F Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Chuyện kinh dị về các bà vợ

Những mẩu chuyện vui về vợ thông qua những màn đối thoại hài hước giữa các cặp vợ chồng dưới đây chắc chắn sẽ khiến bạn phải bật cười.

1. Ngày… tháng… năm…

Một hôm, tôi nói với vợ: “Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình”.

Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức, rồi bảo tôi nhìn giá chúng.

Tôi nghĩ bụng, vẫn là vợ cao tay.

2. Ngày… tháng… năm…

Hôm nay nhìn thấy bộ dạng luống cuống vụng về của vợ lúc giết cá, tôi muốn rửa nỗi nhục ngày hôm qua, đắc ý hỏi vợ: “Em và lợn có quan hệ gì vậy?”.

Ai ngờ được vợ quay đầu lại và trả lời: Quan hệ vợ chồng.

3. Ngày… tháng… năm…

Sinh nhật vợ, vợ muốn mua một cái áo khoác lông thú, bèn gạ gẫm tôi:

- Anh yêu, sắp đến sinh nhật em rồi, em thích một cái áo khoác lông thú. Anh đi xem cùng em nhé!

Tôi nghĩ bụng bình thường cãi chồng như chém chả mà sao hôm nay ngọt ngào như rót mật vào tai, kiểu gì cũng phải đề phòng. Sự thật quả đúng như tôi dự đoán. Tôi vỗ đùi:

- Được, hai vợ chồng mình cùng đi, nhưng mà nhanh chân lên, vườn thú sắp đóng cửa rồi.

Nghe xong, vợ lườm tôi rách mặt!!!

4. Ngày… tháng… năm…

Một ngày, lúc tôi đang cúi đầu đọc báo, vợ bỗng nhiên nói: “Em nghĩ anh nên đi đo mắt. Ngày nào cũng máy tính, tivi đủ kiểu. Em thấy anh hình như cận thị rồi đấy”.

Xem ra vợ ngày càng chu đáo với tôi, nghĩ đến đây, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp.

Tôi nói: “Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng kính đo thị lực xem sao”.

Vợ lập tức nói: “Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực.”

Cô ấy chỉ vào góc cửa và hỏi: “Anh nhìn thấy cái gì?”.

Tôi bán tín bán nghi: “Một cái túi nilon.”

- Màu gì?

- Màu đỏ.

- Dùng để làm gì?

- Để đựng rác.

- Túi đầy hay túi không.

- Túi đầy rác.

- Thị lực anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nhìn thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nhìn thấy. Em còn tưởng anh bị cận cơ đấy.

5. Ngày… tháng… năm…

Buổi tối vợ nói chúng tôi phải chia sẻ việc nhà, rồi hỏi tôi:

“Rửa bát và lau nhà anh chọn cái nào?”. Tôi chọn rửa bát.

Rửa bát xong vợ lại hỏi: “Tắm cho con và lau nhà anh chọn cái nào?”. Tôi chọn tắm cho con.

Tắm cho con xong vợ lại hỏi: “Giặt đồ và dỗ con đi ngủ anh chọn cái nào?”. Tôi phân vân một lúc rồi chọn giặt đồ.

Giặt đồ xong trở vào phòng nhìn thấy vợ và con đang ngủ ngon lành, tôi bỗng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng...

6. Ngày… tháng… năm…

Tôi và vợ cãi nhau một trận kịch liệt. Trong phòng ngủ, vợ cầm một cái kéo cắt một lỗ to trên cái màn và nói: “Để muỗi bay vào cắn chết anh”.

1h trôi qua, vợ lại lấy băng dán dính cái lỗ đó lại. Nhìn thấy bộ dạng loay hoay của vợ, trong lòng tôi nghĩ, chắc là cô ấy hối hận rồi, thực ra vợ mình khẩu xà tâm phật, vẫn là cô ấy thương tôi nhất.

Nghĩ bụng vậy, tôi vừa quay qua, nghe thấy cô ấy lẩm bẩm 1 mình: “Muỗi bay vào cũng nhiều rồi, phải dán lại, không được để chúng bay ra”.

Tôi xây xẩm mặt mày.

7. Ngày… tháng… năm…

Một hôm, tôi than thở:

- Sau khi kết hôn, anh mới hiểu được hôn nhân là xiềng xích nặng trĩu.

Vợ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm: “Lẽ dĩ nhiên, vậy nên mới phải có 2 người cùng nhau gánh vác”.

Tôi cười nham hiểm nói: “Em nghĩ xem thế này có được không? Nếu như có 3 người cùng nhau gánh vác trách nhiệm, em cũng bớt khổ anh cũng thoải mái hơn”.

