F Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


LỜI THƠ 100 TỪ

          NGƯỜI  THIẾU  NỮ

      Người thiếu nữ trông xinh giỏi giang.
      Luôn vui vẻ cười nói nhẹ nhàng.
      Cánh mày râu thích nhìn, nhìn mãi.
      Luôn mong ước một mình, mình tải.
     Rồi tháng ngày đến tuổi phải tìm.
     Lưỡng lự mãi biết ai mà tìm.
     Đang phân vân lựa ai, chọn ai?
     Mẹ lăn đùng nằm ngã chờ ai?
     Bệnh tai biến máu não nằm yên.
     Người thiếu nữ bỏ hết qua bên.
     Lo cho Mẹ là chuyện hàng trê .
     Nên hôn nhân tạm gác một bên.
     40 năm sau gặp lại vẫn cười.
     Nhưng chưa có gia đình vẫn vui...mà buồn...

     Phan Thiết, Thứ Sáu ngày 13.4.2012
                 NGUYENTIENDAO

    @ Đẹp ở con mắt của người ngắm nhìn
                        Wallace

ƠN THẦY

Thầy Cô ơi! Những bài hoc vở lòng,,
Đã theo con suốt một thời thơ ấu
Bao năm học trường đời con nung nấu:
Lòng chân thành, sự đồng cảm, thương yêu...
Từ hạt mầm sẽ ôm ấp nâng niu
Sẽ thấu suốt lý-sự đồng vi diệu...
Nhiều bạn trẻ bây giờ chưa thấu hiểu..
Sống hợt hời-thực dụng- buông lung
Để rồi gieo bao hậu quả khốn cùng..
Kéo đạo đức trôi theo vùng hủy diệt
Lời người xưa thâm trầm và ưu việt
Đã bao đời giáo huấn lớp chúng con
Đến hôm nay..thông điệp ấy vẫn còn
Theo chân lớp...sắt son toàn ý nguyện..
Như gang thép đã tôi đã luyện,
Chúng con luôn thông suốt biết bao ngày
Trọn tấm lòng chúng con chẳng lung lay
Toàn tâm giữ tháng ngày luôn thân ái
Những dòng sông luôn hướng ra Đại hải
Lòng chúng con mãi ghi tạc ơn thầy...

VU QUY

Em  bước  vu  quy  với  áo  hồng 
Một  buổi  chiều  Thu  tách  bến  sông 
Tiếng  pháo  đưa  dâu  đì  đạch  nổ
Lòng  anh  rối  tợ  mối  bòng  bong 
Em  về  làm  dâu  của  người  ta 
Anh  đứng  bên  rào  Tim  xót  xa 
Trông  theo  dáng  nhỏ  người  trong  mộng 
Vỡ  vụn  tâm  tư  mắt  lệ  nhòa
Thôi  vĩnh  biệt  rồi  Cố  Nhân  ơi 
Đường  tình  còn  lại  một  mình  tôi
Vắng  em  xóm  nhỏ  đìu  hiu  quá
Quạnh  quẻ  vườn  rau  với  đám  cà

Từ  đó  đến  giờ  đã  năm  năm
Gặp  em  tay  bế  với  tay  bồng 
Tóc  huyền  búi  gọn  không  buồn  xoã
Dáng  liều  u  sầu  mắt  vắng  không  
Lách  vội  dòng  người  đến  bên  em  
Thẹn  thùng  như  thủa  mới  làm  quen 
Ửng  hồng  đôi  má  em  cúi  nón
Anh  thấy  hồn  đơn  lại  rộn  ràng 
Ngỡ  ngàng  giây  lát  hỏi  thăm  nhau
Từ  đó  đến  giờ  em  ở  đâu?
Phải  chăng  hạnh  phúc  nên  quên  mất 
lối  nhỏ  vườn  xưa  rợp  bóng  trầu
Em  cười  đôi  mắt  chớm  niềm  đau
Hạnh  phúc  đời  người  chẳng  đạt  đâu 
Hôn  nhân  may  rũi  không  lường  được 
Hiện  tại  phòng  không  ngơ  ngẩn  sầu !

Yêu Một Mình

Nhà tôi cách mấy nhà nàng
Lâu lâu trộm nhớ nhìn sang một lần
Bồn chồn lóng ngóng tần ngần
Chờ khi thấy được bóng hồng mới thôi
Đã lâu quen cảnh ấy rồi
Cũng chưa dám mở một lời với ai
Bởi nàng còn nhỏ thơ ngây
Mỗi ngày đi học trước ngay nhà mình
Sáng chiều bốn bận chỉ nhìn
Miệng cười chúm chím làm thinh chết người
Mối tình nuôi mãi khôn nguôi
Ngày kia pháo đỏ nhuộm đôi mái đầu
Đâu ngờ có chuyện bể dâu
Hôm trước nhìn thấy hôm sau mất rồi
Giặc về trên khắp quê tôi
Lối xưa còn đó còn người thấy đâu
Xa nhau chẳng nói nên câu
Xa nhau từ đấy đã lâu chưa về !
NTH
12-4-2012

