F Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


TÔI VẪN NHỚ

Quên làm sao kỷ niệm hồng thân ái
Quên được sao thơ ngây tuổi trăng cài
Con đường về hoa mộng dấu chân ai
Đằm thắm nét hương lài xinh tuổi ngọc
Ta nhớ thương ngày chúng mình chung học
Nếp nguyên trinh e ấp tóc buông dài
Ngồi bên nhau mơ ước chuyện tương lai
Cuộc dâu bể nào có ai biết trước
Biến cố ấy đẩy đưa đời xuôi ngược
Rồi hợp tan tan hợp bước phong trần
Trở lại nhìn trường cũ cứ phân vân
Bao lần đứng tần ngần trên lối cũ
Hồ Thúy Hương

GIẬN

Em giận anh rồi,anh biết không?
Người chi cứng cổ hay ngông cuồng
Đã vậy đôi khi em luống cuống
Nhìn em chẳng hôn lại lườm lườm
Em giận anh rồi,anh biết không?
Đợi anh đợi mãi em buồn buồn
Người ta ngồi chờ anh không tới
Đi tới đi lui bực thấy mồ
Em giận anh rồi,anh biết không?
Bỏ đi không nói em thêm lo
Sao anh không đợi em đi với
Cầm tay gõ nhịp bước trên đời
Lần sau có gì anh phải nói
Im lìm,lầm lì lại hay ho
Giả vờ....anh là vua thiệt đó
Anh hãy ôm em.....đừng ngủ khò.
Nguyễn Dũng
05/07/2017

THÔI MÀ

Giận dỗi chi suy tưởng viễn vông
Với anh chỉ riêng một tấm lòng 
Trao em tự thuở chung lối mộng 
Thắm nồng trăm kỷ niệm mênh mông 

Em dỗi chi cho má thêm hồng 
Cho hồn choáng ngợp dáng lưng ong
Cho thơ chan chứa niềm say bỏng 
Cho vọng hương duyên một má hồng 

Thôi nào đừng trách bởi hóa công 
Gắn kết nợ duyên chữ vợ chồng 
Quan tâm đâu thể em trông ngóng 
Đượm thắm em ơi ý tương đồng 

Nào em! Anh đã quyết trọn lòng 
Với nàng mai trúc chẳng uổng công 
Liễu trăng chung bóng nơi vườn mộng 
Và hiểu em luôn vẹn chữ tòng
Hồ Thúy Hương

ĐỪNG BUỒN

Đừng buồn đừng giận mà anh
Yêu anh, em chẳng viết thành câu thơ
Dòng đời như một suối mơ
Câu thơ là cỏ bên bờ mà thôi...
Yên bình suối hát cỏ tươi
Câu thơ là giọt nắng trời lung linh
Những khi sóng gió bất bình
Suối kia quặn chảy bên mình cỏ đau
Chẳng gì hiểu được lòng nhau
Dịu êm đâu phải thành câu thành lời
Yên bình suối hát cỏ tươi
Câu thơ là giọt nắng trời lung linh...
TH

PHỐ BUỒN

TRẮNG quyện ngàn thông phủ khuất đường
Phai nhòa phố lạnh giữa màn sương
Muôn trùng cách biệt hồn luôn vướng
Vạn nẻo chia lìa trí mãi vương
Lãng bạt quê người thơ thẩn tưởng...
Phiêu bồng đất lạ ngẩn ngơ dường...
Hoàng hôn điểm tóc nào ai lượng
Trở lại đồi xưa sẫm ánh dương

Đồi ngày trở lại tím vầng dương
Dáng nhỏ ngày nao khó tỏ dường
Chỉ thấy hồ yên trầm lặng tưởng
Xa nhìn thác dậy gởi hoài vương
Mây buồn rũ bóng bên hàng phượng
Khách hận co mình giữa phố sương
Kỷ niệm dâng tràn không thể cưỡng
Lòng xao động nhớ những cung đường
Cư-Nguyễn

THU TÀN

PHỐ vẫn mơ màng say ngủ muộn
Nắng nhẹ vươn lưng lửng triền đồi
Những gốc thông già buồn lẻ trọi
Âm thầm tiếc nuối tựa đời tôi

Xa thời tuổi trẻ say truyền thuyết
Cù vai rực đỏ kiếm cung quàng
Danh quyền ảo vọng không cần thiết...
Một trái tim nồng lửa rực ran

Mùa Thu thoảng rụng bao mộng lạ
Tà dương tìm sẫm lệ sầu loang
Vỡ tổ đàn chim tan tác ngả...
Duyên đầu cũng đứt đoạn dây đàn...