Tôi vừa nói xong, vợ bay vào giật tóc tôi. Đau điếng!!!

8. Ngày… tháng… năm…

Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói: “Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm. Anh thực sự rất cảm động”.

Vợ hắng giọng nói: “Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh”.

9. Ngày… tháng… năm…

Một hôm đang trong giờ làm việc, vợ gọi điện thoại đến, giọng hốt hoảng:

- Chồng ơi, chết rồi. Hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm.

Tôi vội vã hỏi:

- Mất đồ gì không?

Vợ mếu máo:

- Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi. Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không. Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, bị bảo vệ bắt lại rồi, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì.

Tôi nhanh chóng bảo vợ:

- Nhanh nhanh đến xem phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu.

2 phút sau… Vợ nói:

- Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả.

Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ. Mà trong đó có phải ít tiền đâu, tôi đến phát điên lên mất.

Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh xem xem:

- Phía sau két nước bồn cầu, có một cái khe hở, trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem xem túi bóng có còn trong đó nữa không?

5 phút sau, vợ gọi điện đến thông báo:

- Không có đâu anh ơi, hay anh nhớ nhầm chỗ.

Tôi lo lắng nói:

- Nhầm thế nào được, lúc sáng đi vệ sinh anh kiểm tra vẫn còn mà, tổng cộng 10 triệu, tất cả tiền đều cùng một seri. Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng tết anh rút ra một nửa.

Vợ hỏi dồn:

- Chỉ có thế này thôi à, có quên chỗ nào nữa không?

Tôi buồn bã:

- Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi.

Tôi nhắc vợ:

- Em phải nói rõ ràng với cảnh sát số tiền đấy nhé!

Vợ bình thản trả lời

- Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này.

Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ nữ rốt cuộc là do yêu tinh phương nào biến thành?

Tình cảm đáng trân quý nhất

Tình cảm đáng trân quý nhất nhưng lại dễ bị rẻ rúng nhất thế gian

Năm nay, bà nội tôi mừng thọ 90 tuổi, nên tôi tự chạy xe về nhà.

Cách nhà 500 có một đoạn đường trước đây vẫn gồ ghề. Ấy vậy mà lần này tôi về, đường lại phẳng một cách lạ thường. Trong bữa cơm, bố bắt đầu nói chuyện vấp váp, quai hàm cũng sưng lên. Răng bố bắt đầu yếu rồi, nên ăn uống khó khăn vô cùng. Vậy mà khi tôi đề cập đến việc bố nên đi nha sĩ, bố lại nói lảng sang chuyện khác.

Ông bảo: "Sợ mày không lái xe vào được nên 3 ngày rồi bố lấp đường làng cho phẳng đấy. Nhưng mà lấp vội nên cũng không chắc lắm, mưa một cái lại trôi ngay. Chờ đợt tới bố nhờ người ta chở xe cát đến, làm cho tử tế, chẳng qua không biết bao giờ mày mới về tiếp".

Trái tim tôi chợt thắt lại, tôi nhủ lòng, có lẽ, chỉ có bố mẹ, mới có thể dành cho bạn một tình yêu vô điều kiện mà thôi. Giữa thế giới muôn hình vạn trạng, nhìn đâu cũng chỉ biết lợi ích, lừa lọc, mới thấy được tình yêu của bố mẹ đáng trân quý đến mức nào.

Chúng ta hưởng thụ nó, thế nhưng rồi lại ghét bỏ nó.

Những câu nói tàn nhẫn, xin đừng nói với cha mẹ

1. Được rồi, con biết rồi, bố mẹ nói nhiều quá!

2. Có việc gì không ạ? Vậy con gác máy đây, con bận lắm.

3. Có nói bố/mẹ cũng không hiểu được đâu, đừng hỏi con nữa.

4. Nói với bố/mẹ bao nhiêu lần rồi là không cần bố/mẹ làm, làm cũng có ra được tích sự gì cả.

5. Quan điểm của bố mẹ bây giờ đã lỗi thời lâu rồi.

6. Đã bảo bố/mẹ đừng dọn phòng con nữa mà, bố/mẹ xem, đồ đạc lung tung hết cả giờ đồ cần tìm chẳng thấy đâu.

7. Con muốn ăn gì tự con biết, bố mẹ đừng can dự.

8. Đã nói không ăn đồ thừa rồi, sao cứ mãi không nghe.

