Ngồi với nhau...mình ngắm mưa trên biển.
Buồn màu trời in màu nước rơi xiên.
Vuốt ve nhạc trầm mưa nặng hạt bên hiên,
Bụng vẫn trống ,dù mới xong tiệc cưới.
Thở than cái lạnh cơn giông rào như tưới
Dài quãng đường giày gót nhọn đau chân.
Nhớ tiếng cười ...bạn đứng đợi trong sân.
Chồng đi vắng cổng nhà mình đóng kín
Thì thôi vậy chia tay nhau bịn rịn
Ít có lần gặp nhau thoả hàn huyên
Nhớ làm sao bọn mình lúc giao duyên
Trai gái gặp toàn hiền lành trung thực
Thì hỏi sao chẳng làm lòng day dứt
Nhiều ân tình ,kỷ niệm thực trong thơ.