Trở lại đồi xưa sương lạnh ngắt
Lá vàng trải kín giữa tàng thông
Kỷ niệm ngày nao rưng khóe mắt...
Thu buồn chưa dứt lại sầu đông
Cư Nguyễn

BÚT LỬA

TRỜI Đông giặc quấy nổi thơ nào!
Bút lửa thiêu thù sánh vạn đao
Dậy tiếng Diên Hồng gương nghĩa kiệt
Ngời danh Đại Việt xứng trung hào
Muôn lòng kết chặt như rừng lớn
Triệu chí liên hoàn tợ núi cao
Biển nhấn chìm thây loài xảo quyệt
Trường-Sa Tổ Quốc vẹn cờ đào

Cư-Nguyễn


LỖI HẸN THỀ

Đã mấy mùa Xuân lỗi hẹn thề
Ôm sầu thiếu phụ ở sơn khê
Thu vàng võ đợi người không thấy
Hạ tím hoài mong kẻ lãng về
Có phải phồn hoa vùi huyễn mộng
Hay là náo thị đắm huyền mê
Âm thầm xóm nhỏ ai sầu hận...
Đã mấy mùa Xuân lỗi hẹn thề.
Cư- Nguyễn.

VUI CÙNG

Dạ chạnh bùi ngùi thắm thía sao?
Duyên tơ mộc mạc ngỡ thư hào
Do tình trãi rộng trang hư ảo
Dạt ý nồng nàn lộng nghĩa cao
Diễn hóa tư duy chìm quốc sắc
Dung hòa trí tưởng ngập hương rào
Duy tâm thấu thị đường cơm áo
Dược đáo phương tầm vứt vũng ao?????
Hồ Thúy Hương.

TỦI THƠ ...

Thơ thời rẻ mạt thế này sao?
Tủi phận nhà văn với nữ hào
Trọn ý ươm vần gieo chữ đẹp
Thành tâm ướp vận nhả lời cao
Thờ ơ giữa phố mưa giông tạt
Thấp thỏm ven lề khói bụi rào
Thảm trạng đau lòng thi sỹ quá
Thôi đành bẻ bút liệng bờ ao...
Cư- Nguyễn.

TIN BUỒN

Học sinh Trường Chính Tâm vô cùng thương tiếc báo tin:
Cụ Bà: Matta Trần Thị Mai - Sinh Năm 1931
Là Mẹ của bạn NguyễnTrung Lâm - Học sinh Trường Chính Tâm
Đã qua đời lúc 13 gờ 30' ngày 03/7/2017 (mồng 10/6 năm Đinh Dậu)  Hưởng thọ 86 tuổi
Thánh lễ an táng vào lúc 8 giờ ngày 05/7/2017 tại Thánh đường Giáo xứ Thọ Tràng (Mương Mán) và mai táng tại nghĩa trang của Giáo xứ.
Học sinh Trường Chính Tâm xin được chia sẻ nỗi đau mất mát với bạn Nguyễn Trung Lâm và tang quyến. Cầu mong Linh hồn Matta an nghĩ bình an trong Chúa. 

VĨNH CỬU – Clara Ngo

LẠC

Nương dâu thuở ấy đã xa mờ
Biển sóng im lìm dấu lặng mơ
Tạo tác cơ duyên không trông đợi
Vô thường gọi đến chẳng mong chờ
Duyên phần định dạng câu thương nhớ
Thế sự an bài chữ lạc tơ
Hối tiếc thôi đành gieo trắc trở
Nhân gian mỹ diệu đến bây giờ
Hồ Thúy Hương.

CHIỀU ĐÀ-LẠT

ĐÀ-Lạt chiều sương phủ trắng mờ
Trên đồi lữ khách chợt hoài mơ…
Lều tranh cạnh suối thầm mong đợi
Mái cỏ sườn non thỏa mộng chờ
Sáng ngắm bình minh bừng rực rỡ
Khuya nhìn ánh nguyệt thả vàng tơ
An nhàn lặng ngắm hồ Than Thở
Rũ bỏ thời gian, biệt khắc giờ…
Cư-Nguyễn

HẠNH NGỘ

Lẫn khuất đồi cao bóng nguyệt mờ
Hiên lầu lắng đọng tiếng say mơ 

Mây vờn thổn thức câu mong đợi
Gió thoảng hương đưa tiếng ngóng chờ
Thế nhé tình nồng thêm rạng rỡ
Bao điều thắm thiết đậm cung tơ
Buông dây tưởng nhớ lòng hăm hở
Cách biệt duyên xưa đến tận giờ
Hồ Thúy Hương