9. Con tự biết tính toán, bố/mẹ nói nhiều thế không chán à?

10. Những thứ này đã nói không cần nữa rồi, chất đống ở đây để làm gì chứ!

Theo:Khoevadep copy link


Khám phá những bãi đá biển "kỳ ảo" nhất Việt Nam

Dọc bờ biển dài hàng nghìn km của Việt Nam có rất nhiều bãi đá mang cảnh quan độc đáo hấp dẫn, nổi tiếng bậc nhất trong số đó là các bãi đá sau đây.

Tọa lạc tại bờ biển xã An Ninh Đông, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên, Gành Đá Đĩa là một trong những "kỳ quan địa chất" đặc sắc bậc nhất ở Việt Nam.

Đây là một gành đá rộng khoảng 50 m, trải dài 200 m, được hợp thành từ vô vàn trụ đá hình xếp liền nhau kề với sóng nước. Có trụ thẳng đứng, có trụ nghiêng, nhưng tất cả đều chồng chất tầng tầng trông như chồng bát đĩa đã tạo nên tên gọi Gành Đá Đĩa.

Có nhiều truyền thuyết dân gian xoay quanh danh thắng độc đáo này, nhưng theo cách lý giải khoa học, hình thù của Gành Đá Đĩa được hình thành do hoạt động phun trào của núi lửa cách nay hang triệu năm.

Cụ thể, nham thạch phun ra từ miệng núi lửa trôi ra biển, gặp nước biển lạnh đông cứng lại, đồng thời xảy ra hiện tượng ức lực. Từ đây, những khối nham thạch rạn nứt theo mạch dọc, xiên, ngang kiến tạo địa hình độc đáo ở Gành Đá Đĩa.

Gành Đá Đĩa đã được công nhận là danh thắng cấp quốc gia của Việt Nam từ năm 1997. Ngày nay, thắng cảnh này là một điểm đến hút khách hàng đầu của mảnh đất Phú Yên.

Nằm dưới chân đèo Lý Hoà, huyện Bố Trạch, tỉnh Quảng Bình, bãi Đá Nhảy là một thắng cảnh có một không hai tại dải đất miền Trung. Khu vực này là một phần của dãy núi đá bị biển xâm thực, với hàng nghìn mỏm đá muôn hình muôn vẻ nhấp nhô trên sóng nước.

Không rõ tên gọi bãi Đá Nhảy đã có từ bao giờ. Chỉ biết có nhiều lý giải khác nhau về cái tên này. Cách giải thích quen thuộc nhất là các tảng nằm rải rác trên bãi biển trông giống như những con cóc đang nhảy lô nhô giữa những con sóng bạc.

Cũng có ý kiến cho rằng tên gọi Đá Nhảy là do các tảng đá ở nơi đây nằm san sát nhau, giúp người đi biển dễ dàng nhảy từ hòn này qua hòn khác...

Những tảng đá ở nơi đây có đủ mọi kích thước, hình dạng vô cùng độc đáo như muốn đánh đố trí tưởng tượng của con người. Tùy theo cảm nhận của mỗi người mà mỗi tảng đá có thể là "trâu nằm", "hổ quỳ", hay "voi phục"...

Nổi tiếng nhất ở bải Đá Nhảy là một cột đá mang hình Linga - biểu tượng của nam tính theo quan niệm của người Chăm - những cư dân từng sinh sống ở nơi đây nhiều thế kỷ trước....

Hòn Chồng là một thắng cảnh tự nhiên rất độc đáo nằm ở khóm Hòn Chồng, phường Vĩnh Phước, thành phố Nha Trang. Đây là một bãi đá có diện tích khá rộng, bao gồm nhiều tảng đá lớn nằm chồng lên nhau bên bờ biển dưới chân đồi La San.

Tâm điểm của thắng cảnh Hòn Chồng là cụm đá Hòn Chồng, gồm một khối đá lớn nằm trên một tảng đá bằng phẳng và rộng như một khoảng sân. Phía mặt đá quay ra biển có một vết lõm hình bàn tay khổng lồ. Quanh hình bàn tay này có rất nhiều huyền thoại được thêu dệt.

Đối diện với Hòn Chông quả một vụng biển nhỏ là Hòn Vợ. Cụm đá này gồm hai phiến đá nằm chồng lên những phiến đá lớn hơn, được ví như dáng ngồi của người vợ ngóng nhìn người chồng.

Ngoài Hòn Chồng và Hòn Vợ, bãi đá này còn một tác phẩm thiên khác tạo đặc sắc không kém. Đó là một cổng đá được tạo thành từ hai tảng đá dựng đứng, ở giữa có chẹt một hòn đá lớn trông rất ngoạn mục.

