Cuộc sống lẳng lặng trôi, thời gian cứ âm
thầm qua đi mà ít ai hay biết, cứ rong ruổi lo cơm áo gạo tiền để ngày mai mà quên
ngày đã qua, khắc nghiệt nỗi lo luôn
chồng chất, nỗi lo này xong cái lo khác
đến cứ thế nối tiếp... Ngày đó, nhìn lại mình đời đã xanh rêu.
Họp Lớp, gặp lại Người Bạn có nhiều vết
khằn, Bạn nhìn Tôi có nhiều vết nhăn, Tôi Bạn vui cười hồn nhiên trong hình ảnh
trẻ thơ ở tuổi đang làm Ông Bà mà nay vẫn vương vấn...
Phan Thiết, Ngày 1.6.2014
NGUYENTIENDAO
@ Tình Bạn thẩm thấu hơn khi cái tuổi càng
lớn.