Chuyến xe lửa từ Phanthiet vào Saigon còn 10 phút nữa khởi hành, trên toa ai cũng trông
mong cho mau vì không khí oi bức của mùa hè cùng cái ồn ào trong toa xe lửa
thật khó chịu.
Tôi đang mong đợi thì có Anh Chàng hành
khách tương đối trẻ khoảng chừng tuổi 32-33 đến gần hỏi:
- Xin lỗi Chị làm ơn chỉ dùm số ghế này ở đâu?
Tôi chỉ cho và Anh trả lời lại rất lịch sự
cám ơn trong nhẹ nhàng dễ mến rồi bước lên 2 hàng ghế trên, Anh cũng lịch sự
đưa vé ra rồi nói:
- Xin lỗi số ghế Tôi nơi đây, vui lòng trao lại cho Tôi.
Tôi nhìn Anh ăn mặc và nói năng như thế
đầy đủ một con người lịch sự có văn hóa của một xã hội đang lắm chuyện cần tu
bổ sửa chữa, nên cái nhìn của Tôi với Anh thật thiện cảm không riêng Tôi mà tất
cả những ai gần đó bắt gặp, Tôi nghĩ thế.
Xe lửa chuyển bánh cái ồn ào nóng nực bớt
đi do gió từ các cửa xe thổi vào mát hơn vì nơi đây là toa ghế cứng mà hôm nay
đầy người do các toa trên hết vé, người đi phải dồn xuống toa này, chạy một đổi
Xe lửa ra khỏi ga Tỉnh bắt đầu tốc độ hơn nên âm thanh ma sát bánh xe và đường
rầy nhiều hơn cộng tiếng nổ của máy xe lửa tạo âm thanh lấn chiếm ồn ào, muốn
nói chuyện phải lớn tiếng vì thế gần như không ai nói với nhau, những câu
chuyện dang dỡ đành để lại sẽ nói sau nhường vào đó là giấc ngủ hay ai ngồi gần
cửa nhìn ra ngoài liền thấy toàn những Cây Thanh Long đang phát triển đi lên
của Tỉnh, cây thật đẹp sắp xếp đều nhau thẳng hàng, có những nơi trồng nhìn tận
chân núi mới hết Cây Thanh Long nên cuộc sống nơi đây đi lên hơn những năm
trước, từ đó nơi đây sinh ra những người Tỷ Phú Thanh Long hay Đại Gia Thanh
Long thật oai phong. Xe lửa đang rong ruổi để về đến đích trong thời gian đã ấn
định nên cứ chạy đoạn đường nào cần thiết là giảm tốc nên âm thanh của xe thay
đổi tạo âm thanh trầm bổng to nhỏ của xe
lửa bởi những đoạn đường rầy tốt xấu.
Xe đang chạy ở đoạn đường trầm từ tốn bỗng
có giọng người Phụ Nữ nói điện thoại muốn lấn tiếng xe do sợ đầu kia không
nghe, làm mọi người trên toa phải nghe rõ nội dung nói chuyện. Xe tăng tốc do
đến đoạn đường tốt tiếng xe lớn hơn thì người Phụ Nữ cũng tăng tốc tiếng nói
lớn hơn theo xe lửa, mọi người lại cùng chịu mà người Phụ Nữ vẫn không hề hay
biết đang làm phiền nhiều người cùng nghe điện thoại nhất là những người gần
Chị, trong đó có Anh Thanh Niên lịch lãm khi nãy, với Chị không biết vô tình
hay cố tình luôn nói quanh quẩn nội dung về Cây Thanh Long và cách làm giàu của Chị.
Xe lửa vẫn chạy người Phụ Nữ vẫn nói với
cái tông điệu mức độ đó, xe chạy đến đoạn đường xấu hơn bớt tốc độ nên âm thanh
xe nhỏ lại mà người Phụ Nữ nói điện thoại vẫn không hay biết vẫn nói với tần số
điện thoại đó, càng làm người nghe gần đó khó chịu hơn không muốn nghe phải
đành nghe mà không ai nói gì, xe lửa lại tăng tốc vì qua đoạn đường tốt rồi lại
đoạn đường xấu tiếng điên thoại vẫn thế không đổi. Lần này xe lửa qua đoạn
đường xấu nên chạy chậm mà tiếng nói vẫn lớn thì Anh Thanh Niên mà Tôi đánh giá
lịch sự có văn hóa ấy đứng lên bước đến trước người Phụ Nữ với nét mặt hằm hằm
giật cái điện thoại ném xuống sàn mà nói:
- ĐM! Làm như chỉ một mình Mày có điện thoại hay sao? ĐM bỏ đi con!
Gần như mọi người bằng lòng riêng Tôi
chưng hửng người Đàn Ông mà Tôi đánh giá như thế, mà xử sự như vậy. Vậy khi
đánh giá 1 người phải chờ coi hành động của người đó, chứ lời nói tư cách thì
ai tạo cũng được. Cuộc sống có những lúc thật đẹp nhưng tồi tàn ngược lại có
những lúc xấu xí nhưng tuyệt vời mà ai cũng thích tuyệt vời, Tôi nghĩ thấy mà
mỉm cười nhìn Anh Chàng mà Tôi đánh giá. Vậy không thể “Trông mặt mà bắt hình
dong, Con Lợn có béo thì lòng mới ngon”.
Phan Thiết, Ngày 15.7.2014
NGUYENTIENDAO
@ Dễ phát cáu là nhược điểm rõ ràng nhất
trong phẩm cách.
Dante