LỜI THƠ 100 TỪ

   CƠN  MƯA  XỨ  TÔI

  Cơn mưa lớn lâu lắm Tôi mới thấy.
  Mưa bong bóng trôi theo dòng chảy mạnh.
  Mưa ngập cao chen chúc lối đi về.
  Như chạy trốn ai đó không quay lại.
  Trên trời cao thỉng thoảng vài tiếng sét.
  Làm giật mình khách bộ hành tá túc.
  Nhìn ngỡ ngàng cơn mưa người ướt đẫm.
  Ráng đến đích mà không gian ảm đạm.
  Cái khung cảnh lâu lắm mới bắt gặp.
  Biết bao lâu mới có cảm giác này.
  Cái cảm giác mà xứ nghèo mới có.
  Cái xứ Tôi lớn lên . . .  mà khá lâu bỏ mất . . . đi xa.

                 Phan Thiết, Ngày 12.4.2012
                       NGUYENTIENDAO

  @ Tôi chỉ tiếc rằng Tôi chỉ có một cuộc đời để hiến dâng cho đất nước Tôi.            
                      Nathan  Hale

LỜI THƠ 100 TỪ .

      TỨ HÀNH  XUNG

     Tôi, Em tuổi Thân Hợi,
     Yêu nhau thật ấm nòng.
     Gần cưới xem Tử Vi,
     Dần Thân Tỵ Hợi tứ hành xung.
     Thân Hợi không thành được,
     Đành chia tay nhau vậy.
     Mỗi người mỗi niềm đau,
     Thời gian sâu lắng đọng.
     Rồi Em lấy Chồng hạp,
     Tôi lấy Vợ hành xung,
     Lo cuộc sống bon che .
     Khá lâu sau gặp lại,
     Tôi luôn vui hạnh phúc,
     Em giàu có luôn buồn,
     Em lấy Chồng Tam Hạp,
     Nước mắt Em chảy hơn,
     Sao hạp tuổi lại buồn ?
     Tôi không hạp lại vui!
     Tam hạp hay Tứ Hành Xung hở Em?

      Phan Thiết, Ngày 11.4.2012
           NGUYENTIENDAO

     @ Tình yêu không phải là một trái tim đi gõ một trái tim khác mà là tia lửa của hai trái tim cùng va chạm.
                 Yisakovsky

Lời thơ 100 từ

        MỘT  ĐỜI  THẾ  VẬY  SAO?

              Em 39 tuổi chợ,
Anh 40 tuổi đời.
Lầm lủi vì cơm áo,
Đã bỏ bao tuổi xuân.
Tình cờ ta gặp nhau.
Em rung cảm, Anh quờ quạng.
Em thương, Anh nhớ.
Rồi yêu nhau ngắn ngày.
Em héo hắt, Anh khắc khoải.
Em tự ái, Anh sĩ khí.
Cả hai muốn lời xin,
Mà chẳng ai mở lời.
Thắm thoắt đã 70.
Em và Anh vô tình,
Gặp lại nơi điểm xư ,
Em xây xẩm, 
Anh chệnh choạng.
Em hối tiếc, Anh hối hận.
Rồi tình cờ đến,
Lại chôn cất bên nhau.
Một đời thế vậy sao?

   Phan Thiết, Ngày 11.4.2012
         NGUYENTIENDAO

   @ Cách tốt nhất để yêu là yêu như chưa bao giờ bị tổn thương
                       Unknorn

Dòng Lưu Bút

Hè về lòng dạ sắt se
Xa xăm loáng thoáng tiếng ve gọi sầu
Bên nhau đã được mấy lâu
Tan như bọt nước còn đâu bao ngày
Chuyền nhau cuốn tập chép tay
Vội vàng lưu bút nào ai nghĩ nhiều
Lời trao chẳng thể mỹ miều
Miễn sao chân thật tin yêu bạn bè
Mùa hè nghiệt ngã trên quê
Xa nhau lần cuối người về tận đâu
Phương trời cách biệt nhớ nhau
Bỗng nhiên hình bóng ào ào hiện ra
Vông vang rụng đỏ lối xa
Ngày xưa đến lớp chân qua chốn này
Ngập ngừng nhặt cánh hoa bay
Cất đầy trong cặp mẹ hay đánh đòn
Tuổi em mơ mộng trăng tròn
Cánh hồng ép vở lòng còn xốn xang
Lật trang lưu bút ngã vàng
Lời xưa như nói bạn đang nơi nào ?!

