lắm, thua 2 Nó thật nhiều thế mà thật dễ thương đáng ghi vào bộ nhớ hơn 2 Thằng Nó kia.
     
            Phan Thiết, Ngày 10.7.2012
                  NGUYENTIENDAO

    @ Con người có nhân đức bất cứ nơi nào cũng đều nhân đức
                            TS

TÌNH XA KHUẤT

Người  mịt mờ, biền biệt cuối chân mây,
Làm tất dạ xót xa và tê tái.
Điều tơ tưởng đem suối nguồn trở lại,
Lành trong mây ngập nắng ấm chan hòa.
Tuy đêm  dài cõi mộng cứ giao thoa,
Phúc đáp lai hư không nhòa nhân ảnh...
Chưa quên được một ngày thu se lạnh
Đến hôm nay mưa nắng dẫu ơ thờ
Mà canh trường day dứt mãi cơn mơ
Họa chia biệt làm tình ta dang dỡ
Đã cằn cỗi lại dầy thêm nhung nhớ
Xa vời xa, đủ ngỡ đắng cay đời..
Người rã rời, ta chất ngất biển khơi
Làm ngập lấp cỏ hoang mùa mưa tới
Điều cần hiểu nhân tình như áo mới
Dữ dội..say mê ta dành dỗ ngày ngày...
Tuy xa trời gần đất vẫn ngất ngây..
Họa lại nhé lời xưa ai còn đấy!
Chưa bao lâu....tình sao xa đến vậy?
Đến bên nhau, xao xác..lá Thu gầy..
Mà đêm về tiếp nối thoảng hương bay
Phúc hay họa vần thơ ai bóng bẩy..
Chẳng động não điều tai nghe mắt thấy
Còn huênh hoang em chế ngự tim này!!!!


 (Người làm điều lành tuy phúc chưa đến, mà họa đã xa
Người làm điều dữ tuy họa chưa đến mà phúc chẳng còn)
                                               Trung Luận
                 
           Riêng tặng nvn và PS              

Cười thấm thía

Sưu Tầm

Đọc truyện cười, đôi khi không chỉ là để cười, để thư giãn. Mà có thể, đằng sau những mẩu chuyện ấy là một bài học, một thông điệp đến từ cuộc sống.
Câu chuyện thứ nhất: Một cậu học trò lớp ba viết trong bài tập làm văn của mình rằng cậu muốn trở thành một diễn viên hài. Thầy giáo Việt Nam phê: "Không có chí lớn", còn thầy giáo người nước ngoài nói: "Thầy chúc em mang tiếng cười cho toàn thế giới".

Là người lớn, chúng ta nên khuyến khích, cổ vũ hơn là đặt ra những yêu cầu quá cao đối với trẻ con. Hơn thế, chúng ta hãy mở rộng khái niệm thành công để trẻ con thoải mái tung đôi cánh ước mơ của mình.

Câu chuyện thứ hai: Ăn cơm xong, mẹ và con gái rửa chén bát trong bếp, bố và con trai ngồi xem ti vi. Bỗng nhiên có tiếng đổ vỡ dưới bếp, sau đó im bặt. Con trai nói: "Con biết chắc mẹ vừa làm bể chén bát", bố hỏi: "Tại sao con chắc như thế?", con trai trả lời: "Vì không nghe tiếng mẹ la".

Chúng ta luôn đánh giá người khác và đánh giá bản thân qua những tiêu chuẩn nào đó, thường khó khăn với người khác nhưng lại rất dễ dãi đối với mình. Câu chuyện thứ ba: Người ăn mày nói: "Bà có thể cho tôi xin một ngàn không?", người qua đường trả lời: "Nhưng tôi chỉ có năm trăm", người ăn mày bảo: "Vậy bà thiếu tôi năm trăm
nhé".

Nhiều người trong chúng ta luôn cho rằng ông trời mắc nợ mình, cho mình không đủ, không tốt, nên lòng tham đã che mất thái độ biết ơn.