EM NGHE KHÔNG MÙA THU…

(trích trong Tiếng Thu của cố Thi sỹ Lưu Trọng Lư)
THU về phố lạnh em nào hay
Mãi rực ngàn hoa ở chốn này
Phượng tím ven hồ đang quyến rũ…
Lan vàng cạnh quán vẫn mê say
Đồi xưa dõi đợi người xa vắng
Dốc cũ mong chờ bóng nhạt phai
Trắng quyện khung trời sương phủ trắng
Ai miền viễn xứ đọng tình ai…
Cư-Nguyễn

SANG MÙA

Đã chuyển mùa thương đất có hay?
Hồn thu say ngất nước non này 
Gió trăng thắm thiết vương đồi rẫy 
Mưa vọng u hoài tiếng nhạc say
Biển sóng rì rầm thương mãi vậy 
Đồi dương rũ bóng gọi chiều phai
Xa xôi lãng bạt thân hồ hải 
Vẳng lại cung trầm gợi dáng ai
Hồ Thúy Hương.

SÓNG GỢN TRÊN HỒ

SƯƠNG mờ phố lạnh phủ mờ sương
Hường má nàng xinh đẹp má hường
Sắc rực hoa đào bừng rực sắc
Hương ngời nhụy cúc tỏa ngời hương
Ảo huyền đỉnh núi mây huyền ảo
Thường lộng đồi thông gió lộng thường
Sóng gợn trên hồ lay gợn sóng
Thương người lãng bạt nhớ người thương
Cư-Nguyễn

PHỐ LẠNH

PHỐ lạnh se lòng nỗi nhớ vây
Chiều sương đọng buốt cả vai gầy
Trường xưa kỷ niệm còn vương đấy
Núi cũ ân tình vẫn vướng đây
Thác đổ tuôn tràn u uẩn dậy
Hồ yên nén giữ tiếc thương đầy
Đồi thông dõi cố nhân nào thấy…
Chỉ gió mang buồn với hận lây
Cư-Nguyễn

CHERRY

Một ngày đẹp trời, không nắng lắm, tôi theo chân gia đình tham quan vào nông trại.
Từng đoàn người nhấn SÔ, để vào hái.
Các luống cây chạy dài, từng chùm quả CHERY chín mọng đỏ, nâu treo lủng lẳng trên cành.
Thật đẹp, say mê. 
Khách hàng ăn tuỳ thích, vô tư, mang theo muối ớt Tây Ninh, chấm vào, ngọt ngọt, cay cay. 
Thật vui, hồ hởi. 
Đoàn người xếp hàng tuần tự rất lịch sự, đem theo sô hàng cân để tính tiền.
Chỉ 1 đồng đô, 80 sent một pound.
Tính ra hơn 80 ngàn đồng một ký tiền Việt Nam.
Ngon lại rẽ.
Tạm biệt nông trại.
Một ngày ấm áp bên người thân.
Catarina Lan

ĐỒI THÔNG

Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
(Trích thơ VỊNH CÂY THÔNG của Cụ Nguyễn Công Trứ)

NGẠO nghễ ngàn thông vút thẳng trời
Trên đồi lộng gió thỏa tình chơi
Không màng bám đuổi trò danh lợi
Chẳng hám hùa đeo kịch cỡm đời
Bão tố đâu sờn tâm sáng vợi
Cuồng phong há ngại chí trong ngời
Xuyên màn sương phủ, vươn mình tới…
Ngạo nghễ ngàn thông vút thẳng trời!
Cư-Nguyễn

KHÉP LẠI HOÀI NIỆM TUỔI HỌC TRÒ

Thôi ta khép đi một thời áo trắng
Tháng ngày qua tuổi mộng tuổi học trò
Ta khép đi mực tím trang lưu bút
Của một thời mơ mộng thưở ngày xưa
Của tình yêu ngày xưa ta chẳng nói
Ta khép đi, đã qua thời áo trắng
Bởi già rồi mơ mộng để làm chi
Ta khép đi tuổi đã bóng xế chiều
U 60 rồi còn gì mơ mộng nhỉ
Vì áo trắng một thời là áo trắng
Khép trong tim mãi mãi trong tâm hồn
Xin chúc ai một thời là áo trắng
Giữ trong lòng áo trắng hỡi thời gian
Bien Nguyen

NỖI ĐAU MUỘN MÀNG – Clara Ngo

MONG CHỜ

Dáng em liêu xiêu bóng đỗ chiều
Ngập ngừng em nói chẳng bao nhiêu
Tình đến tình đi đời vẫn thiếu
Dang tay mở rộng đón tình phiêu

Trăng mờ trăng tỏ em có hay
Đắm mình trong chốn ngã nghiêng này
Dâng hoa đường về em chẳng thấy
Đem tình trao gởi theo gió bay

Vầng trăng ló dạng anh mong chờ
Chờ khi trăng sáng đến tinh mơ
Sao người chẳng thấy như mong đợi
Em bảo anh chờ đến bao giờ