NTH
11-4-2012

LOI VAN NGAN

        ĂN  TRỘM    (tiếp theo) 

        Cái phòng đầu tiên mở không người, không đèn ngủ, có lẽ để khách ngủ nên không nhìn đến, phòng thứ hai mở khóa cửa hé hé nhìn vào trong đúng phòng ngủ Người Đàn Bà hơn 70 tuổi đang ở tại đây, đèn ngủ mờ mờ nhưng với Tôi với đôi mắt nghề nghiệp Tôi nhìn thật rõ thấy hết. Đúng, phòng này là chính, phải khai thác, trong phòng ngoài cái gường Bà đang nằm ngủ là cái bàn nhỏ để đồ uống, đồ dùng linh tinh và cái tủ gỗ cách Bà ngủ 2 mét. Đó là cái Tôi cần phải mở do con mắt nghề nghiệp bảo Tôi như thế, nên nhè nhẹ tiếp cận cái cần, đến bên lần nửa “chìa khóa vạn năng làm việc nhẹ nhàng” Cánh cửa từ từ hé mở đủ cái đầu và ½ người Tôi chen vào lục lạo đủ đồ đạc quần áo, những cái hộp bánh bằng sắt có phần sét chất nhiều từng, mở liền một cái, trong hộp ra, gần như là những tấm ảnh trắng đen cũ kỷ của Bà thời trẻ hay ai đó nhiều lắm, hộp khác những lá thư từ đời nào, giấy như muốn mục nát. Những cái Tôi muốn tìm, muốn lục không phải là nó nên cái lục lạo của Tôi có phần lớn tiếng âm thanh trong đêm. Bỗng tiếng ho của Bà làm Tôi yên tiếng “án binh bất động” rồi nhẹ nhàng từ từ nằm xuống, đồng thời đưa chân khép cánh cửa tủ lại, vừa xong thì Bà lom khom ngồi dậy trên gường cùng cơn ho kéo dài, lại  lò mò tìm đôi dép khó khăn đến bên bàn lấy nước uống, cà nhắc đến phòng vệ sinh đóng cửa khẻ chỉ cách Tôi 4 mét. Tôi 30 giây nghĩ ngay đến việc nhốt Bà trong phòng vệ sinh để dễ thao tác, đứng dậy nhảy đến phòng vệ sinh đóng mạnh, vặn khóa nhốt Bà. Nói liền: “ Tôi là kẻ trôm, Bà hãy yên lặng trong ấy, nếu không sẽ nguy đến tánh mạng, nghe chưa!”.
       Rồi Tôi tiếp tục trở lại lục lạo trong lúc Bà cứ run lập cập. Lục lạo chẳng thấy gì toàn những tấm ảnh cũ mềm, trắng đen mờ nhạt nhìn không còn thấy, kéo sâu hơn cái hộp sắt sét cũ khá nhiều mở ra có số tiền, Tôi liền nhét đưa vào túi cùng 3 chiếc nhẫn vàng thao tác thật nhanh lẹ, chiếc lắc vàng đeo tay có những hột đen nhỏ đẹp, nhét luôn vào túi, lục lôi ra có cái hộp nhỏ màu đen, mở liền 2 chiếc nhẫn vàng tây mỏng 1 phân vàng cột chung bởi sợi dây thun mà bỏ trong cái hộp, chắc có giá trị nên cũng bỏ vào túi xách ăn trộm. Đang lục cục, lục lạo bỗng nghe tiếng nói còn run của Bà: “Tôi . . .  chỉ mong đừng lấy các . . . bức hình và cái . . . hộp đen nhỏ, Tôi quý trọng, xin. . . quý Ông nghĩ cho . . .”. Bà nói trong âm điệu cầu xin một giọng miền Trung làm Tôi sực nhớ một giọng nói Cô Giáo hơn 30 năm trước đã từng nói với Tôi thật nhiều. Lúc này Tôi không lục lạo nữa mà nhìn hình. Đúng là Cô Giáo đã dạy, đã nói với mình, nên Tôi bỏ hết bước đến từ từ mở khóa cửa vệ sinh rồi âm thầm lặng lẽ “chuồn” một cách dễ dàng an toàn.
       Sáng hôm sau người ta phát hiện có một người Đàn Bà 73 tuổi chết trong phòng vệ sinh, mà trong phòng ngủ của Bà có cái tủ gỗ bị lục lạo, tung lên thật nhiều, đồ, tiền bạc, vòng vàng không mất 1 món gì cùng 10.000 usd vẫn còn nguyên. Người ta không biết cái chết tại sao, vì sao? Nhưng trước mắt biết Bà chết vì Tai biến mạch máu não. Đang trong vòng điều tra.

