Chiều giăng mây đem mưa về tưới phố,
Rồi hạ quay cuồng trong luân vũ thương vay.
Kẻ dặm ngàn người khuất nẻo đắng cay,
Bắc biệt cành Nam.chim xa rừng thảng thốt.
Người hận tình câm...câu thơ sầu ủ dột,
Đông phủ lấp ngọn nguồn,lời da diết ai buông?
Trách trời già?Hờn trăng?Giận mưa tuôn?
Lòng thờ thẩn ngóng trông người hẹn ước!
Người đi mất, chân lãng du lỡ bước
Nghĩa ân này xin hẹn đến mai sau
Nói cạn từ đau xót giọt mưa mau
Không phiền não sao... hở niềm thân thiết?
Thiệt phận liễu tơ...nến từng đêm khóc biệt !
Lời u huyền ai gối mộng canh thâu...