Một ngày mẹ vắng con yêu,
Điều không thể tưởng nắng chiều chơi vơi.
Vu vi ngọn gió lưng trời,
Khống không lá rụng như khơi lòng đầy.
Giống như chiều tím dâng mây,
Như con nước cuộn vỡ cày ruộng hoang.
Một ngày thức giấc lệ loang,
Con yêu say gót huy hoàng công danh.
Ong say mật ngọt ngậm vành,
Vò nồng say giọt rượu cần sánh trong.
Vẻ thêm nỗi nhớ mênh mông..
Lớn khôn con sẽ hiểu lòng mẹ thôi.
Nếu con xa mẹ bồi hồi,
Anh em bên cạnh đứng ngồi có nhau.
Không trăng trời có ngàn sao,
Thể như huynh đệ ầm ào biển khơi.
Đập tràn con nước xa chơi,
Chết vì ta vẫn còn cơi lòng sầu.
Nó gây phiền muộn thâm sâu,
Bằng tâm thấu suốt sẽ đâu muộn phiền.
Phát ban tình mẹ luân phiên,
Đánh tan niềm nhớ giúp con luyện rèn.
Đầu cành hoa lá đua chen,
Tiên là lễ trọng đến rèn tài năng.
Thì thầm con có biết chăng!
Tốt vì hiếu nghĩa con dâng mẹ hiền.
Hơn trên tất thảy bạc tiền,
Hết lòng vì mẹ chẳng phiền đến ai.
Là trai con đã nên trai,
Đừng nên bỏ lỡ ngày dài tốt tươi.
Đụng vào hoa cũng mỉm cười,
Đến mây đen cũng chẳng lười giăng mưa.
Nó làm nỗi nhớ xa đưa................
(Tặng bà mẹ đang nhớ con xa)