Không chỉ hấp dẫn với hình dáng phong phú của các phiến đá, Hòn Chồng còn là nơi lý tưởng để thưởng ngoạn cảnh đẹp của Nha Trang...

“Những đồi hoa sim” được cấp phép sau gần nửa thế kỷ

Bài hát "Những đồi hoa sim" ra đời vào năm 1960, được phổ từ bài thơ nổi tiếng "Màu tím hoa sim" của nhà thơ Hữu Loan.
Chuyện hoa sim và Những đồi hoa sim là 2 ca khúc nổi tiếng của dòng nhạc bolero, nhưng trước đây, 2 sáng tác này vẫn chưa được cấp phép phổ biến tại Việt Nam. Hầu hết, những bản ghi âm, thu hình 2 ca khúc này đều đến từ các nghệ sĩ hải ngoại.                    
Mới đây, Chuyện hoa sim và Những đồi hoa sim đã được cấp phép phổ biến, và ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng là người đầu tiên thể hiện sau khi 2 ca khúc được lưu hành hợp pháp.
2 ca khúc được ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng mash-up, thực hiện thành 1 MV, nối tiếp MV Chuyện loài hoa dang dở (sáng tác Y Vũ) và album 13 ca khúc bolero nổi tiếng về hoa ra mắt trước đó không lâu. Đồng thời, anh cũng thông báo 2 ca khúc Chuyện hoa sim và Những đồi hoa sim đã được cấp phép.
Đàm Vĩnh Hưng là ca sĩ đầu tiên thể hiện hai ca khúc Chuyện hoa sim và Những đồi hoa sim sau khi được cấp phép phổ biến chính thức

Đàm Vĩnh Hưng cho biết anh rất vui và hạnh phúc khi được giới thiệu Chuyện hoa sim, Những đồi hoa sim một cách chính thống với khán giả yêu nhạc. “Tôi luôn muốn làm mọi việc đến nơi đến chốn, thực hiện album về hoa nhưng lại thiếu 2 ca khúc bolero kinh điển này thì thật tiếc nuối. Mình phải vượt qua được giới hạn của chính mình, không thể hát đi hát lại những ca khúc quen thuộc” - nam ca sĩ chia sẻ.
MV vẫn được thực hiện theo phong cách cổ điển, cùng "tông màu" với MV Chuyện loài hoa dang dở ra mắt trước đó. 
Mash-up Chuyện hoa sim - Những đồi hoa sim:


Phía Đàm Vĩnh Hưng cho biết, anh bắt đầu thủ tục xin cấp phép 2 ca khúc này vào đầu năm nay. Tuy nhiên, do mất nhiều thời gian nên 2 nhạc phẩm này không thể xuất hiện trong album trước đó. 
"Ra mắt MV trong thời điểm này, tôi hy vọng sẽ được nhiều khán giả đón nhận để có thêm sản phẩm âm nhạc thưởng thức tại nhà trong mùa dịch COVID-19" - Đàm Vĩnh Hưng nói.
Những đồi hoa sim được phổ nhạc từ bài thơ Màu tím hoa sim của nhà thơ Hữu Loan. Bài thơ được ông sáng tác từ năm 1949 và nhạc sĩ Dzũng Chinh phổ nhạc vào năm 1960. Ca khúc gắn liền với tên tuổi những ca sĩ như Phương Dung, Như Quỳnh… 
Cũng với bài thơ Màu tím hoa sim, nhạc sĩ Anh Bằng đã phổ nhạc thành ca khúc Chuyện hoa sim, ca sĩ Như Quỳnh thể hiện đầu tiên (khoảng năm 1993), rất được lòng khán giả.
Phổ nhạc sát với lời thơ nhất là nhạc sĩ Phạm Duy với ca khúc Áo anh sứt chỉ đường tà. Cố nhạc sĩ đầu phổ nhạc cho bài thơ này từ năm 1949, nhưng mãi đến năm 1971 thì mới hoàn thành. Nhiều ca sĩ nổi tiếng từng thể hiện ca khúc này thành công như: Thái Thanh, Duy Quang, Elvis Phương…
Trung Sơn

Khóc ầm lên khi thầy bói đoán sống thọ

Khóc ầm lên khi thầy bói đoán sống thọ

Một anh không làm nghề ngỗng gì, chỉ ăn bám vào bố.

Có ông thầy coi tướng cho, bảo:

- Cả hai bố con anh đều thọ. Bố anh sống đến tám mươi, còn anh ít ra cũng hơn bảy mươi!

Nghe nói thế, anh ta khóc òa lên. Thầy tướng lấy làm lạ, hỏi:

- Tôi bảo bố con anh sống thọ cả, cớ sao anh lại khóc?