         Phan Thiết, Ngày 10.4.2012
               NGUYENTIENDAO  

  @ Nhân đức là một Phụ Nữ đẹp không có những đam mê thái quá
                    X . Fornere

TÌNH NHƯ VỆT MÁU

Ta muốn lang thang vào đất lạ,
Để một lần cảm giác nỗi bơ vơ.
Để cho ta,hội ngộ hoặc tình cờ..
Và để ta gặp lại người trong mộng...
Nhưng!....
Gặp làm gì cho mắt vương ngấn lệ,
Gặp làm gì cho rạn vỡ tim ta.
Người yêu ơi! duyên kiếp có đâu là:....
Duyên hay nợ, người ngờ ta hờ hững
Rồi người đi mấy mùa trăng chờ đợi...
Dệt tơ sầu bằng nước mắt đêm thâu
Từng mùa trăng Liễu dã dượi u sầu..
Đem ước vọng xây lâu đài trên sóng
Đã vỡ tan mộng vàng ngày biển động
Ta mơ hồ tin ngươì đã sang sông...
Trong tim ta loang đỏ vệt máu hồng..
Yêu thương lắm làm lòng ta trắng rả...
(Tặng người cùng cảnh ngộ)

LOI VAN NGAN

           ĂN  TRỘM

      Hình như Tôi “chôm chĩa, ăn trộm  . . .” có từ trong máu, từ cái lúc Ba Mẹ làm lễ Thôi Nôi cho Tôi bỏ đủ thứ đồ để Tôi lựa chọn, không biết thế nào mà Tôi lựa rồi chọn cầm lấy nguyên ổ khóa mở tủ sắt làm cả nhà ồ lên vui vẻ, bàn nhau “Thằng Bé này lớn lên giữ của lắm và có của nhiều để đóng mở tủ sắt nên chọn ổ khóa, lại ổ khóa tủ sắt nữa chứ”. Rồi Tôi biết đi chập chững, chạy nhảy đến nhà hàng xóm lấy từng món đồ chơi người ta đem về nhà làm của riêng mình, mà Gia Đình luôn khen ngợi Tôi lanh lợi, khôn hơn bao đứa trẻ cùng xóm. Khi Tôi đến trường “chôm chĩa” từng cây viết chì, cục gôm mới, từng món đồ chơi của Bạn học đem về nhà, những món đồ ăn cắp chôm chĩa nhà Tôi mua dễ dàng chứ không phải thiếu thốn gì nên là chuyện nhỏ, thế nên Ba Mẹ Tôi cho là chuyện thường, chuyện nhỏ không đáng nên lại khen “Nó khôn lanh hơn Thằng Anh Hai  hay khôn hơn Thằng Dũng con Bác Bảy . . .”. Tháng ngày chồng chất, cái ăn cắp chôm chĩa tăng dần theo thời gian trong cái đầu quỹ quái nặng hơn mà chưa lần “bị thua”, cứ thế đến trưởng thành thấy dễ dàng có tiền nên cho rằng cái nghề, nên sống từ ăn cắp chuyển qua ăn trộm mà chỉ biết hưởng thụ vì thấy công lao động nhẹ nhàng quá nên không làm gì, học nghề gì, chỉ sống “Chôm chĩa, ăn cắp, ăn trộm”. Có  Vợ, ½  của Tôi là người trùng khớp tánh khí với Tôi nên thật hạnh phúc mỗi khi “trộm đậm thắng lớn” do Vợ là cánh tay mặc đắc lực cùng Tôi có phương án trộm cộng tác.
       Năm ấy, Vợ Chồng về quê Tôi ăn Tết, sau bao ngày ăn ở sộp, sài sang phung phí như một tư sản còn sót lại, nên hết tiền thì máu ăn trộm nỗi lên khi thấy người khác hơn mình. Nghe nói căn nhà kề bên quán nhậu có một Cô Giáo về hưu sống 1 mình nhờ vào các đứa Con ở Hải Ngoại nuôi mà mấy hôm nay mới nhận 10.000 usd nên là đối tượng của Tôi. Sau bao lần nghiên cứu ngôi nhà để tính đường “Nhập nha” an toàn đường tiến thoái nên quyết định đêm nay.
       Ngồi tại quán Nhậu là điểm xuất phát thật tốt, cùng Vợ nhìn canh cái căn nhà khá lâu, mấy hôm nay được biết căn nhà ban ngày có một người làm và đứa Cháu Ngoại đến chăm sóc, về đêm người làm về còn đưa Cháu Ngoài 3 ngày đi trực 1 lần, hôm nay Cháu Ngoại đi trực, nhà không ai nên tốt, thuận lợi. Đêm nay đến quán này làm vài chai bia cho lấy thế, tinh thần. Đúng 11 giờ 45 đêm quyết định “Nhập”, Vợ ở ngoài  “canh me”  tôi “Nhập nha” dễ dàng leo qua cổng sắt sân vườn, bình thản bước đến mở khóa cửa vào nhà, một phòng khách rộng rãi mát lạnh, mở cánh cửa liên thông nhè nhẹ, trước mặt một hàng phòng dài nên không biết cái phòng nào là chính nên lần lượt theo dự đoán nghề nghiệp cái phòng nào cần thiết phải mở .
           Phan Thiết, Ngày 10.4.2012
                 NGUYENTIENDAO

LOI VAN NGAN 100 TU

       NGÀY  PHỤC  SINH

     Bác sĩ nói con bệnh Chị như cái cây héo bên cửa sổ đang chết dần,  khi cây không còn chiếc lá nào là “xong”.
     Nghe lén được, nên mỗi sáng Chị đến bên cửa sổ nhìn cái cây đang lạnh lùng rụng lá. Hôm nay cái cây chỉ còn 2 lá đu bám, có lẽ ngày mai “xong” nên Chị coi như “hết ”. Rồi ngày mai đến, 2 chiếc lá vẫn còn, mai nữa 2 lá vẫn y nguyên. Chị nhìn kỹ cây hơn, những chòi lá non đang sinh sôi nảy nở, mầm sống lại.
       Ngày Phục Sinh!          

