F Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


NGƯỜI XƯA..

TRỞ lại im lìm ngõ dáng hoa
Còn chăng lối cỏ đọng sương nhòa
Đồi thông quạnh quẽ mây mù tỏa
Phố cổ âm thầm gió lạnh qua
Bão tố chia lìa muôn nẻo lạ
Giông vùi rẽ cách vạn trời xa
Quay về vắng lặng người xưa đã...
Lỡ bước theo chồng bỏ lại ta
Nguyễn Cư

MỘNG KÊ VÀNG

“Kê vàng choàng mộng yên bình
Bàng hoàng nhìn lại quanh mình trống không…”

Tỉnh giấc tàn mơ cõi diệu kỳ
Quanh mình trống rổng có còn chi
Huy hoàng biệt thất tràn hoan hỉ
Lộng lẫy cung vàng đắm lạc si
Ước nguyện thành danh giờ bỏ phí
Cầu mong rạng tiếng thoảng buông ghì
Phù du cát bụi bình tâm nghĩ
Trút bỏ theo dòng nước cuộn đi…
Cư-Nguyễn

HỒI TƯỞNG

Chạnh nhớ khung trời sớm vỡ tan
Tan bao kỷ niệm khuất cung đàn
Đàn khơi nỗi tiếc sầu muôn vạn
Vạn khởi niềm ai oán trĩu ngàn
Ngàn dặm trùng dương trời biển cách
Cách xa điệp núi hải hồ lan
Lan thầm thổn thức từng đêm vọng
Vọng tưởng làm cay mắt lệ tràn….

Cư-Nguyễn

HOA QUỲNH

Sáng nay thật bất ngờ
Hoa Quỳnh đẹp như mơ
Đã khoe duyên góp mặt
Cùng các bạn nên thơ
Đời em rất đơn sơ
Bên sỏi đá bụi bờ
Nắng mưa em đón nhận
Vẫn thơm ngát mong chờ...
TH

CHO TA TRẢ LẠI

Trả hết cho người kỷ niệm qua
Qua thời tuổi mộng xót xa mà...
Mà phai ước hẹn duyên tàn rã
Rã úa câu thề nguyện vỡ ra
Ra khỏi trời mê lầm lụy ngả
Ngả rời biển đắm ảo mơ sa
Sa trong huyễn hoặc chôn vùi cả
Cả những đêm dài quạnh quẽ ta

Cư-Nguyễn

CHÉN TAO PHÙNG

"Chén cạn mà quên đời khổ não
Bình nâng để nhớ dạ an nhàn"
CHÉN vui tái ngộ giữa thông ngàn
CẠN tửu tao phùng rũ kiếp nan
MÀ trút bao ngày mưa gió cản
QUÊN lo những tháng bão giông tràn
ĐỜI như bọt biển thôi hờn oán
KHỔ thoáng mây trời chớ hận than
NÃO thỏa tâm lòng say với bạn
BÌNH NÂNG ĐỂ NHỚ DẠ AN NHÀN
Cư-Nguyễn

BIỆT LÂM VIÊN

(Họa theo bài ĐÈO NGANG của Bà Huyện Thanh Quan)
Giã biệt Lâm Viên phủ ánh tà
Tan lòng nát ruột rũ sầu hoa
Xa trường quặn thắt hờn căm dạ
Cách núi se bầm hận uất nhà
Thác trổi gầm vang lời vọng quốc
Thông gào thét gọi tiếng buồn gia
Quay nhìn lại phố hồn ngây rã
Bỏ mất khung trời lý tưởng ta…
Cư Nguyễn