Anh ta mếu máo:

- Như thế thì đến khi bố tôi chết, tôi còn sống mười năm nữa, ông bảo ai nuôi tôi mà tôi chẳng khóc?


Tưởng là anh hùng cứu mỹ nhân

Thấy ông chồng trở về nhà với một bàn tay bị băng bó, bà vợ lo lắng hỏi: "Trời đất, tay anh bị gì vậy?".

Ông chồng từ tốn kể:

- Trên đường về nhà, tôi thấy một thằng nhóc choai choai cầm một cây gỗ đánh mạnh vào eo một cô gái trẻ.

- Thế thì liên quan gì đến tay anh? – bà vợ nghi hoặc – Chẳng lẽ anh xông vào cản hắn ta?

Ông chồng chép miệng đáp:

- Đâu có, chỉ là lúc đó tay anh đang ở trên eo của cô gái...

- !?!


Lẽ phải của nó gấp đôi của mày

Làng kia có một viên lí trưởng nổi tiếng xử kiện giỏi

Một hôm nọ, Cải với Ngô đánh nhau, rồi mang nhau đi kiện. Cải sợ kém thế, lót trước cho thầy lí năm đồng. Ngô biện chè lá những mười đồng.

Khi xử kiện, thầy lí nói:

- Thằng Cải đánh thằng Ngô đau hơn, phạt một chục roi.

Cải vội xòe năm ngón tay, ngẩng mặt nhìn thầy lí, khẽ bẩm:

- Xin xét lại, lẽ phải về con mà!

Thầy lý:

- Xòe mười đầu ngón tay ra và nói: ‘Nhưng mà nó phải bằng hai mày’.

- !!!

Nguon: vtc.vn

Lê Uyên-Phương: Chuyện tình sóng gió

Được coi là cặp hát đôi gây ấn tượng nhất trong làng nhạc Việt trước 1975, trước khi chia tay Lê Uyên- Phương đã để lại cho khán giả yêu nhạc nhiều tinh khúc tuyệt vời cũng như những tiết mục trình diễn nồng nàn, đầy lãng mạn. Hình ảnh của cặp ca sĩ - nhạc sỹ cùng những các ca khúc của họ đã làm lên vẻ đẹp một thời của nhạc Việt.

Lê Uyên Phương sinh ngày 2/7/1941 tại Đà Lạt. Tên khai sinh của ông là Lê Văn Lộc. Trước đó cha mẹ ông đặt là Lê Minh Lập, nhưng do sự nhầm lẫn của nhân viên hộ tịch mà trở thành Lê Minh Lộc.

Nhạc sĩ bắt đầu sáng tác năm 1960 với ca khúc đầu tiên Buồn đến bao giờ được viết tại Pleiku, khi ông dạy học tại đó và ký tên là Lê Uyên Phương. Bút danh này được ông lấy chữ lót tên mẹ, ghép với tên người tình đầu tiên là Uyên mà thành.

Còn nữ sinh Lâm Phúc Anh tình cờ lên Đà Lạt gặp Lê Uyên Phương rồi nên duyên và trở thành ca sỹ Lê Uyên. Hai người kết hôn vào năm 1968 và hầu hết các ca khúc trong giai đoạn này của Lê Uyên Phương từ đây về sau đều ghi tặng vợ. Năm 1970, lần đầu tiên 2 vợ chồng về Sài Gòn trình diễn, Lê Uyên - Phương được nhạc sỹ giới thiệu là Lê Uyên và Phương. Và xưng danh cặp đôi ca sỹ - nhạc sỹ Lê Uyên- Phương cũng được khán giả biết tới từ đây. 

Lê Uyên- Phương

Theo đánh giá của giới chuyên môn, Lê Uyên- Phương đã đem đến một luồng gió mới cho Tân nhạc Việt Nam với những ca khúc nồng nàn, khắc khoải và đôi khi bàng bạc, triết lý như Bài ca hạnh ngộ, Dạ khúc cho tình nhân, Lời gọi chân mây, Vũng lầy của chúng ta... và được giới trẻ đón nhận nồng nhiệt. Hình ảnh chàng ngồi đàn, nàng xoã tóc cất tiếng ca của Lê Uyên- Phương đã trở thành biểu tượng của một thời mà sau này nhiều cặp ca- nhạc sỹ cũng học theo. 