Câu chuyện thứ tư: Người vợ đang nấu ăn trong nhà bếp, người chồng đứng bên cạnh nhắc nhở: "Cẩn thận, coi chừng khét!", "Sao em bỏ ít muối thế?, "Ơi kìa, nước đã sôi rồi, em cho thịt vào đi". Người vợ bưc bội: "Anh làm ơn đi ra ngoài giùm em! Em biết nấu ăn mà!". Người chồng mỉm cười: "Ừ, có ai bảo em không biết nấu ăn đâu. Anh chỉ muốn em hiểu được cảm giác của anh như thế nào khi đang lái xe mà em ngồi bên cạnh cứ lải nhải".

Học cách thông cảm người khác không khó, chỉ cần chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh của người khác.

Câu chuyện thứ năm: A nói với B: "Khu nhà tôi vừa dọn về một ông hàng xóm bất lịch sự. Tối hôm qua, đã gần một giờ sáng rồi mà ông ta còn qua đập cửa nhà tôi rầm rầm". B hỏi: "Thế anh có báo cảnh sát không?". A trả lời: "Không, tôi mặc kệ ông ta, xem ông ta như thằng điên vì lúc ấy tôi đang tập thổi kèn saxophone".

Chuyện gì cũng có nguyên nhân, nếu biết trước lỗi của mình thì hậu quả sẽ khác đi. Tuy nhiên, chúng ta lại thường ít khi thấy mình sai, nhưng lại dễ dàng thấy người khác sai.

Câu chuyện thứ sáu: Hai cha con đi ngang qua một khách sạn 5 sao. Trông thấy một chiếc xe hơi xịn rẽ vào, cậu con trai nhận xét:
-Những người ngồi trên chiếc xe ấy đều có trình độ học vấn rất thấp!
Người cha ôn tồn đáp lại:
-Người vừa phát biểu câu ấy là người hiện trong túi không có lấy một đồng xu!

Con người thường có thái độ "ghen ăn tức ở", khi nói ra điều gì, nhận xét việc gì đều thể hiện trình độ và "đẳng cấp" của mình. Bởi vậy hãy thận trọng!

Câu chuyện thứ bảy: Có hai đoàn khách nước ngoài đến tham quan một địa điểm du lịch sinh thái. Do trời mưa nên đường dẫn vào khu "Kỳ hoa dị thảo" lầy lội. Người hướng dẫn của đoàn thứ nhất bảo: "Xin lỗi quý khách, chúng ta không thể đi tiếp". Còn người hướng dẫn đoàn thứ hai suy nghĩ một thoáng rồi nói: "Để quý khách thấy rằng việc tìm kiếm kỳ hoa dị thảo khó khăn như thế nào, Ban giám đốc công ty đã cố tình tạo con đường lầy lội cho quý khách có thêm cảm xúc thực tế".

Hoàn cảnh khác nhau, quan điểm khác nhau sẽ nhìn một sự vật không giống nhau. Tư tưởng kỳ lạ như thế đấy bạn ạ! Nếu bạn chịu suy nghĩ thì quyền quyết định hoàn cảnh nằm trong tay bạn.

Câu chuyện thứ tám: Một phụ nữ vào tiệm kim hoàn, trông thấy hai chiếc vòng đeo tay giống nhau như đúc, một chiếc giá 2 triệu, một chiếc giá 20 triệu. Không chần chừ, bà ta liền lấy chiếc 20 triệu vì nghĩ rằng đắt tiền chắc chắn sẽ là đồ tốt. Khi vừa quay lưng bước đi, bà nghe nhân viên nói với nhau: "Không ngờ chỉ vì đính sai bảng giá mà chúng ta lời đến 18 triệu đồng!".

Hãy xem, lắng nghe và kiểm định. Đó là lời khuyên trong câu chuyện này. Có nhiều thứ tưởng vậy, thấy vậy, nghe vậy mà không phải vậy, đừng vì chủ quan, tin vào suy nghĩ của mình mà lầm to.

Câu chuyện thứ chín: Hai vợ chồng vào xem triển lãm tranh của các họa sĩ trẻ, trong đó có một bức tranh của con trai họ. Người vợ đi rất nhanh, mắt chỉ kịp lướt vào tên của tác giả ở mỗi bức tranh. Một lúc sau không thấy chồng, người vợ quay lại tìm. Người chồng đang đứng trước một bức tranh say sưa ngắm nhìn. Bức trang ấy lúc nẫy người vợ đã xem qua. Bà bực bội nói: "Ông đứng đó làm gì vậy? Sao không đi tìm bức tranh của con mình?". Người chồng quay sang nhìn vợ: "Đây là tranh của con mình nè, nó quên ký tên trên bức tranh".