CHUYỆN VỀ CÁI VỢT MUỖI

Ngày xửa ngày xưa...
Cách nay ba năm
Có chàng người Pháp
Tên là: Wil son
Du lịch Việt Nam
Đến làng Thanh Hải
Chàng rất vui vẻ
Vào một buổi tối 
Chàng đi rông rông
Ghé hàng bánh canh
Mua ổ bánh mỳ
Hai viên xíu mại
Ăn vô chết dại
Xắt thêm nhét vào
Chả chiên chả hấp
Nước mắm ớt hỉm
Ngon ngọt vị đường
Chua vì me chín
Chan thêm cho vào
Bỏ thêm đồ chua
Cà rốt , củ cải
Vài cọng mùi thơm
Lấy tờ giấy vở
Một cái dây thun
Gói đưa cho chàng
Miệng há thật to
Cạp vài ba cái
Hết ổ bánh mỳ
Chàng khen ngon quá
Cầm ly trà đá
Uống cạn một hơi
Ừng ực ừng ực
Chàng nói với tôi
Ẩm thực Việt Nam
Ngon nhất thế giới 
Nhìn nồi bánh canh
Thơm vị biển cả
Chàng gọi một tô
Bỏ thật nhiều chả
Cầm một cái muỗng
Chàng xúc bánh canh
Cọng bún không nghe
Đi vào trong miệng
Tuột lên tụt xuống 
Chàng bực mình quá
Bỏ cái muỗng ra
Bưng cái tô lên
Húp một cái rụp
Chàng nói đã đời
Ngon thanh mát dịu
Hơn lên thiên đàng
Ngồi chơi tí xíu
Chàng rủ tôi đi
Lang thang trong xóm
Vào thăm nhà nào
Cũng thấy cầm vợt
Quật vào không trung
Đi qua xóm khác
Mọi nhà đều cầm
Chắc cái vợt muỗi
Chàng nhìn ngạc nhiên
Buột miệng chàng nói:
Ôi dân Ba làng
Mê thể thao quá
Trời đã tối rồi
Vẫn chơi Ten nis
Quật qua quật lại
Mà bóng không thấy
Ôi ngạc nhiên quá
Mắt chàng mở to
Miệng kêu tiếng Ô
Đầu chàng thầm nghĩ
Chắc là quả bóng
Mắc tiền quá đấy
Nên để tiết kiệm
Chơi vợt không thôi
Tạm biệt Việt Nam
Pa ri tráng lệ
Là quê hương chàng
Xứ sở Ten nis
Tôi ở Việt Nam
Nhận được thư báo
Lên bưu điện lãnh
9 ngàn quả bóng
Và một lá thư
Chàng nói với tôi
Đem tặng bà con
Để chơi quần vợt
Tôi la một tiếng:
Ối Trời Đất Ơi...! !Description: https://www.facebook.com/images/emoji.php/v9/fa1/1/16/1f61d.png😝

Chời ơi là chời...
Không biết làm sao
Tôi lấy iPhone
Gọi lại cho chàng
Đành nói mẹc xi
Hôm nay muỗi nhiều
Ngồi sửa vợt muỗi
Giúp dùm bà con
Nhớ 3 năm trước
Cái chàng Wil son
Sang thăm Việt Nam
Mến yêu bà con
Ham thích thể thao
Gởi một thùng hàng
9 ngàn quả bóng
Ten nis bạn ơi
Tôi xin kể tiếp
Chơi môn Ten nít
Chỉ có đại gia
Dân ta thì nghèo
Làm sao mà chơi
Sùng máu bực bội
Tôi đem số bóng
Cho bầy con nít
Chơi vui đánh chuyền .
Định viết thêm nữa
Nhưng sợ làm phiền
Anh em bạn phây
Đọc bài vè tôi
Dài đọc không ngán
Các bạn nếu thích
Viết vào bình luận
Là xin viết tiếp
Tôi sẻ viết tiếp
Tiếp theo câu chuyện:
Trẻ chơi ĐÁNH CHUYỀN
Ngày xửa ngày xưa
Chúng mình chơi đấy
Bây giờ Tuấn Nguyễn
Xin phép dừng bút
SI GIU Ờ GHÊN
GÚT BAI GÚT BAI./.
"Trưa nóng 8/7/2017"
Catarina Lan 

Ủa sao hơi lạ à nha. 
Cây vợt bắt muỗi chuyển đề mía ngon. 
Muỗi ơi có sợ ta không? 
Ta đập một phát... tiêu đời muỗi ngay. 
Quạt nan ta có trong tay 
Vì vo... điếc ráy... liệu hồn muỗi nha 
Ngày nay tân tiến quạt rồi 
Vụt cho một cái.... muỗi xâu cả đoàn.