        Phan Thiết, Ngày 9.4.2012
            NGUYENTIENDAO

  @ Bạn hãy nhìn về phía mặt trời, các bóng tối sẽ khuất sau lưng Bạn
                    Pascal

Mùa Dấu Yêu

Mùa hạ đang về bạn có hay,????
Niềm thương, nỗi nhớ ở phương này.
biển xanh sáng rực trong màu nắng
Gió cũng thì thầm với trời mây

Mùa hạ đang về, bạn biết không??
Mướt xanh lá phượng-búp phô hồng
Người xưa còn nhớ mùa hoa thắm
Phập phồng tim trẻ thuở chờ mong

Mùa hạ đang về bạn thấy chưa????
Xuyến xao kỷ niệm những chiều mưa..
Tan trường nón lá nghiêng nghiêng xuống.
Trắng áo học trò lạnh trú mưa

Mùa hạ đang về ,nói gì đây
Bao nhiêu cảm xúc chợt dâng đầy
Hoài niệm một thời ta chung bước
Rối rít-vỡ òa nụ cười say
Chúc các Bạn ngày lễ Phục Sinh vui vẻ

LOI VAN NGAN 100 TU

  DÂN  TỘC  TÍNH 
        Có người Phụ Nữ trung niên, dễ thương vui vẻ hoạt bát. Ngày ấy đi Tour, sau bao ngày đi đủ nơi tại xứ người, cuộc sống tương đương xứ mình. Hôm nay Tour đưa đến nơi giàu có, nhà cửa cao tầng, đường xá rộng rãi khác hẵn nhưng nơi đã đi qua mấy ngày nay. Nhìn cảnh giàu có ấy bỗng Cô nhớ Quê Hương cũng còn nghèo khổ, cũng còn lắm người phải đi xin nên trào nước mắt rồi khóc thành tiếng mà không ai biết tại sao, vì sao Cô khóc?
       Cô người Việt Nam!

       Sài Gòn, Ngày 26.3.2012
            NGUYENTIENDAO
        @ Người tuấn kiệt mới biết chuyện đời
                   Thục Chi

LOI VAN NGAN 100 TU .

               
            PHỐ  ĐI  BỘ .

     Có một đất nước, có phố đi bộ dài 1km, buôn bán đủ thứ nhiều nhất Quán Bar nhưng chính thức là bán “Trai  lẫn Gái”  nếu ai đó có nhu cầu . Trung bình 1 mét có 1 Người Đẹp khêu gợi đứng mời  “Mua bán” mà không biết, đó giới tính Nam hay Nữ dù mặc đồ Nữ . Khách đủ Quốc Gia trả giá, đưa về Khách Sạn mà phải có giấy Bệnh Viện cấp cho Người Đẹp “An toàn” không quá 12 ngày, sau đó khám lại để tiếp tục hành nghề . Tất cả đều cho phép, hợp pháp .

     Sài Gòn, Ngày 27.3.2012
         NGUYENTIENDAO .

   @ Cuộc sống có triết lý nhất là sống một cách đơn giản và yên lặng.
                    Pascal .

   


    

LOI VAN NGAN 100 TU .

     LẰN  XE  NGẤM  NGẦM
        Con đường 2 chiều, ở giữa có hàng rào nên không thể lấn qua được. Mỗi bên chia 2 lằn, xe 4 bánh chạy lằn ngoài, xe 2 bánh chạy lằn trong. Nhưng lạ, ở đây lằn trong luôn có xe 2 bánh chạy ngược chiều bên trong mà mọi người ngấm ngầm đặt để đó là lằn ngược chiều không vạch trắng, nên vô tình lằn trong là đường 2 chiều.
     Nhìn những con đường Quốc Gia khác, thẳng băng nhiều lằn, xe  chạy đâu vô đó mà chưa bao giờ thấy lằn xe ngấm ngầm lạ kỳ này.
          Sài Gòn, Ngày 28.3.2012         
          NGUYENTIENDAO
@ Con người hiện đại phải vừa là một nhà thơ, vừa là nhà phê bình của nhà thơ ấy
                  R . Laki