Trong cuộc sống, có người chỉ lo chạy băng băng nên đã không thể tìm thấy thứ mình cần tìm, đánh mất cơ hội được thưởng thức hoa nở hai bên đường.
Câu chuyện thứ mười: Tại buổi lễ tốt nghiệp ở một trường cấp hai, thầy hiệu trưởng đọc tên học sinh xuất nhất trong năm học. Đọc đến lần thứ ba mà vẫn không thấy ai đi lên sân khấu. Thầy hiệu trưởng nhìn xuống, hỏi cậu học sinh xuất sắc đang bình thản ngồi bên dưới:
-Em không nghe thầy gọi tên à?
Cậu học sinh đứng lên, lễ phép:
-Dạ, thưa thầy em đã nghe. Nhưng em sợ các bạn chưa nghe thấy ạ!


Danh và lợi đã vô tình trở thành chiếc lồng nhốt chúng ta vào trong ấy. Chúng ta luôn giáo dục con em mình phải cố gắng học thật giỏi, phải trở thành nhân vật xuất sắc nhất nhưng lại ít khi dạy các em tính khiêm tốn.



Có hay không năng lượng Kim tự tháp?
Hương Ly
Năm 1930, học giả người Pháp Antoine Bovis đã cùng nhóm các nhà khảo cổ học chui vào hầm mộ trong lòng kim tự tháp Khê-ốp. Vô tình Antoine Bovis nhìn vào một thùng sắt và ông hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy xác mèo và xác chuột. Antoine Bovis chợt nghĩ, có thể là do các con vật này lạc đường trong lòng kim tự tháp nên đã chết và bị vứt vào thùng sắt. Tuy nhiên, ngay lập tức ông lại phát hiện ra một hiện tượng kì lạ: mặc dù lòng mộ khá ẩm nhưng xác mèo chuột lại không thối rữa. điều này chứng tỏ các con vật này cũng biến thành xác khô như xác ướp của các Pha-ra-ông trong lăng mộ. Antoine Bovis và các cộng sự của ông suy đoán: rất có thể trong lòng kim tự tháp tồn tại một loại "năng lượng thần bí" có thể làm cho lượng nước trong vật chất bốc hơi nhanh và không bị mục rữa.
 Antoine Bovis cho rằng, hiện tượng này có liên quan đến mô hình của kim tự tháp. Để chứng minh cho suy đoán của mình, sau khi trở về nước, Bovis đã dùng bià cứng để làm một mô hình kim tự tháp có chiều dài cạnh đáy 0,9m, 4 góc của đáy chiếu theo 4 hướng Đông Tây Nam Bắc, sau đó ông đặt xác một con mèo ở độ cao tương ứng với vị trí chôn cất thi hài của hoàng đế Ai Cập trong kim tự tháp Khê-ốp mà Antoine Bovis đã nhìn thấy - tức 1/3 độ cao tính từ đáy lên đỉnh. Sau vài ngày, Antoine Bovis phát hiện thấy, xác con mèo khô dần và biến thành xác ướp khô. Tiếp theo, Antoine Bovis lại dùng thịt sống, trứng gà... làm thí nghiệm, kết quả cho thấy, dù đặt thực phẩm gì trong đó cũng không bị thối rữa. Ngay sau đó, Antoine Bovis đã phát biểu các bài viết đăng tải thành quả nghiên cứu của mình về năng lượng kim tự tháp.
   Năm 1940, kỹ sư vô tuyến điện người Tiệp Khắc Karel Drbal cũng tiến hành các thí nghiệm như Antoine Bovis để tìm hiểu nguồn năng lượng bí hiểm trong kim tự tháp. Có lần, Karel Drbal đã đẻ lưỡi dao cạo vào mô hình kim tự tháp do mình tự chế, kết quả là lưỡi dao này sắt hơn rất nhiều. Một lưỡi dao bình thường chỉ có thể sử dụng 25-30 lần, nhưng nếu mỗi lần dùng xong để vào mô hình kim tự tháp thì dao sẽ sắt trở lại và có tuổi thọ dài hơn. Năm 1949, Karel Drbal đã đăng kí bằng sáng chế cho phát minh dao cạo này. Trong vòng 10 