LẤP LÓ
CÁI TÌNH
Cô Bé
duyên dáng yêu thương Tôi một Anh chàng đẹp, thật đẹp đôi vừa lứa ai cũng mơ
ước như vậy. Nhưng không, ngày đó Cô Bé quay lưng theo một Ông người nước ngoài
về Thành Phố sống từ đó không còn thấy nhau. Tôi đau đớn như mất ½ tâm hồn, hứa
vĩnh viễn sẽ không tình cảm Trai Gái nào nữa,
sống lạnh cảm với người khác phái.
Khi
không còn nghĩ thì Cô Bé quay về xin lỗi, Tôi dửng dưng nhưng lòng mỏi mệt cùng
hình ảnh Cô Bé cứ lấp ló trước Tôi.
Phan Thiết, Ngày 27.4.2014
NGUYENTIENDAO
@ …Hãy
yêu nhau như yêu lần đầu…
“Quên”.
Lời 100 từ.
LỜI NƯỚC MẮT
LỜI NƯỚC MẮT
Tôi
với Em gặp nhau rung động cái tình cảm Con Người, ôm nhau siết mạnh Em khóc
trước nhiều người, Tôi khóc thành lời
trong nước mắt.
-
Anh... không điện thoại cho Em... sợ không cầm được nước mắt
nhưng vẫn biết Em ra sao... bệnh thế nào...
Tôi
nói trong nước mắt càng nói càng rơi, ức ức trong cuống họng càng ôm chặt hơn
như sợ mất Em.
Tôi
thương chiều chuộng Em từ nhỏ, nay đã bạc đầu nhưng vẫn thương Em như ngày nào
bởi là đứa Em Gái duy nhất ruột thịt của Tôi.
PhanThiết,Ngày 27.4.2014
NGUYENTIENDAO.
@ . . . Nước mắt đó vẫn rơi vì Em . . .
“Quên”.
Lời 100 từ.
CÁI
ĐẾN CỦA EM
Em
người Tôi thương nhất đã bệnh phải giấu diếm, che đậy không để Em biết, đó là sự thích ứng của Y Học mà hình
như Em đang biết sơ bệnh tình của mình.
Em ốm
mất ký, khó ăn ngủ đau đớn từ trong ra, tinh thần thể xác xuống nhiều không
năng động tươi vui như ngày nào.
Tôi
biết tin đau xót trong tâm, mỗi lần nghĩ về Em muốn rơi nước mắt, đêm biết tin Tôi thức tỉnh nhiều lần nghĩ cái đến
của Em, người Em Gái huyết thống Tôi yêu thương từ bé.
PhanThiết,
Ngày 27.4.2014
NGUYENTIENDAO
@ . . .
Xin hãy là Em của ngày hôm qua . . .
“Quên”.
Lời 100 từ.
KHÔNG
BAO LÂU
Tôi
và Bạn chơi chung từ lúc đi học đến lớp 12 nghỉ học phụ Mẹ buôn bán, 6 năm sau
Tôi may mắn có Chồng trong Gia Đình đàng hoàng nên ai cũng vui mừng, còn Bạn
không một mối tình dù đẹp giỏi hơn
Tôi.
Năm
đó, Bạn 36 tuổi có người giới thiệu một Việt Kiều Kỹ Sư 40 tuổi về xem, cả 2
Oke nên mọi người càng mừng hơn Tôi cho là Bạn có phúc. Không lâu bảo lãnh Bạn
qua Mỹ và cũng không lâu Bạn bỏ về mà không ai biết tại sao?
Phan
Thiết, Ngày 24.4.2014
NGUYENTIENDAO
@ . . .
Ta nghe đời như có như không,
Còn lại mình,
Đời bồng bềnh,
Đời buồn tênh . . .
TRINHCONGSON.
Lời 100 từ.
TÌNH
CÒN ĐÓ
Nghèo
khổ phấn đấu giàu có rồi Đại Gia, Anh thay đổi Con Người cách sống mới “Thế hệ
điện tử” đó lời nói của Anh, rồi ly dị.
Anh
ra lập Công Ty này Em út kia, sống kiểu Đại Gia được thời gian đành thiếu hụt
vay mượn, lập Cổ Đông Công Ty nhưng tất cả đều là cái chết lơ lửng rồi phải
đến, không còn lơ lửng Cổ Đông phần hùn chỉ là những con số bánh vẽ trên giấy,
nên Anh phải trốn chạy chỗ duy nhất nơi Vợ Con Anh chứ không ai khác.
PhanThiết,Ngày 23.4.2014
NGUYENTIENDAO
@ . . .
Thương nhau cho nhau cuộc đời. Mà đời
đâu biết đợi . . .
VUTHANHAN