Đời người cũng có lắm nẻo đường
Con đường thẳng tắp lại đắn đo
Đường cong ngõ cụt em đi tới
Gập ghềnh lầy lội những đếm đo

Em hãy quay về chốn bình yên
Nơi đây tình yêu vẫn êm đềm
Trao nhau tất cả tình thương mến
Nhẹ tựa không gian tỏa khói chiều.
Nguyen Dung
Oslo 02/07/2017

THU SẦU

Xa khuất con thuyền mãi khuất xa
Tà huy đỏ sẫm bóng huy tà
Ngả nhòa nhat khói sương nhòa ngả
Nga ảo mờ mây gió ảo nga
Đã tựa cơn mê tình tựa đã...
Là như giấc mộng ái như là...
Lá rơi cuối Hạ sầu rơi lá
Hoa rụng đầu Thu héo rụng hoa...
Cư- Nguyễn.

TRỮ TÌNH

Ngôn từ da diết kết se
Từ khi thơ ấu lắng nghe nhạc vàng
Lời ca tha thiết mơ màng
Tình yêu như thể thắm tràn duyên tơ
Sóng sầu nồng đượm bơ vơ
Tim say ngát tuyệt lời thơ thuở đầu
Ai chờ nhau dưới đêm sâu
Trăng thu khắc khoải bên cầu nhớ nhung
Tận cùng biển sóng mông lung
Niềm riêng thấu suốt tận cùng tiếng yêu
Ngỡ ngàng kín nẻo hoang liêu
Đìu hiu trống lạnh dáng kiều mõi mong
Gửi trao một chút má hồng
Trọn lòng chung thủy mặn nồng sắc son
Dịu dàng nét ngọc vuông tròn
Trăm ngàn kỷ niệm vẫn còn mãi đây
Nhạc buồn hoài vọng hương say
Nhạc hè chất ngất thơ ngây ngóng tìm
Nhạc vui hòa ái dâng tim
Nhạc xưa ngày tháng đắm chìm hồn tôi
Nhạc quê thúc giục không thôi
Trên môi câu hát đưa nôi dịu mềm
Tình yêu khúc nhạc êm đềm
Điệu đàn tới ngọt bên thềm dấu yêu
Hồ Thúy Hương

NHẠC VÀNG NHẠC SẾN

Hôm nay trời lạnh se se
Tôi trùm chăn kín để nghe nhạc vàng
Lời nhạc mang đậm chất thơ
Làm tôi sao xuyến bồi hồi nhớ ai
Năm xưa Thạch Hãn chia đôi
Tôi toàn nghe nhạc chói đôi tai nè
Bây giờ sao thoải mái ghê
Tôi nghe nghe mãi phê phê một mình
Đôi lần con gọi bố ăn
Bố làm gì thế trùm chăn một mình
Ừ ừ tôi giả vờ thôi
Bố đang nghe nhạc Trường Sơn đó mà
Thôi mà con để bố yên
Bố khoái nhạc sến để yên bố nào
Năm xưa đồng chí bố nè
Thích nghe nhạc sến nằm nghe suốt ngày
Nhạc vàng nhạc sến đó nha
Làm sao quên được những bài tình ca.
Nguyễn Dũng
01/07/2017

KHÚC TÌNH XA VẮNG – Clara Ngo

DÁNG MẸ…

HIÊN rọi trăng vàng ngỡ dáng tiên
Tiên say cảnh thế đẹp mơ hiền
Hiền như nét mặt nàng dâu thảo
Thảo tựa gương chàng trấn ải biên
Biên địa kiêu hùng canh ngõ biển
Biển trời lẫm liệt gác lưng triền 
Triền non gió bão thương về Mẹ
Mẹ mỏi mong chờ giữa mái hiên…

Cư-Nguyễn

HOÀI CỐ HƯƠNG

TRÔNG về xứ Quảng mịt mù xa
Sóng cuộn trào dâng nỗi nhớ nhà
Gió vẳng trầm vang dường tiếng Mạ
Mây vờn sống động ngỡ hình Cha
Thôn nghèo nắng hạn vườn khô lả
Xóm nhỏ mưa dầm ruộng úng ra
Lãng bạt quê người bao vất vả
Hoài mong trở lại hiếu ân là…
Hoài mong trở lại hiếu ân là…
Đỡ gánh nhọc nhằn của Mẹ-Cha
Dọn cỏ bờ ao nuôi thả cá
Cắt tranh cạnh rẫy sửa sang nhà
Bếp lửa an bình vui dạ nhá
Gia đình hạnh phúc thoả lòng nha
Trút bỏ ưu phiền nơi đất lạ…
Trông về xứ Quảng mịt mù xa!
Cư-Nguyễn