CHUYỆN NGÀY XƯA

Ngày cuối tuần hẹn hò ngoài Vĩnh Thủy,
Tuổi học trò ưa tính chuyện mai sau.
Ngồi bên nhau anh ngắt cọng cỏ màu.
Se thật chặt và kết thành vòng cỏ.
Thật nghiêm trang anh thì thầm nho nhỏ
Chiếc vòng này đính ước chuyện đôi ta
Từ hôm nay cho đến lúc về già...
Em không được rời xa..em nhớ nhé!..
Nhớ rồi mà em gật và nguýt khẻ
Anh nghe đây: em sẽ giữ một ngày
Cỏ khô rồi có lúc cũng rơi ngay
Câu đính ước trong lòng em giữ mãi
Ta hôn nhau mối tình thơ ngây dại
Vai run lên sợ ai đó trộm nhìn
Hai năm ròng quấn quít mối tình xinh


Rồi chia biệt anh đi vào quân ngũ
Chiều anh xa trời buồn mây vần vũ..
Đất phan thành , kẻ ở khóc người đi
Em quay về mệt nhoài với kỳ thi..
Đêm thơ thẩn nhìn trăng soi bóng nước
Liễu xỏa tóc đợi mùa trăng hẹn ước
Thơ đợi hoài mơ tưởng những mùa thơ
Tình thơ đi lại đến lại hẹn hò
Em cứ mãi chờ ai ngoài sương gió...
Rồi một sớm ngỡ ngàng tin trước ngõ
Không bao giờ anh trở lại nơi xưa...
Khóc như mưa đau xót nói sau vừa
Thôi là hết liễu trăng đâu còn nữa

LOI VAN NGAN 100 TU

       CHIM  CHUNG  THỦY
      Lâu nay chỉ biết loài chim có tên Uyên Ương nhưng không biết nhiều, nay tình cờ chứng kiến những cặp đôi chim Uyên Ương bên nhau trong tư thế âu yếm, săn sóc nhau thật hạnh phúc, loài chim này rất lạ khi chim đực trưởng thành tự tìm cho mình một chim cái vừa ý rồi sống bên nhau đến khi một trong hai qua đời dù bất cứ tuổi tác nào hay cái chết gì, con còn lại tự lao xuống sông chết theo, nên chim Uyên Ương còn gọi là chim Chung Thủy.
   Đáng trân trọng!         
           Sài Gòn, Ngày 26.3.2012
                NGUYENTIENDAO

   @ Tình yêu là Hoàng Đế, thủy chung là Vương Niệm
                     Kahlagi  Bran 

LOI VAN NGAN 100 TU .

 Tặng Thuần      
         CÔ  BẮC  KỲ  NHO  NHỎ

      Lần đầu gặp Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ trong dịp Họp Lớp. Cô nhỏ nhắn, dễ thương, ít nói, chịu nghe mà khi nói, nói hết, nói thật, nói thẳng cùng đôi mắt luôn nhìn thẳng dễ mến. Dịp Họp Lớp ấy, lần đầu gặp Cô cùng những người Bạn, riêng Cô khác, nên Tôi cứ ngỡ Cô là Em những người Bạn dắc theo chơi.
     Lại lần trước, lần Họp Lớp đầu tiên có người Bạn hỏi Cô Bắc Kỳ nho nhỏ:
-   Cháu là Con Gái của ai trong lớp này ? 
     Trời đất!  Lầm Em, lầm Con. Trẻ quá!

          Phan Thiết, Ngày 6.4.2012
               NGUYENTIENDAO

 @ Dù thế nào tình Bạn không bao giờ bị hủy diệt
                 Edis  Crncevic    

TẶNG THUẦN

Cô bắc kỳ nho nhỏ dáng xinh xinh
Mọi việc lo toan chỉ một mình
Chuyện nhà, chuyện lớp, bao chuyện nữa
Môi vẫn mĩm cười nụ cười xinh

Cô bắc kỳ nho nhỏ vẫn xinh xinh
Trẻ nhất trong nhóm bọn chúng mình
Ngày mới gặp nhau có bạn hỏi
Con của ai đây, trông thấy xinh ?!!!

Cứ thế nay gần U sáu mươi
Mà sao trông vẫn hãy còn tươi
Vẫn còn thon thả, mi nhon lắm
Vui vẻ, hồn nhiên với mọi người

Sánh bước với chàng dáng thư sinh
Hào hoa, phong nhả nụ cười tình
Hay ngồi lặng lẽ trông bình dị
Ánh mắt chan hòa nét bao dung

Anh vẫn đi với bạn bên đời
Một lòng chung thủy chẳng hề vơi
Chỉ mong ơn Chúa ban hạnh phúc
Cho cánh chim trời luôn sánh đôi

Hàn Thu

LOI VAN NGAN 100 TU .