Hình ảnh đẹp của cặp đôi đã trở thành biểu tượng của một thời 

Nam danh ca Thái Châu cho biết những tác phẩm của Lê Uyên Phương mang tính đặc thù riêng với ca từ đẹp và những đoạn melody thử thách ca sĩ. Hầu hết các sáng tác của Lê Uyên Phương là viết về cuộc tình của chính ông với người vợ của ông, về những trăn trở và lo lắng cho cuộc sống hai người. 

 “Bất cứ bài hát nào anh Lê Uyên Phương cũng cho vào những nốt đặc thù như thăng, nốt giáng, ca sĩ thể hiện đến đoạn đó phải cố gắng hát đúng nốt, giữ cảm xúc của nhạc sĩ, lẫn tinh thần bài hát xuyên suốt. Đây là thử thách đặt ra cho bất cứ ai thể hiện dòng nhạc của Lê Uyên Phương. Ngoài ra, các bài hát hầu như đều về chuyện tình Lê Uyên và Phương” - Thái Châu cho biết.

Ngoài ra Thái Châu thú nhận anh tuy nghe nhiều ca khúc của Lê Uyên Phương nhưng chưa bao giờ dám “chạm” đến nhạc của ông vì sợ không làm hài lòng nhạc sĩ và không chuyển tải đúng bài hát với khán giả về dòng nhạc Lê Uyên Phương. 

Trong Người kể chuyện tình, ca sỹ trẻ Châu Ngọc Hiếu hóa thân thành Lê Uyên Phương, thời điểm người nhạc sĩ đang dạy môn Triết tại Đà Lạt và được cô nữ sinh Lâm Phúc Anh (ca sĩ Lê Uyên sau này) thầm thương trộm nhớ. Dù cách nhau 11 tuổi nhưng họ trở thành người trong mộng và chia sẻ nhiều niềm vui nỗi buồn trong Tình khúc cho em. Còn ca sĩ Bảo Đăng sẽ hóa thân thành người nhạc sĩ đang say đắm trong tình yêu trình diễn sáng tác nổi tiếng Buồn đến bao giờ, đây là bài hát đầu tay của Lê Uyên Phương viết giữa sương khói cao nguyên Pleiku, khi ông tiếc nhớ về cuộc tình đầu. 

Với mối tình của cô nữ sinh Lâm Phúc Anh, khi đó nhạc sỹ đã bị phát hiện ung thư xương nên gia đình Phúc Anh không chấp nhận. Chuyện tình của họ đã gia đình bị cấm đoán. Phúc Anh đau đớn tột cùng để chứng minh tình yêu đích thực, cô từng dùng tới thuốc ngủ để được “chết” vì yêu và nhạc sỹ đã cảm tác để viết lên Dạ khúc cho tình nhân... Mối tình sâu đậm vượt mọi thử thách đó sẽ được nữ ca sỹ Nguyễn Kiều Oanh tái hiện khi hóa thân cô nữ sinh Lâm Phúc Anh.

Nguon: https://www.tienphong.vn/

Những cây cầu cổ nổi tiếng ở Nam Định

Với lối kiến trúc cổ độc đáo, cầu ngói chợ Lương (huyện Hải Hậu), cầu Thượng làng Kênh (huyện Trực Ninh), cầu ngói chợ Thượng (huyện Nam Trực)… nay vẫn giữ được nét đẹp xưa cũ, trường tồn cùng chiều dài lịch sử.

Với hơn 500 năm tuổi, vượt qua thời gian, cầu ngói Chợ Lương ở xã Hải Anh, huyện Hải Hậu vẫn giữ được trọn vẹn nét đẹp xưa cũ.

Cầu ngói chợ Lương đã được xếp hạng Di tích lịch sử văn hóa, được đưa vào top những cây cầu ngói đẹp nhất Việt Nam.

Thớ gỗ lim khắc khổ màu thời gian trên thanh dầm ngang cầu.

Cây cầu mới được xây dựng để phục vụ cho việc đi lại của người dân được thuận lợi bên cây cầu ngói cổ được bảo tồn nguyên trạng.

Nổi tiếng không kém cầu ngói chợ Lương là cầu Thượng ở làng Kênh (thị trấn Cổ Lễ, huyện Trực Ninh,

Được xây dựng từ thời Lý, cầu Thượng ở làng Kênh hiện là cầu mái lợp lá duy nhất còn sót lại.

Cầu ngói chợ Thượng, xã Bình Minh (huyện Nam Trực), được xây dựng từ thời Hậu Lê, với sự đóng góp công đức của bà chúa Nguyễn Thị Ngọc Xuân, cung phi của chúa Trịnh, là người làng Thượng Nông.

