NIỀM VUI CẢ GIA ĐÌNH
Tôi sống và lớn lên tại Phan Thiết 56 năm có Vợ và 3 Con, Trai lớn 30 tuổi, Gái giữa 27 tuổi và nhỏ nhất đứa Con Trai 18 tuổi, tất cả may mắn đều được đi học.
Chiều hôm ấy Gia Đình rủ nhau đi “tắm bùn” tại khu nghỉ Resort Mũi Né lâu nay có tiếng mà nhiều người ở xa rất thích đến đây tắm, trong lúc cách Phan Thiết không đến 20 km mà Gia Đình Tôi không biết là điều thiếu sót nên quyết định chiều nay đi bằng xe Bus, trùng hợp chiều nay là thứ bảy nên xe Bus thật đông khách làm cả nhà 5 người lên xe phải ra phía sau cùng, xe chạy phải ghé vào nhiều trạm nhiều người lên xe phải đứng trong đó có một người khách Tây tuổi trung niên cũng phải đứng mà cách xa gia đình Tôi, xe chạy khách đứng khách ngồi nói chuyện ồn ào chỉ riêng một người khách Tây không nói, do không biết ngôn ngữ tiếng Việt nên cứ đưa đôi mắt xanh và cái mũi cao nhìn nhiều nơi nhiều người như muốn nghe, hiểu những ngôn từ đang chạy nhảy bên tai, rất tiếc!
Gia Đình Tôi ngồi trên xe Bus 40 phút phải xuống đến trạm gần nhất để đi bộ đến nơi “tắm bùn”, bước xuống xe Bus cũng chỉ có người khách Tây duy nhất ấy cùng bước xuống và cùng Gia Đình Tôi tiếp tục bước đi, Tôi hỏi người khách Tây với những lời xã giao thông thường . . . khách Tây rất vui vẻ trả lời Tôi, rồi Con Trai nhỏ Tôi hỏi khách Tây có thích yêu mến Mũi Né và phong cảnh này không . . . khách Tây thích thú nói với Con Trai nhỏ Tôi, đứa Con Gái hỏi vào nói về thức ăn Việt Nam thế nào, phụ nữ Việt Nam ra sao . . . khách Tây mở đôi mắt xanh cảm tình. Thằng Con Trai lớn nảy giờ im lặng nghe, giờ mới nói với người khách Tây thật nhiều, tất cả Cha Con Tôi nói chuyện với người khách Tây lắm khi người khách không kịp trả lời nhưng rất thích thú nói chuyện với Cha Con Tôi. Tất cả đều nói, đều bước đi trên bờ lề đường của khu Resort trong tư thế vui vẻ hăng say mà bỏ quên Vợ Tôi đi sau, nhưng khi Cha Con Tôi nhớ, cũng đã đến ngã 3 đường mà không hề hay biết. Chúng Tôi phải chia tay nên dừng chân. Người khách Tây nói;
<!--[if !supportLists]-->- Tôi là một Giáo Viên người Anh Quốc đã đến Việt Nam gần 1 tháng nay, hôm nay Tôi rất thích và ngạc nhiên lần đầu tiên gặp một Gia Đình đều nói tiếng Anh “chuẩn” mà sống tại Việt Nam. Rất vui được biết Gia Đình Anh và cũng rất tiếc gặp Gia Đình Anh trể quá, hy vọng ngày nào đó chúng ta gặp lại. Chào thân ái!
Nói vừa xong Người khách Tây nhìn không thấy Vợ Tôi nên nhìn ra sau, Vợ Tôi một mình từ tốn đang bước, người khách nhìn nở nụ cười thay lời chào, còn Vợ Tôi vẫn bước, vẫn đi mà cúi chào người khách cùng nụ cười hiền hậu của một Phụ Nữ Á Châu. Người khách Tây buột nói:
<!--[if !supportLists]-->- <!--[endif]-->The best Family.
Rồi bắt tay từng thành viên Gia Đình Tôi mà chia tay bước đi trong niềm vui gì đó mới bắt gặp. Còn Gia Đình Tôi lấy làm vui thích chưa bao giờ được một Người Tây khen ngợi mà khen cả một Gia Đình. Thật vui, ấm cúng!
Phan Thiết, Ngày 24.9.2012
NGUYENTIENDAO
@ Thành công là đạt được những gì bạn muốn, hạnh phúc là muốn những gì bạn đạt được.
Check