TÌNH LẠC LỐI VỀ

KHÔNG LỐI THOÁT

Thế sự phô bày những xót xa
Người xe lộng lẫy kẻ bôn ba
Dân dừng giữa phố... tìm đâu ngả?
Chủ choán ngang đường... chặn ngõ qua!
Vực thẳm sang hèn ngăn cách lạ
Hồ sâu sướng khổ rẽ chia là...
Thiên đàng ảo vọng mù tăm quá...
Phận số cơ hàn chẳng lối ra!
Cư- Nguyễn

SỐNG GỬI

Sang đường thắc thỏm ngó gần xa
Choáng ngợp luồng xe tợ sóng ba
Lẩy bẩy chân run nhìn bốn ngã
Hồn lay mắt đảo dựa người qua
Thân già kiếm sống chân trời lạ
Phận rủi ro phiêu bạt phố là
Bước lạc đời cùng như chiếc lá
Theo làn nước cuốn cứ tuôn ra
Thúy Hương Hồ.

AI MUA TRĂNG...


TÔI VÀ EM

Em cười chi rứa đưa bàn tay
Che bờ môi ấm thấy hay hay
Anh dừng chân lại anh nhìn thấy
Cả một trời hoa anh say say
Đọc những vần thơ em mỉm cười
Mần thơ như rứa đời thêm tươi
Em tươi như mộng cuộc đời mới
Dang tay mở rộng đón bầu trời
Em đẹp dễ thương như vần thơ
Lời thơ trau chuốt đẹp như mơ
Mà em hay gởi cho ai đó
Mỗi lời mỗi chữ tỏa làn hương
Anh người đứng đợi bên lề thôi
Thả hồn mơ mộng đủ mê rồi
Cận kề làm chi thêm bối rối
Chúc em hạnh phúc trọn cuộc đời
Nguyễn Dũng
04/07/2017

EM VỚI TÔI

Yêu thương tôi nắm mãi bàn tay
Gửi trọn lòng đầy chữ đắm say
Đơm hương kết nụ mong em thấy
Nghĩa ngập tình nồng ý ngất ngây

Đường xưa bóng quyện tiếng em cười
Chan hòa câu hát vọng vui tươi
Tim say nhắn gởi lòng xanh mới
Thấm đẫm tơ vương tới đỉnh trời

Trùng dương còn vọng sóng ngàn khơi
Câu ái ân trong sáng rạng ngời
Thương quá đoan trang đời không vợi
Thấu hiểu thật nhiều chẳng buông lơi
Hồ Thúy Hương

BẾN XƯA

NEO thuyền, khách trở lại dòng sông
Viễn xứ tha hương kiếp bập bồng
Dõi hướng trời quê buồn lặng ngóng
Mơ về đất Mẹ tủi thầm trông
Xa chiều khói quyện sương nhòa mỏng
Biệt sớm hương cau gió tỏa nồng
Rặng trúc hàng tre tình trải rộng
Lo người có vững dạ chờ không
Cư Nguyễn

CHỜ ĐÔNG - Ngọc Thúy


VƯỜN THƠ

Thỏa chí lời hay bật tiếng khà
Thơ dào dạt ý thẳm ngàn hoa
Văn ngời khí dũng khơi tình nước
Chữ sáng hùng tâm ngợi hiếu nhà
Ánh tỏa soi đường qua lụy khốn
Quang bừng mở lối vượt trầm kha
Vườn thi thục nữ tài nhân cả
Thỏa chí lời hay bật tiếng khà
Cư-Nguyễn

MÌNH TA…

"Tiếc ngày tương hội có còn đâu
Khắc khoải mình ta gạn nỗi sầu"
TIẾC nuối câu thề mãi có nhau
NGÀY nao tợ nước chảy xuôi cầu
TƯƠNG giao chắc hẳn trong niềm nhớ
HỘI ngộ hoài chăng chỉ nỗi đau
CÓ nợ đời sau tròn ước cũ
CÒN duyên kiếp nữa trọn mơ đầu
ĐÂU thời mộng thắm tình yêu trỗi?
KHẮC KHOẢI MÌNH TA GẠN NỖI SẦU
Cư-Nguyễn