Cây cầu được xây dựng theo lối kiến trúc độc đáo “thượng gia hạ kiều” (trên là nhà, dưới là cầu) bắc qua sông Ngọc cạnh chợ Thượng, thôn Thượng Nông.
Kim Chiến

Nhà tranh vách đất

Đó là ngôi nhà xưa... ngôi nhà của những đôi vợ chồng trẻ mới ra riêng ở nông thôn miền đồng bằng Bắc bộ thời bao cấp.
Sao lại nói là nhà của những đôi vợ chồng trẻ. Bởi vì mới cưới, họ chưa có của ăn của để, nhưng muốn ở riêng cho có tự do. Và bố mẹ chồng cũng muốn cho con ra riêng để tự lực lao động phấn đấu có nếp nhà khang trang sau này.
Vậy là, Đất thì của bên nội, tranh tre nứa lạt, rơm rạ, bùn đất... của cả hai bên nội ngoại xúm vào giúp đỡ. Rồi chọn ngày chọn tháng cùng nhau dựng lên ngôi nhà tranh vách đất cho đôi vợ chồng.
Ngôi nhà của bố mẹ tôi ngày xưa cũng thế. Một ngôi nhà như hàng chục ngôi nhà vách đất của làng Ngọc Minh yêu dấu (thuộc Quỳnh Hoàng, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình). Ngôi nhà được cất ở dẻo đất xeo xéo giáp mé bờ sông, lưng sát cổng nhà ông bà Khang, cửa hướng về phía làng Kỹ Trang.
Tôi nhớ ngôi nhà có khung sườn rặt tre. Bốn vách là bùn đất, cánh cửa cũng phên tre. Mái nhà lợp bằng rạ. Những ông bà chú bác trong họ Vũ nhà tôi như ông Khiển, ông Bộc, bác Sổ đều là những người có đôi bàn tay khéo léo. Chỉ là giúp con cháu chứ có công xá gì đâu. Ấy thế nhưng ngôi nhà chỉ bằng những nguyên liệu thôn quê dân dã được dựng lên, thêm một lớp nước vôi ông tôi quét nữa nhìn rất tươm tất xinh xắn.
Đúng vậy. Ngôi nhà rất xinh xắn trong ký ức của tôi. Ngôi nhà của đôi vợ chồng với một tình yêu vô cũng lãng mạn và đẹp. Ngôi nhà có hai đứa con một trai một gái ngoan xinh. Và đêm về, tiếng hát của cả nhà lại vang lên nghe râm ran cả một khúc sông.
Ngôi nhà của tuổi thơ tôi nền bằng đất. Nền được vượt bằng đất bờ sông nên phèn còn nhiều. Nền nhà luôn luôn bị sủi lên, rồi sau đó thì lỗ mỗ những cục đất nổi như ngọn núi tí hon.
Đi chơi nhà chị Tin (con bác Sổ), rồi nhà cái Tú (con bác Tìu)... tôi thấy nhà họ cũng nền đất sao phẳng lì láng mướt. Đứa trẻ tôi 4 tuổi không chịu được, lén lúc mẹ đi làm đồng lấy dao sủi cho bằng những ngọn núi ấy. Rồi cẩn thận dùng chày nện cho những vụn đất dính chặt vào khe trũng. Bàn tay thì bé, cái chày cái dao thì to, nhưng quyết tâm đã chiến thắng.
Ngắm nhìn cái nền nhà bằng phẳng lòng tôi vui sướng quên đi những vết rộp nơi bàn tay. Và sự vui sướng chỉ được vài ngày, bởi nền nhà lại mọc núi núi đồi đồi nhấp nhô sau những nhát chổi rễ mẹ và tôi thường quét. Phải quét bằng chổi rễ vì nền đất ẩm phèn có chổi rơm nào chịu được. Tất nhiên cái đứa gái 4 tuổi vẫn tiếp tục điệp khúc sủi sủi nện nện cùng với công cụ lao động là dao và chày thân thương.
Ngôi nhà tuổi thơ. Quên sao chiếc giường ở góc nhà. Quên sao chiếc phản gần cửa sổ. Và cả cái ban thờ bằng miếng gỗ có bát hương và lọ hoa nho nhỏ mẹ thường thắp hương ngày rằm mùng một.
Ngôi nhà tuổi thơ. Nơi có hàng chuối và vại nước trước cửa. Rồi vạt đất vườn hình tam giác bố mẹ trồng mấy vồng khoai lang. Mỗi dịp nghỉ phép bố lại dầm mưa xới xới cuốc cuốc. Rồi cái hàng chuối xanh ngăn sân với vườn luôn lộng lẫy gió và những con bọ nẹt xanh đu lá bỗng nhiên có một cây chết đứng. Dường như là một sự báo hiệu cho những chia ly sau này.