năm, Uỷ ban sáng chế của Tiệp Khắc đã phải kiểm tra lại nhiều lần tính năng của "lưỡi dao cạo kim tự tháp". Mãi cho đến năm 1959, Uỷ ban này mới cấp bằng sáng chế cho Karel Drbal. Theo Karel Drbal, các vi sóng do mặt trời tạo ra bao trùm trong vũ trụ, xuyênqua các bức tường của kim tự tháp và chui vào khoang đặt của lưỡi dao cạo. Dưới tác dụng của từ trường trái đất, những vi sóng đó được hội tụ và khuếch đại. năng lượng của chúng tác động vào cấu trúc tinh thể của lưỡi dao và làm cho nó sắc nhọn. Một số nhà khoa học Mỹ cũng đã sử dụng mô hình kim tự tháp để bảo quản cây trồng và thực phẩm. Họ phát hiện thấy cây trồng mọc nhanh hơn trong kim tự tháp. Các nhà khoa học Bỉ cũng đã chứng minh được rằng, nếu đặt pin hết điện vào mô hình kim tự tháp thì pin sẽ hoạt động trở lại với công suất mạnh không kém gì pin mới...
      Câu hỏi chưa có lời giải
   Một sự kiện khiến người ta khó tin hơn là, Đầu năm 1990, một nhà khảo cổ người Ai Cập kể rằng, sau 4 tháng khai quật, khi đoàn khảo cổ của ông mở cánh cửa đá của một ngôi mộ nằm ở độ sâu 27 foot dưới Thung lũng các vị vua thì nhìn thấy một con mèo xám lông phủ đầy bụi mồm kêu meo meo lao ra!!! Mấy giờ sau, con mèo này đã qua đời trong phòng thí nghiệm. Nó đã cần mẫn túc trực bên chủ nhân 4.000 năm trời.
   Có nhà khoa cho rằng, cấu trúc của kim tự tháp giống như một hốc cộng hưởng vi sóng, hiệu ứng gia nhiệt của năng lượng vi sóng có thể diệt khuẩn và làm cho xác chết mất nước và biến thành xác khô, và trong hốc cộng hưởng này vi sóng có thể phát huy tối đa tác dụng của mình. Tuy nhiên, một câu hỏi được đặt ra là, tại sao 4000 năm trước, các pha-ra-ông đã biết lợi dụng vi sóng?
                                                                                        Nhiều ý kiến cho rằng, mọi công trình kiến trúc đều có thể hấp thu các sóng vũ trụ dựa theo hình dáng bên ngoài của mình. Đá granite trong lòng kim tự tháp có tác dụng như một bình ắc quy, nó hấp thu các sóng vũ trụ và tích tụ từ ngày này qua ngày khác, và nguồn năng lượng thần kì trong kim tự tháp chính là kết quả của nguồn sóng vũ trụ này. Nhưng 4000 năm trước, tại sao các pha-ra-ông biết được sóng vũ trụ và phát hiện ra mối liên hệ giữa sóng vũ trụ và đá granite? Một điều đáng nói là, tất cả những nghiên cứu về sức mạnh bí ẩn của ngững vật thể có dạng kim tự tháp mới chỉ dừng lại ở việc chứng minh hiện tượng. Còn điều gì đã tạo nên sức mạnh bí ẩn đó thì đến nay vẫn chưa có một lời giải thích nào thoả đáng.
---
Kim tự tháp vẫn còn là một bí ẩn của nhân loại. Nếu bạn tin vào những truyền thuyết về kim tự tháp, bạn sẽ ngạc nhiên khi biêt rằng mỗi người đều có được một kim tự tháp vô hình trong não bộ. Không những thế, mỗi người đều có khả năng tạo nên nhiều kim tự tháp với những năng lực kỳ diệu. Đó chính là nhờ khả năng đặc biệt của não bộ con người mà chúng ta vẫn chưa khai thác hết. Hiểu về não bộ của mình, hiểu về những điều kỳ diệu lý thú của não bộ sẽ giúp chúng ta phát huy năng lực của bản thân tốt hơn.