TRĂNG

Trăng vui trăng đến trăng về
Trăng buồn trăng khóc trăng đi lối nào
Hôm rằm mới thấy trăng sao
Trăng tươi ba bữa biết sao hiểu lòng
Sao tìm sao kiếm hỏi thăm
Trăng buồn trăng khuất buồn tâm nơi nào
Trong lòng lo lắng biết bao
Mỗi lần trăng khóc lệ trào sao hay...
10:55 pm
Đêm nay vơi sầu với ánh trăng khuya
TH

TRĂNG PHƯƠNG TÂY

Phương tây gửi ánh trăng về
Trôi qua biển sóng gần kề phố Phan
Trăng chuyền mát dịu mơn man
Nụ cười tỏa rạng lan tràn tâm giao
Trăng ru dào dạt sắc màu
Trăng rằm tưới áo mưa rào khởi thu
Phương xa cảm thụ thơ ru
Đất phan chốn cũ hoang vu điệp trùng
Nhìn vầng trăng sẻ chia cùng
Chờ mùa trở sáng hội phùng thuở nao
Hồn trăng diễm ảo xiết bao
Xanh xao xóm vắng chìm vào bóng mây
Trăng đông khác với trăng tây
Trăng khuya vàng võ nơi này bạn ơi! !!!!
Hồ Thúy Hương

"ÁO EM CHƯA MẶC MỘT LẦN"

Nếu biết ngày mai em lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba đĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng
1 xị để giải cơn sầu
2 xị biết giai nhân đâu
3 xị thì sạch xì dầu
4 xị nằm đâu ngủ đó
5 xị cho chó ăn chè
6 xị đem về cạo gió
Sắc đẹp rồi sẽ tan
Tiền bạc rồi sẽ tan
Chỉ còn riệu thịt chó
Vĩnh cửu với thời gian
Trong Tran anh hởi anh có nhớ
Tiết canh thịt chó nhà ông Rau
Lai rai dồi chó với chả chìa
Lá mơ, mắm ruốc, riềng với sã
Nay nơi phương nớ anh có nhớ
Thịt nấu, bánh tráng và thịt luộc
Có thèm anh bắt con vịt trắng
Đánh tiết canh ăn cho đã thèm
Đâm bát nước mắm, giã củ gừng
Lại thêm nồi cháo với đậu xanh
Vài ly XO tình với vợ
Đêm nay pháo kích nghe ầm ầm
Bình MINH rạng rỡ anh chưa dậy
Bù lại đêm qua nói tiếng yêu
Tuấn Nguyễn Việt Nam thích anh lắm
Làm đại bài thơ tặng riêng anh.
18 giờ ngày 7/7/2017
Tuan Nguyen

ĐÓN BẠN PHƯƠNG XA

(Họa bài '' Bạn Đến Chơi Nhà '' của cụ Nguyễn Khuyến)
NGỜ đâu bạn cũ tới chơi nhà
Ngỡ hắn đang còn tận xứ xa
Tiếp đãi sơ sài rau lại cá
Hàn huyên đủ thứ vịt xong gà…
Ngày đi bụi khế còn chưa quả
Trở lại cây xoài đã trổ hoa
Bốn chục năm trời trôi lắm ngả
Đêm này thức trọn kể đời ta…
Cư Nguyễn

CUNG ĐÀN XƯA

LỠ một cung đàn trắc trở duyên
Đành thôi giã biệt giấc mơ huyền
Người đi bỏ lại câu thề huyễn
Kẻ ngóng mang đầy ước mộng nguyên
Sóng vỗ tan tành bao khắc nguyện
Thuyền trôi vụn vỡ hết ghi nguyền
Tình yêu tợ áng mây dời chuyển
Nức nở canh hè giọng Đỗ Quyên*
Cư-Nguyễn

LẦU TRĂNG

Trăng choàng áo lụa trải vàng tơ
Óng ả lầu Trăng đẹp huyễn mờ
Lữ khách nhìn Trăng bừng giấc mộng
Thi hào ngắm cảnh lụy Trăng mơ
Vần thi dõi đợi Trăng về bến
Bút họa chờ Trăng đã đến bờ
Choáng ngợp thuyền Trăng màu rực rỡ
Trăng tràn ý lạ khởi tình thơ...
Cư- Nguyễn

TRĂNG THANH

Mơ huyền mướt dịu ánh trăng tơ
Sóng rực vàng trăng bóng gợn mờ
Tháp nước chia đường trăng trãi mộng
Cầu nghiêng rẽ lối phố trăng mơ
Dòng Mường cuộn lướt trăng xuôi biển
Phố thị hoài trăng ngược bến bờ
Tắm gội sông trăng tràn rạng rỡ
Trăng làm khách lạc cả hồn thơ
Hồ Thúy Hương.