Ngôi nhà tuổi thơ. Nơi có chái bếp, chuồng lợn, hố tiêu đều bằng đất. Nhớ nơi chái bếp tôi từng giúp mẹ nấu cơm, nấu cám bằng rơm rạ lá tre. Chái bếp cũng chứng kiến chuyện mẹ đậy cái nia chặn cửa nhốt hai chị em mỗi khi nhà có khách. Khách đến nhà, bố mẹ làm món gà luộc, canh miến, canh sườn nấu chuối đãi khách. Và hai chị em tôi thì phải định cư dưới bếp tận đến lúc bố mẹ tiễn khách ra về mới được lên nhà. Có bận, mặc dù tôi đã bày đủ trò, từ ô ăn quan, oẳn tù tì, đố vui... cho em chơi. Nhưng cái mùi thức ăn từ nhà trên bay xuống cùng tiếng mẹ đon đả: "Các bác mời đi, cháu nhà em nó ăn no rồi" làm cho thằng em cứ ngóng lên nhà vùng vằng mãi điệp khúc "Mẹ nói dối, em đói".
Ngôi nhà tuổi thơ, nơi có hàng rào bằng cây mây giáp với cổng nhà chú Đản (bà Khang), những bụi mây chằng chịt gai góc. Có bận đợi mẹ nấu cơm xong, em tôi lén nhón miếng thịt nuốt. Ăn vụng, sợ mẹ mắng chị trêu nên trốn biệt trong bụi mây. Đến giờ ăn, cả nhà đi tìm gọi khắp không thấy em. Cả xóm ào tới giúp tìm, các chú phóng xuống sông xuống ao mò... vẫn không thấy. Khi cả xóm đã nản, mọi sự tin vào phép màu trong nước mắt ngắn dài gào thét của ông bà và mẹ tôi thì em từ từ chui ra khỏi cái bụi mây sát ngay bên đám đông đang bàn tán. Trời ạ. Ai nghĩ cu cậu lại chui vào cái bụi mây đầy gai rậm rạp ấy. Ai nghĩ cu cậu lại lì đến mực hỏi không nói gọi không thưa như thế. Nỗi mừng vui đã làm cho ông bà và mẹ ôm vồ lấy nó mà quên phắt đi việc mắng cái thằng cháu thằng con đích tôn lì lợm ấy.
Ngôi nhà xưa... nơi tôi nhìn thấy mỗi lần mẹ ốm, bố đã nấu cơm rồi bưng lên tận giường, nâng đầu mẹ vào trong lòng bố đút cho mẹ từng muỗng cơm. Cái đứa gái bốn năm tuổi lại lanh chanh lấy nước lấy khăn phụ bố và ước bố sẽ luôn chăm mẹ như thế.
***
Sau này, bố mẹ tôi vào Nam, ngôi nhà tuổi thơ của tôi được bán cho chú Long cũng là người trong làng. Được biết, một người con trai của chú Long sinh ra tại ngôi nhà ấy cũng có tài ca hát nổi tiếng mạng xã hội với nghệ danh nghệ sĩ hát chèo Hoài Thanh. Trên nền đất ấy gia đình chú Long đã xây lên một ngôi nhà khang trang kiên cố.
Ngôi nhà xưa của tôi thì mãi mãi còn trong ký ức của tôi, mỗi lần về thăm quê tôi lại tìm về đứng tần ngần ở cổng để mong hà hít tìm lại chút dư vị ngày xưa. Và tôi biết, ngôi nhà ấy sẽ mãi mãi dằm sâu trong ký ức của tôi.
Nhà thơ Vũ Thiên Kiều

Hài hước những hình ảnh trên đường phố

Thỉnh thoảng chúng ta lại bắt gặp được những hình ảnh hài hước như thế này trên đường phố.

Ngồi thế này chắc thoải mái hơn ngồi sau nhỉ?

Không còn lo lắng trời nắng nóng 40 độ.

Lái xe cho cẩn thận vào đấy nhé.

Đây có thể gọi là "xe ô tô ngựa" à?

Vừa mua được ô tô nhưng chưa biết lái nên phải chở về bằng xe ngựa.

Đang lúc chưa được đi biển thì đường lại ngập nước.

Giờ không biết mưa ngập lúc nào nên cứ cẩn thận vẫn hơn.

Ông anh cứ để em kéo về tận nhà.

Còn xe nào nữa mang hết ra đây anh đi về cho nào.

Cái này cũng đủ "bảo hiểm" cái đầu rồi nhỉ?