Tặng  Lý Văn Kiệt
              ANH  LÀ  VẬY 
        Anh lưu lạc về Sài Gòn hơn 30 năm sống đủ nghề, thành công thất bại cũng nhiều, đường hôn nhân gần 20 năm ấm cúng nhưng rồi ly tán, coi như đường tình thất bại nhưng Anh vẫn sống lạc quan và quan tâm khi biết bất cứ sự kiện nào của Bạn Bè đều chia vui buồn, dù cách 200 Km.
     Nơi này khi nghe Bạn nào vào, về, đến, Anh đều tìm mời ăn uống cười vui vẻ, nhiều người tưởng Anh “Có vốn lớn”  nhưng không, tánh khí Anh như thế và con người Anh là vậy.
         Phan Thiết, Ngày 19.3.2012
              NGUYENTIENDAO

    @ Chỉ có trái tim mới bay lẹ như chim én
                  La  Cordaire

    Tặng Huỳnh Bảy

          NGƯỜI  BẠN  VÀ  MỘT  NGƯỜI  BẠN

   Có một người Bạn không may mắn đường tình tan vỡ, Anh ra đi 2 bàn tay trắng, tất cả để lại cho Vợ và thằng Con Trai duy nhất .
     Mọi sự việc làm bao người ngỡ ngàng nhất là thằng Bạn N. Nó là người thường xuyên đến vui chơi với Vợ Chồng Anh nhưng Nó không  bao giờ thấy 2 người lằng nhằng trục trặc mà luôn vui vẻ, cười cợt cùng với Nó. Thế nên Nó nhìn Gia Đình Anh thật hạnh phúc mà đâu biết sáng mai Vợ Chồng người Bạn phải ra tòa Ly Hôn.

    Phan Thiết, Ngày 29.3.2012
          NGUYENTIENDAO

   @ Nơi nào có trái tim chân thật thì nơi đó ít cần lời nói
                 Cheales

Trên Xe Đi Họp Lớp

Ngày nào ngồi sát trên xe
Ngày nào tủm tỉm e dè đổi trao
Ngày nào chẳng dám nhìn lâu
Cho dù tóc đã phai màu gió sương
Má em ửng đỏ như thường
Miệng anh vẫn cứ ngập ngừng run run
Nói gì chỉ nói mông lung
Trời trăng mây nước rối bùng cũng vui
Trong lòng em hiểu em cười
Mình chỉ là bạn hơn mười năm nay
Lâu lâu nắm được bàn tay
Thấy còn hạnh phúc còn may mắn rồi
Chuyến xe năm ấy xa xôi...
Người đi năm ấy... bỏ rơi một người !

NTH
5-4-2012

LỠ LÀNG

Hôm qua nhận được tin anh  
Xót xa trăm mối tơ mành ngược xuôi  
Hay tin anh có vợ rồi  
Cầm bằng như thể lá trôi theo dòng 
Từ đây thôi hết ngóng trông 
Nợ duyên đứt đoạn còn mong mõi gì ?
Từ ngày anh bước ra đi 
Em như chim nhỏ lạc bầy xác xơ
Nhìn con lòng thấy bơ vơ 
Thương thân, tủi phận mà ngơ ngẩn sầu
Hỡi người, người có biết đâu?
Trăm thương ngàn nhớ làm Cầu mà đi
Bây giờ thôi chẳng còn chi  
Anh vui duyên mới xá gì đến em 
Nghe anh hạnh phúc êm đềm
Mẹ con em thấy bóng đêm tràn về
Nhìn Trời sao thấy ủ ê
Phải chăng Con Tạo khóc người Thuyền Quyên?
Sắc Cầm giờ đã lỡ duyên 
Thôi đành một kiếp truân chuyên cho rồi!
Nhìn Trời mà giận cho Trời 
Thương anh nên mới một đời gởi trao 
Tưởng là trọn kiếp bên nhau  
Nào ngờ anh vứt bên rào anh qua
Đời người như hạt mưa sa  
Hạt rơi mái ngói hạt sa xuống bùn 
Tương lai sao quá mịt mùng  
Đường sang anh bước, đường cùng  em đi  
Bây giờ thôi hết mong chi  
Anh vui duyên mới xá gì đến em! ! ..


                1990

NGÀY TẢO MỘ

Thanh minh em đi thăm chị
Vẫn ngỡ ngàng chưa chấp nhận chia ly
Chị xa em không nhắn gửi điều gì??,
Đau tất dạ, xót xa vì ngăn cách...
Nén trầm hương em thành tâm bái bạch
Nguyện linh hồn sanh đắc cõi thanh cao...
Chị phiêu du - em thương nhớ dạt dào...
Nhìn cảnh cũ vấn vương hình bóng mãi...
Chiều hoang vắng như lòng em tê tái...
Bên em ngồi chắc chị cũng bảo ban
Gió vi vu, chiều cô tịch võ vàng...
Trong gang tấc lại nghìn trùng dịu vợi
Mùa bão qua.. chị có chờ em tới...
Mưa ngập tràn..chị có lạnh nhiều không???
Nằm ngoài này đêm phủ kín mênh mông...
Chị có sợ như ngày ta còn bé...
Em nghĩ đến những tháng ngày quạnh quẽ...
Buồn thương sao nước mắt cứ tuôn tràn
Lạy chị về lòng chan chứa hoang mang...
Ai gây cảnh...Sinh ly...Tử biệt

Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương


Ở thành phố HCM đã có mưa lắc rắc từ 5 giờ sáng, càng lúc mưa càng nhiều có gió lớn. Đến chiều mưa lớn mù trời giông gió mạnh, điện chập chờn cho tới lúc này đã gần 7 tối, mái tôn khua ấm ầm không ai dám ra đường. Bão số 1 thực sự đã vào đất liền phía nam, một cơn bão bất thường đến sớm. Bình thường đến tháng 6 mới có bão, bão từ phía bắc trước rồi dịch dần xuống phía nam. “Năm Thìn bão lụt” ai cũng nói như vậy rồi, đầu năm mới tháng 3 đã có mưa, bây giờ kéo theo cơn bão sớm đầu tiên ngày 1 tháng 4. Phải chăng thiên nhiên cảnh báo khó khăn cho đất nước ven biển của chúng ta, bình thường đã chịu nhiều thiệt hại do lũ lụt hàng năm. Lúc này xem tivi có chiếu cảnh cây trốc gốc ngã đổ ở Bình-thuận, Bà-rịa Vũng-tàu.

Cũng may hôm qua ngày Lễ giỗ tổ Hùng Vương, mùng 10 tháng 3 trời tốt mát mẻ. Đây là năm thứ hai, tôi đi dự Lễ giỗ tổ tại Đền thờ Hùng Vương trong Công viên Tao-đàn. Đền thờ được xây dựng 20 năm, cũng chừng ấy năm tôi có mặt hàng ngày tại công viên này mỗi sáng dượt chim hót. Mấy năm gần đây, sáng nào tôi cũng đi bộ thề dục mấy vòng trước Đền thờ các Vua Hùng. Đền thờ mới trùng tu lại trước tết âm lịch nhâm thìn 2012, còn mới đẹp trang nghiêm, tượng Vua Hùng phủ sơn đồng. Phía hậu đền có phòng tranh khắc họa nếp sống sinh hoạt của nước Văn Lang.

Làm người có tổ có tông
Như cây có cội, như sông có nguồn.
Buổi Lễ Giỗ Quốc Tổ Hùng Vương, được ban tế nam trang nghiêm thành tâm cúng bái, cử hành lễ trọng tế trước kim án điện thờ nhớ ơn cao sâu trời biển Chư vị Hùng Vương quốc Tổ, nguyện cầu quốc thái dân an, dân tộc Việt đời đời hạnh phúc. Tôi cùng người bạn tham dự tới mãn lễ, thắp hương khấn nguyện, làm công đức mới về. Không như năm rồi tôi dự phần lễ chánh không chờ hết cuộc, tôi nghĩ thêm một năm tuổi đời, con người có đổi khác. Hồi trai trẻ tôi vô Thảo cầm viên chơi, có lên ngôi Đền thờ Vua Hùng. Đền thờ này có từ năm 1926, thời kỳ đầu hoàn chỉnh sở thú này, cho thấy người Việt-nam ở đâu cũng nhớ về Quốc tổ của mình.

Dân ta có nước từ lâu
Hồng Bàng thời đại, khởi đầu Hùng Vương.
Đại việt sử ký toàn thư chép: Con Lạc long Quân đóng đô tại Phong Châu, nay là huyện Bạch Hạc. Hùng Vương lên ngôi vua dựng nước tên là Văn Lang. Nước ấy phía đông giáp biển, phía tây tới Ba Thục, phía bắc tới hồ Động Đình, phía nam tiếp giáp nước Hồ Tôn. Theo sử sách, thời Hồng Bàng lên ngôi vua, dựng nước vào năm 2879 trước công nguyên, tính đến năm 2012, nước Việt-Nam đã trường tồn 4891 năm. Chỉ còn 109 năm nữa thôi Nước Việt-Nam đã có 5000 năm lịch sữ.

Tôi rất hạnh phúc đã sống qua Ngày thống nhất đất nước 30-4-1975, Ngày kỷ niệm Thành phố Sài-gòn 300 năm, Thiên niên kỷ năm 2000, Kỷ niệm Đại Lễ 1000 năm Thăng Long. Hạnh phúc hơn cho những ai chứng kiến Ngày Nước Việt-Nam tròn 5000 năm văn hiến.

NTH
1-4-2012

THÔNG BÁO TIN MỪNG

          Phu Nhân của  lớp Trưởng mới đi kiểm tra sức khỏe và thật là ngạc nhiên, thì ra bệnh hay buồn ngủ thèm ăn vặt là  ... hiện tượng có Thai, ̣đã hơn 8 tuần và Bác Sĩ dự đoán sẽ sanh vào khoảng giữa tháng 11 dương lịch năm Nhâm Thìn 2012.
          Thông báo cho mọi người mừng và mua Cóc ổi, me xoài... đi thăm, tui đi thăm hôm qua rồi.

          01 /4  /2012