NGÃ RẼ

Anh ngồi đây với nỗi đắng trên môi
Trời tháng năm sao gió hú từng hồi
Chú chim nhỏ giật mình bay cao vút
Trời đỗ mưa lòng chợt nhớ em nhiều

Sao phiền muộn như mây mù giăng kín
Kiếp làm người nhiều khổ cực đắng cay
Anh yêu em sao chẳng muốn tỏ bày
Em kiêu sa,em hững hờ thờ ơ

Muốn nói nhiều sao chẳng nói nên câu
Những niềm riêng anh chất chứa trong lòng
Cuộc tình mình cứ ngỡ giấc chiêm bao
Người hạnh phúc sao tình anh cay đắng

Em lạnh lùng,em vẫn bước theo ai
Trời chiều buồn anh dõi mắt trông theo
Hoàng hôn rụng biển xanh pha màu tím
Cuộc tình mình khập Khưỡng thế sao em

Tình chợt đến chợt đi ai nào biết
Anh yêu em như điệu nhạc quay cuồng
Hớp hồn anh theo gió cuốn mưa rơi
Cho say khướt bên bờ môi nóng bỏng.
Nguyễn Dũng
15/05/2017

THẦM KÍN

Bao ngôn từ cứ ngưng đọng trên môi
Là phận gái em làm sao mở lối
Anh đơn côi anh đắng cay hờn dỗi
Đêm ôm đàn anh hát một mình thôi

Chở muộn phiền giăng kín lối chia phôi
Anh không nói nhưng lòng em đã biết
Tiếng đàn ấy buông bao lời tha thiết
Sao mắt anh da diết quãng xa xăm
Mưa tuôn rơi làm ướt gối em nằm
Hai tư tưởng lặng thầm không điểm gặp
Chiều phố Phan mưa hạ vàng tưới ngập
Bóng em qua nghiêng nón tóc mây cài
Anh bên thềm cúi mặt hỏng nhìn ai
Bước vội vã ngỡ đường dài hun hút
Đêm hoang liêu ngồi suy tư cắn bút
Thần tình yêu bay vút tận nơi nào
Nên cõi trần có hai kẻ lao đao
Anh không tỏ em đâu nào hiểu thấu
Hồ Thúy Hương

CHỜ AI…

Lặng lẽ ngày trôi dõi mắt chờ
Chờ trời bão dứt rạng hồng mơ
Mơ ngày gặp gỡ tròn câu hẹn
Hẹn buổi tao phùng hết nỗi ngờ
Ngờ đâu tỉnh giấc là cơn mộng
Mộng đó tan rồi chỉ huyễn thơ
Thơ tình gởi gió bay biền biệt
Biệt thẳm trùng dương quạnh quẽ chờ
Cư Nguyễn

XUÂN THÌ

Đợi mãi tàn phai tuổi xuân thì
Xuân thì héo rũ mộng làm chi
Làm chi phải tiếc người bạc bẽo
Bạc bẽo ân tình uổng khắc ghi...
Đợi mãi sao dừng kẻ bước đi
Bước đi níu lại chỉ đau ghì
Đau ghì thổn thức từng đêm lặng
Đêm lặng âm thầm khóc tủi bi...
Cư- Nguyễn.

NHỚ BẠN

Bạn còn nhớ những ngày xưa thân ái
Buổi nắng vàng cài lên mái tóc ai
Tuổi thơ ngây với những ước mơ dài
Tà áo trắng tung bay chiều nắng hạ
Ngây thơ đùa mặc giòng đời nghiêng ngã
Thời gian trôi tình bạn thêm thắm tươi
Bao mơ uớc trửởng thành theo tuổi đời
Kết mộng ưom mơ cùng nhau chia sẻ
Mối tình đầu thì thầm ta kể lể
Rồi một ngày có kẻ bỏ cuộc chơi
Theo chồng về một nơi thật xa vời
Kể từ đó ta mỗi người mỗi ngã
TH